Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1924




Chương 1924:

 

Anh đến gần phía trước.

 

Diệp Linh lui về phía sau.

 

Rất nhanh anh lấn đến gần rồi, bàn tay to rút đi máy sấy của cô, nắm cổ tay cô mảnh khảnh trắng mang cô lên giường.

 

Diệp Linh nhắm hai mắt, biết mình trốn không thoát cửa ải này, anh đã sớm nói, Cố thái thái anh lấy về nhà không phải để trưng, mà dùng để hưởng thụ.

 

Nhưng, cô làm sao có thể nằm dưới người anh?

 

Nguyên nhân cái chết của bố mẹ cô còn chưa tra rõ, anh trai còn năm trong phòng chăm sóc đặc biệt, vậy mà cô lại kết hôn với anh, bây giờ còn phải cá nước thân mật với anh, ngay lúc này, Diệp Linh liền đặc biệt hận chính mình, đặc biệt chán ghét chính mình.

 

Đi tới bên giường, Cố Dạ Cần tự tay đầy, thân thể mềm mại lả lướt cyra Diệp Linh trực tiếp rơi vào giường lớn.

 

Đầu có chút choáng váng, Diệp Linh liền lăn một vòng muốn xuống giường.

 

Thế nhưng Có Dạ Cần lấn đến, bàn tay to chụp vòng eo mềm mại của cô, bá đạo đưa cô vào trong ngực sau đó đặt ở dưới thân.

 

Anh cụp mắt liền hôn lên.

 

 

 

 

 

 

Chương 1846 š h Diệp Linh liêu mạng tránh né: “Cô Dạ Cần, muốn chạm tôi cũng được, anh dẫn tôi đi gặp anh trai tôi trước đã.”

 

“Bớt nói nhảm, cho anh hôn rồi nói sau.” Cố Dạ Cẩn khàn khàn giọng, tìm được môi của cô liền hôn lên.

 

Ưm.

 

Từng hơi thở của Diệp Linh đã bị cướp đoạt, anh hôn mưa rên gió dữ, không hề dịu dàng, như là dã thú trằn trọc chà đạp môi cô, sau đó bá đạo cạy ra hàm răng cô, ở bên trong điên cuồng công thành đoạt đắt.

 

Diệp Linh chống hai tay lên lồng ngực to lớn của anh, rất nhanh đã không thở gấp được.

 

Ngay lúc cô sắp thiếu dưỡng khí Cố Dạ Cần buông lỏng cô ra.

 

Khu.

 

Khu khụ.

 

Đột nhiên hít được không khí, Diệp Linh khó chịu ho khan.

 

Cố Dạ Cẩn câu môi mỏng, khàn khàn cười nói: “Sorry, đã rất lâu rồi nên không khống chế được.”

 

Miệng anh nói thế nhưng trên tay không có chút ý tứ nào, đè nặng cô dùng sức hôn một cái, anh bắt đầu cởi cúc áo đồ ngủ cô: “Kế tiếp em phối hợp một chút, anh sẽ làm nhẹ.”

 

Diệp Linh chau hàng mày thanh tú, ấn bàn tay của anh: “Tôi muốn gặp anh trai tôi, tôi muốn thấy anh trai tôi…”

 

“Cố thái thái, em xác định đêm tân hôn ở trên giường anh đi gọi tên một người đàn ông khác?”

 

Diệp Linh bị kiềm hãm, siết quả đắm dùng sức đập anh hai cái, nhỏ giọng mắng: “Cố Dạ Cần, đó là anh trai tôi, anh biến thái à!”

 

Cố Dạ Cẩn cho cô đập, không tránh, anh tà khí nhướng mày: “Vậy anh còn là anh trai em đấy, nói một chút xem nào, người anh trai là anh đây cùng người anh Diệp Minh kia, em yêu người nào hơn?”