Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1782




Chương 1782:

 

Đặng Tường xoay người bỏ chạy.

 

Nhìn bóng lưng Đặng Tường chạy trối chết, Lục Hàn Đình đi tới, vươn bàn tay giữ bàn tay nhỏ Hạ Tịch Quán trong lòng bàn tay của mình: “Quán oản, nhìn em kìa, em hù Đặng tổng bỏ chạy.”

 

Hạ Tịch Quán ngâng khuôn mặt tuyệt sắc lớn chừng bàn tay nhỏ nhìn Lục Hàn Đình, thè lưỡi: “Nào có? Em là thật lòng mời ông ta tới uống rượu mừng.”

 

Lục Hàn Đình thương yêu nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô: “Quán oản, đây là series lừa gạt bản thân của em thôi, ai mà tin? Nói đi, em lại có ý định quỷ quái gì?”

 

Hạ Tịch Quán thở dài một cái, sau đó câu môi: “Cuộc sống tốt đẹp như vậy, em muốn tất cả mọi người đều không có tiếc nuối mới được.”

 

Đặng Tường và tân sủng cùng đi tản bộ, tân sủng kia trong khoảng thời gian này theo Đặng Tường trải qua cuộc sống ngợp trong vàng son, hiện tại lại tới hôn lễ thịnh thế như vậy, đập vào mắt đều là xa hoa, làm người ta chắt lưỡi, cô ta không khỏi đều có chút muốn bay lên trời.

 

Lúc này nhân vật chính tối nay Lâm Thủy Dao đi ra, bà liếc mắt liền thấy được tân sủng kia.

 

“Chờ một chút.” Lâm Thủy Dao nhanh chóng chặn đường tân sủng.

 

Bước chân tân sủng dừng lại, quan sát Lâm Thủy Dao trên dưới: “Cô là ai?”

 

Lâm Thủy Dao nhìn tân sủng: “Cô không cần phải quan tâm tôi là ai, Đặng Tường đâu, tôi tìm Đặng Tường!”

 

Lâm Thủy Dao hoàn toàn không ngờ cái tên Đặng Tường cầm năm tỷ tiền bán thân của bà đi tiêu dao sung sướng vậy mà giờ lại đến dự hôn lễ của bà, da mặt này dày đến mức làm người ta không cách nào hình dung.

 

Tới rồi thì tốt, bà vừa lúc muốn đòi tiền Đặng Tường!

 

Tân sủng vừa nghe Lâm Thủy Dao tìm Đặng Tường liền sinh địch ý: “A, tao nhớ ra rồi, mày chính là con hầu mà anh Tường của tao mual”

 

“lân Con hầu Lâm Thủy Dao: “…

 

Đặng Tường ông lăn ra đây cho tôi, xem tôi có đánh chết ông không!

 

Tân sủng cả người đêu trở nên âm dương quái khí, cô ta tưởng con hầu Lâm Thủy Dao này là muốn câu dẫn Đặng Tường thăng chức, nên chỉ vào Lâm Thủy Dao liền mắng: “Mày tìm anh Tường làm cái gì, tao nói cho mày biết, tao hiện tại là bạn gái chính quy anh Tường, anh Tường nói người anh ấy thích nhất là tao, mày đừng có đánh chủ ý lên anh Tường, nếu như mày lại quấy rầy Tường Ca, tao liền báo cảnh sát!”

 

Một tiếng này lại một tiếng “anh Tường”

 

là thật sự khiến Lâm Thủy Dao không khỏe, hơn nữa tân sủng còn xem Đặng Tường thành bảo bối của mình, Lâm Thủy Dao: “…”

 

Cái gì vậy trời?

 

Người đến dự thịnh thế hôn lễ hôm nay, đều là các quý tộc hoặc nhân vật nổi tiếng, bọn họ cử chỉ nho nhã lễ độ, nên chất giọng chanh chua chửi đồng của tân sủng này rất nhanh chóng hấp dẫn một tá ánh mắt.

 

Mọi người kéo nhau đi tới.

 

Tân sủng mắng hăng say, cô ta cho rằng chỗ dựa của mình đã đến, nên càng lớn tiếng hơn: “Tất cả mọi người đến xem đi, ả này chính là hồ ly, ả muốn câu dẫn người đàn ông của người khác!”

 

Lúc này Lệ Quân Mặc nghe tiếng mà đến.

 

Lệ Quân Mặc đi tới bên người Lâm Thủy Dao, thân thể cao ngất tự phụ lúc này che chở Lâm Thủy Dao ra phía sau mình, ông thấp giọng hỏi: “Dao Dao, không sao chứ?”

 

Lâm Thủy Dao bình tĩnh lắc đầu: “Không sao, không sao.”

 

Tân sủng đi theo Đặng Tường không lâu lắm, cho nên không biết Lâm Thủy Dao, nhưng cô ta liếc mắt một cái liền nhận ra Lệ Quân Mặc, hai mắt của cô ta nhanh chóng sáng lên, dường như đốt sáng toàn thế giới.

 

Oa.