Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1792




Chương 1792:

 

Diệp Linh cự tuyệt: “Không muốn.”

 

Hoa tỷ: “…”

 

Lúc này “ding” một tiếng, WeChat của Diệp Linh vang lên, Hoa tỷ vui vẻ nháy mắt: “Có phải Cố tổng gửi tới không?”

 

Diệp Linh nhìn thoáng qua, quả thật là Cô Dạ Cân gửi tới, anh nhăn rât đơn giản, chỉ mấy chữ – làm gì vậy?

 

Giọng điệu lười biếng lại bá đạo.

 

Diệp Linh gật đầu: “Dạ, là anh ấy.”

 

Hoa tỷ lúc này tinh ý quẹt thẻ mở cửa phòng, đẩy Diệp Linh vào: “Vậy em bồi Cố tổng tâm sự đi.”

 

Diệp Linh: “Hoa tỷ, em hợp lý hoài nghi Cố tổng rốt cuộc là kim chủ đại nhân của Trần Viên Viên hay là kim chủ đại nhân của chị thế?”

 

“…” Kim chủ đại nhân, ngài đừng nói đùal Hoa tỷ trực tiếp đóng cửa phòng lại.

 

Diệp Linh đi vào, cô cởi giày, đôi chân trần giẫãm trên thảm lông mềm mại, hàng mi như lông vũ thõng xuống, cô rep hai chữ đúng kiểu tra nữ – có việc?

 

Tại phía xa ngàn dặm Cố Dạ Cần còn đứng trước cửa số sát đất, anh đang đợi Diệp Linh hồi âm.

 

Và rồi, anh chờ được hai chữ này – có việc?

 

Rõ ràng là hai chữ rất đơn giản, thế nhưng Cố Dạ Cần nhìn đi nhìn lại hai chữ đó rất nhiều lần, mấy giây sau, yết hầu anh khẽ trượt, tràn ra tiếng cười trầm thấp mà trêu người: “Ha.”

 

Anh thực sự tức đến bật cười.

 

Đâu lưỡi đỉnh hàm phải tuân mỹ, anh trả lời – bây giờ đối với anh đã mất kiên nhẫn đến thế, ngay cả qua loa cũng lười làm rồi? Không bằng như vậy đi, anh sẽ để em tạm dừng quay bộ phim “Kiếp Phù Du”ấy trước nhé?

 

Mấy phút sau, Diệp Linh – Cố tổng, anh sao lại nóng tính như vậy, người ta đây không phải là sợ anh mệt sao, muốn anh sớm nghỉ ngơi một chút.

 

Diệp Linh còn gửi thêm icon mặt cười phía sau.

 

Cố Dạ Cần nhìn dáng vẻ miễn cưỡng lấy lòng của cô, trong lòng càng tức – biết anh mệt, còn không biết anh muốn làm gì à? Đêm khuya anh tìm em chính là muốn tìm chút vui vẻ.

 

Diệp Linh nhìn anh hồi âm trong lòng không khỏi mắng anh một tiếng “cầm thú”, người đàn ông Cố Dạ Cần rất bất đồng với những người đàn ông khác, người đàn ông khác mệt mỏi hận không thê ngã đâu đi ngủ, mà anh mệt mỏi thì cần phụ nữ, còn cần phụ nữ làm cho anh chút tiết mục “giải trí mua vui”.

 

Có Dạ Cần và Lục Hàn Đình là hai anh em tốt quấn chung tả mà lớn, Lục Hàn Đình là kiểu đứng giữa rượu chè xập xình vẫn không lạc đi bản tâm, nhưng Cố Dạ Cẩn hưởng thụ cuộc sống thượng lưu vô cùng xa hoa, hưởng thụ quyền thế thân phận tài phú mà đến khắp nơi dụ hoặc, còn hưởng thụ phụ nữ ân cần lấy lòng, anh chưa bao giờ là một người tốt.

 

Hiện tại anh nói cũng rất rõ ràng, muốn ở chỗ cô tìm chút vui vẻ.

 

Diệp Linh còn chưa rep: “ding” một tiếng, WeChat anh lại gửi tới – gọi video với anh.

 

Anh muôn call video với cô.

 

Diệp Linh không thể đồng ý, bởi vì…

 

bây giờ đã là đêm hôm khuya khoát, có Ít thứ một khi đã mở đầu, sẽ không có kết thúc. Anh là một người đàn ông lòng tham không đáy, đại khái sẽ bảo cô ở trong video làm chút việc lộ liễu nào đó.

 

Diệp Linh- tôi hiện tại không tiện.

 

Cố Dạ Cần bị cự tuyệt lại hừ nặng một tiếng, anh biết ngay cô sẽ cự tuyệt.