Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1986




Chương 1986:

 

Nơi nguy hiểm nhất, lại là nơi an toàn nhất.

 

Tô Tiểu Đường vẫn không biết, anh tại sao muốn cứu cô.

 

Tiêu Thành không thay đổi ý cười, anh đột nhiên nhấc đôi chân dài to, từng bước một lắn đến gần Tô Tiểu Đường: “Em thực sự muốn biết nguyên nhân tôi cứu em?”

 

Thân hình anh cao lớn lúc này bao phủ xuống trước mặt cô một cái bóng lớn áp bách, Tô Tiểu Đường chưa sợ người nào, thế nhưng chẳng biết tại sao, cô luôn cảm thấy con người Tiêu Thành khiến lòng người ta mang theo…kính nễ.

 

Tô Tiểu Đường phòng bị lui về phía sau, đôi mắt xinh đẹp như hồ nước mùa thu chống lại: “Đúng, tôi muốn biết.”

 

Rất nhanh, lưng cô chống lên tường, không thể lui được nữa.

 

Tiêu Thành ép tới gần, đôi giày giày dừng lại trước mặt cô, anh vươn tay, ngón tay thon dài nắm được chiếc cằm cô xinh xăn, tà tứ cười nói: “Em cũng biết tôi và Tiêu Tứ không hợp, thay vì để hắn bắt được em ở đây trước mặt lão gia tử tranh công, không bằng đùa hắn chút, xoay hắn vòng vòng chơi càng vui hơn.”

 

“Hơn nữa, em biết Tiêu Tứ bắt được em có hậu quả gì mà! Hắn nhất định sẽ giết em trước, à không đúng, là cưỡng hiếp trước…”

 

“Con gái Hà gia mạnh mẽ như vậy, rất dễ dàng khơi mào lòng chỉnh phục của đàn ông, tôi cũng muốn chinh phục em, nếm thử em rốt cuộc có tư vị gì.”

 

Anh càng nói càng không đứng đắn, còn có ý dùng lòng bàn tay vuốt ve cằm cô, Tô Tiểu Đường cảm giác được tay anh rất thô ráp, lòng bàn tay to lớn mang đên xúc cảm như ma sát, đã vuôt đến mặt cô đỏ lên.

 

“Buông ra, ông chú!” Tô Tiểu Đường cố ý đè mạnh giọng trên hai chữ “ ông chủ”

 

Tiêu Thành biết cô đang nhắc nhở tuổi của anh, anh năm nay ba mươi mấy rồi, cô mớ chỉ có 19 tuổi, so sánh ra thật sự có cảm giác trâu già gặm cỏ non.

 

Tiêu Thành muốn buông tay ra, thế nhưng lúc này lỗ tai của anh đột nhiên giật giật, bên ngoài có người tới.

 

Là Tiêu Tứ đi mà quay lại.

 

Tiêu Tứ tới, thủ hạ ngoài cửa nhanh chóng lên tiếng: “Tứ…”

 

Tiếng “Tứ ca” này còn chưa kịp nói hết, Tiêu Tứ nhanh chóng đặt ngón tay ở bên môi làm động tác “suyt”.

 

Những thủ hạ kia im bặt.

 

Tiêu Tứ lặng lẽ đứng ở cạnh cửa, hắn xuyên thấu qua khe cửa nhìn lén vào bên trong.

 

Tiêu Thành đã nhận ra, nhưng Tô Tiêu Đường chưa phát hiệ ran, cô chỉ muốn kéo khoảng cách ra, cách anh xa một chút.

 

“Đi ra… ưml”

 

Miệng Tô Tiểu Đường trực tiếp bị Tiêu Thành chặn lại.

 

Hai người cũng không nhắm mắt, trong mắt Tiêu Thành không có tình dục mê ly, có chỉ khắc chế cảnh giác lạnh lẽo, anh nhìn cô gái trong ngực, cô bị dọa, đôi mắt xinh đẹp như hồ nước mùa thu ươn ướt chuyển động, cô gái 19 tuổi lộ ra phần thanh thuần kia quả thực không cách nào so sánh.

 

Môi của cô còn rất mềm, thơm thơm, giông như hoa quả đông lạnh, khiên người ta không nhịn được muốn nếm nhiều hơn.

 

Bét mặt anh tuấn của Tiêu Thành lóe lên từng tia mắt tự nhiên, anh giơ bàn tay to lên, che kín đôi mắt cô: “Kêu ra.”

 

Cái gì?

 

Tô Tiểu Đường ngây người, hoàn toàn không hiểu.