Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1818




Chương 1818:

 

“Linh Linh, anh rất nhanh sẽ trở về.” Có Dạ Cần nói như vậy.

 

Cố Dạ Cần bị mang đi.

 

Diệp Linh về tới phòng trong đoàn phim, cô lấy điện thoại ra, lập tức bám dãy số Sử tổng cho kia, thế nhưng bên kia lại “tút tút mãi, từ đầu đến cuối không có ai bắt máy.

 

Không ai nghe điện thoại.

 

Cuộc sống của Diệp Linh vẫn như thường, tựa như Cố Dạ Cần bị mang đi đối với cô không có chút ảnh hưởng nào, ngày đó trong phòng tổng thống cô không ra, sau đó cũng không mở miệng hỏi qua tin tức của Cố Dạ Cần.

 

“Kiếp Phù Du” vẫn còn đang quay, lúc Diệp Linh cầm kịch bản học thuộc lời thoại thì nghe được mây diễn viên nữ bên cạnh ở nơi nào hưng phấn Iíu ríu, đang không ngừng tám chuyện.

 

“Các cô có nghe nói không, chủ tịch Cố Dạ Cần của tập đoàn Cố thị bị bắt kial”

 

“Tôi đã sớm nghe nói, hôm qua, có một tạp chí đã nhận được tin tức đầu tiên và đăng các tiêu đề giải trí trong ngày, nhưng tiếc là nó vẫn chưa được xuất bạn thì đã có một sức mạnh tư bản cường đại tẩy sạch sẽ các tin tức nhạy cảm về Cố tổng rồi.”

 

“Mặc dù dư luận đã bị dập tắt hoàn toàn, nhưng tin tức vẫn lan nhanh như cháy rừng. Trong mấy ngày qua, cổ phiếu của Cố thị đã giảm xuống mấy phần, nghe nói giá trị ở thị trường đã lập tức bốc hơi năm trăm triệu đó.”

 

Lúc mây nữ minh tinh nói đên con sô này đều hết sức kinh hãi, còn tận lực hạ thấp giọng, rất sợ họa từ miệng mình mà ra.

 

“Các cô nói xem Cố tổng đến tột cùng vì sao bị bắt đi thế nhỉ?”

 

“Cái này tôi cũng không biết.”

 

“Nghe nói Cố lão gia tử “xuất sơn” rồi, hết sức tức giận, hiện tại ban quản trị Cố thị đều rung động, Cố tổng thực sự là gây họa.”

 

“Linh Linh! Linh Linh!” Lúc này bên tai truyền đến tiếng kêu, Diệp Linh ngắng đầu.

 

Hoa tỷ tới, Hoa tỷ lo lăng nhìn cô: “Linh Linh, em đang nghĩ gì thế, chị cứ cảm thấy em không yên lòng, ban nãy chị gọi em nhiều lần lắm đấy.”

 

Diệp Linh không có biểu cảm gì, cô để kịch bản trong tay xuống sau đó đứng dậy: “Hoa tỷ, em đi nhà vệ sinh.”

 

“Linh Linh, chị đưa em đi.”

 

Hai người cùng đi đi ra ngoài, Hoa tỷ thấp giọng nói: “Linh Linh, Cố tổng anh…”

 

“Hoa tỷ.” Diệp Linh trực tiếp cắt đứt lời Hoa tỷ, cô lãnh đạm mở miệng: “Em đối với chuyện của anh ấy không có hứng thú, không cần phải nói cho em nghe.”

 

Hoa tỷ liên ngậm miệng.

 

Lúc này đi tới chỗ khúc cua, phía trước đột nhiên xuất hiện một người, người nọ giơ tay lên, một bạt tai trực tiếp tát xuống mặt Diệp Linh.

 

Bốp.

 

Tiếng tát thanh thúy vang lên, Diệp Linh bị đánh trật cả khuôn mặt nhỏ nhắn.

 

Trời ạ.

 

Hoa tỷ hít vào một ngụm khí lạnh, tốc độ người này quá nhanh, chị ấy không phản ứng kịp, hơn nữa người nào lá gan lớn như vậy, lại dám tát Diệp Linh.

 

“Linh Linh, em không sao chứ?” Hoa tỷ nhanh chóng kiêm tra mặt Diệp Linh, da thịt Diệp Linh quá mềm mại, mà lực người này lại lớn, nửa khuôn mặt nhỏ của Diệp Linh đã sưng đỏ lên, trên mặt có dấu tay đỏ tươi nhìn mà sợ.