Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1710




Chương 1710:

 

‘ “Tiên sinh, tôi tới rôi, xảy ra chuyện gì vậy ạ?”

 

Thím A vội vã chạy lên lầu, nhìn Lục Hàn Đình.

 

Lục Hàn Đình mím môi mỏng, trầm giọng phân phó nói: “Gọi điện thoại cho thái thái, bảo tim tôi đau, bảo cô ấy lập tức trở về.”

 

“Hả?” Thím A ngu người, bà mờ mịt nhìn Lục Hàn Đình đang khỏe mạnh.

 

Khuôn mặt tuấn tú của Lục Hàn Đình trầm hơn: “Nghe không hiểu?”

 

“Ah.” Thím A xoay người chạy, oán phụ khuê phòng thật sự rất quá đáng sợ: “Tôi gọi ngay đây!”

 

Lục Hàn Đình ở trong phòng liền nghe được tiếng Hạ Tịch Quán chạy về: “Thím A, tiên sinh đâu, anh ấy vẫn khỏe chứ, có gọi bác sĩ đến chưa?”

 

“Thái thái, tôi… tôi… ừm, tiên sinh…”

 

Thím A cả đời không có nói dối, lắp ba lắp bắp.

 

“Thím A, thím sao không nói chuyện?

 

Thôi không thèm nghe thím nói nữa, tôi lên lầu xem Lục tiên sinh trước!”

 

“Trời ơi thái thái, cô chạy chậm chút, cô chạy mất một chiếc giày rồi này!” Thím A ở phía sau kêu lên.

 

Nghe được tiếng bước chân, Lục Hàn Đình nhanh chóng lên giường, nằm ở : Ề trên giường, nhăm mất lại.

 

Lúc này “cạch” một tiếng, cửa phòng bị đầy ra, Hạ Tịch Quán chạy vào: “Lục lên sinh, anh làm sao vậy?”

 

Hạ Tịch Quán ngồi ở bên giường, đôi mắt sáng vội vã cuống cuồng nhìn Lục Hàn Đình.

 

Lục Hàn Đình yếu ớt lặng lẽ mở mắt, bàn tay đè lên tim mình: “Quán Quán, nơi này có hơi đau.”

 

Hạ Tịch Quán nhanh chóng chẩn mạch cho Lục Hàn Đình, nhưng mạch đập của anh… mạnh mẽ mà…..

 

Cô đã biết, anh đang nói dồi.

 

“Lục tiên sinh, ngực anh đau, em hôn một cái.” Hạ Tịch Quán chôn khuôn mặt nhỏ trong ngực anh, sau đó giống như mèo con chui vào bên trong, chui vào anh trong áo ngủ lụa đen của anh, hôn nơi trái tim anh.

 

Lục Hàn Đình lúc đầu không nghĩ gì, thế nhưng cái đầu nhỏ đen nhánh của cô trêu lửa khắp nơi, anh bỗng muốn ngồi dậy.

 

“Lục tiên sinh, anh không đau à?”

 

Lục tiên sinh liền nhắm mắt ngược trở lại: “A, lại đau.”

 

“Vậy làm sao bây giờ? Em hôn tiếp nha?”

 

“UIT Vậy được!..” Lục Hàn Đình gắng gượng.

 

ñ Hạ Tịch Quán đã cảm thây Lục Hàn Đình càng lớn càng giống như trẻ con, cần dỗ, cô giống như mèo con khẽ động dưới chân, một đường đi xuống thân anh…

 

“Lục tiên sinh, em không biết hôn, không biết hôn có đúng hay không đó…

 

*“A.” Lục Hàn Đình gợi cảm rên lên một tiếng.

 

Nhật ký sắm vai nhân vật.

 

Hạ Tịch Quán một ngày lại một ngày bận rộn, nhưng cô giảm đi rất nhiều cuộc liên hoan, nhất là cơ hội tiếp Xúc cùng nhóm tiểu thịt tươi này, cô có thể miễn thì miễn.

 

Vị chủ tịch bá đạo ở nhà là bình giấm chua hạng nặng, cái này thật đúng là…

 

gánh nặng ngọt ngào nhát.