Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1617




Chương 1617:

 

Giao Nhân Tộc Công Chúa kinh ngạc h $ quên cả thôt lên, ả không biêt nên nói cái gì.

 

Lúc này Hạ Tịch Quán lấy ra một cây sáo ngọc, cô đặt sáo ngọc ở bên đôi môi đỏ mọng bắt đầu thổi, rất nhanh, tiếng sáo dễ nghe quanh quần trong toàn bộ cánh rừng.

 

Hú.

 

Hú hú hú.

 

Một con sói từ trong bóng tối đi ra, rồi con thứ hai, thứ ba, thứ tư… hàng trăm hàng ngàn con sói đi ra.

 

Đám sói ưu nhã lại hung tàn thả bước đi tới phía sau Hạ Tịch Quán, tiếng tru dọc theo đỉnh núi, kéo dài vang vọng khắp nơi.

 

Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Lục Liễu — Liễu Anh Lạc chính thức tham gia cuộc thi thiết kế của Lục thị, thế nhưng đệ nhất mỹ nhân tài hoa xuất chúng lại trong trẻo tuyệt sắc kia đã định trước sẽ bị mọi người xa lánh và công kích.

 

“Đó chính là Liễu Anh Lạc àI”

 

“Đúng, là cô tal”

 

“Dung mạo thật là xinh đẹp, vừa rồi tôi còn thấy cô ta đụng vào trong lòng Lục tổng.”

 

“Cô ta nhất định là muốn câu dẫn Lục tổng, hồ ly tinhl”

 

“Lục tông bây giờ còn chưa từng hẹn hò với con gái, nói không chừng đối với phụ nữ không có hứng thú, mà hứng thú với đàn ông đó.”

 

Liễu Anh Lạc không muốn để ý tới những người này, thế nhưng các cô nhắc tới Lục Tư Tước của cô, cô tuyệt không thẻ để yên.

 

Liễu Anh Lạc đi tới trước mặt bọn họ: “Mấy người đừng nói bậy, Lục Tư Tước không thích đàn ông, khuynh hướng giới tính của anh ấy rất bình thường, thích phụ nữ!”

 

“Hứ! Bọn tôi nói Lục Tư Tước mắc mớ gì tới cô, cô dựa vào cái gì quản chúng tôi?”

 

Liêu Anh Lạc: “Các cô không được nói Lục Tư Tước, tôi quản định rồi, dựa vào tôi sau này sẽ là Lục thái thái của anh ấy!”

 

Giao Nhân Tộc thấy một màn như vậy, đã sợ đến hồn bay lên mây: “Trốn! Mau mau trốn đi!”

 

Đám người ào ào quăng mũ cởi giáp, Xoay người chạy.

 

Trong lòng Giao Nhân Tộc Công Chúa hoảng sợ, hiện tại lại thấy người của mình không đánh đã lui, càng luống cuống tay chân, ả hét lớn: “Các ngươi đứng lại cho ta! Cấm trốn, một kẻ cũng không được trốn, các ngươi không thể đào binhl”

 

Thế nhưng, không ai nghe ả nói, hiện trường đã hỗn loạn.

 

Hạ Tịch Quán cưỡi trên lưng sói, tiếng : : ø sáo từ chậm đên gâp gáp, sau đó biên thành gió táp mưa gào, tất cả bầy sói đều khẽ tru, hai mắt tản ra ánh sáng lành lạnh xanh biếc.

 

Rất nhanh, tiếng sáo dừng lại, đôi mắt trong vắt Hạ Tịch Quán đột nhiên đổi nghiêm: “Giết!”

 

GiếtI Chữ này vừa dứt, bầy sói điên cuồng lao lên.

 

Giao Nhân Tộc Công Chúa chỉ cảm thấy một cơn kình phong tập kích đến, ả nhìn lại, con ngươi chợt co rút, hiện tại tai của cô chỉ còn lại một giọng nói – chạy! chạy mau đi!

 

Giao Nhân Tộc Công Chúa nhanh chân chạy.

 

Thế nhưng, chân người đã định trước không địch nổi chân sói, Hạ Tịch Quán cưỡi xuống Lang Vương phi tới, trực tiếp nhào Giao Nhân Tộc Công Chúa xuống dưới thân, móng vuốt Lang Vương sắc bén đâm về phía trái tim Giao Nhân Tộc Công Chúa…

 

Thượng Quan Đằng và Thượng Quan húc vẫn luôn trốn ở chỗ sâu trong rừng, bọn họ khiếp sợ không gì sánh nỗi nhìn từng cảnh tượng trước mát, bọn họ bình sinh vẫn chưa từng thấy được hình ảnh hùng tráng và kinh tâm động phách đến thé.