Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1339




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1339:

 

“Khi đó cô mới biết được, thì ra cô ta chính là Liễu Anh Lạc, thì ra, anh của cô thích chính là cô gái Liễu Anh Lạc kia.”

 

“Cô rất thích Liễu Anh Lạc, đã từng máy lần len lén chạy vào phòng Kiều nhìn Liễu Anh Lạc, có một lần cô còn vô ý rình xem anh cô và Liễu Anh Lạc trong thư phòng vô cùng thân thiết.”

 

“Khi đó là đêm đại hôn mà Liễu Anh Lạc chạy trốn, bị bắt trở về, mối tình đầu của cô ta bị chặt đứt đùi phải, một mực trong bệnh viện trị liệu, cần rất nhiều tiền để chữa bệnh, anh cô lấy điểm này uy hiếp Liễu Anh Lạc, ngày đó trong thư phòng, anh cô hút thuốc lá, trên bàn làm việc một chồng văn kiện rơi tán loạn, ông vỗ bắp đùi mình, bảo Liễu Anh Lạc ngồi lên.”

 

Ngày đó Lục Tư Tước mặc bản áo sơ mi trắng quần tây đen, vẫn là chàng trai phong hoa thuở thiếu thời, tuần mỹ vô song, ông ngồi trên ghế làm việc, giữa hai ngón thon dài đang kẹp một điếu thuốc, ông chỉ chỉ bàn tay mang điếu thuốc về phía Liễu Anh Lạc: “Qua đây, ngồi lên đùi tôi.”

 

Liễu Anh Lạc lúc đó chỉ mới 19 tuổi, được nuôi dưỡng ở khuê phòng, bà ngước mắt nhìn ông, bàn tay nhỏ bé lôi làn váy mình, không chịu đi qua.

 

“Không đến thì cút ngay ra ngoài, cùng lắm tôi sẽ sai ném Tô Thành ra khỏi bệnh viện!” Lục Tư Tước hút thuốc uy hiếp nói.

 

Liễu Anh Lạc lúc đó run lên, bà chỉ có thể nhác chân nhỏ, đi tới.

 

Đệ nhất thương giới hậu duệ quý tộc của Đề Đô Lục Tư Tước, mới từ trong công ty trở về, trên bàn làm việc văn kiện rơi lõa xõa, cà vạt bị ông thuận tay kéo ra, phất phơ: trên cổ, trong khí tràng tinh anh lộ ra vài phần tà mị, mùi đàn ông thành thục của rất nặng, mê người điên đảo, nhưng lại làm cho Liễu Anh Lạc chỉ mới đôi mươi không dám tới gần, cũng không dám đụng.

 

Lục Tư Tước đặt điều thuốc lá trên môi mỏng, sau đó tự’, lôi bà đến trên bắp đùi của mình.

 

Lúc Liễu Anh Lạc ngã ngồi xuống là ngồi nghiêng, chân kép lại, bà còn chưa phản ứng kịp, đỉnh đầu liền truyền đến tiếng nói đè thấp của ông: “Tách hai cái chân của cô ra ngồi trên đùi tôi, hiểu không?”

 

Hàng mi nhỏ dài của Liễu Anh Lạc run lên, u mê nhìn ông.

 

Dáng vẻ ngây thơ của cô gái rơi vào đáy mắt người đàn ông tuyệt vời không sao kẻ siết, huống chỉ là cô gái tài hoa trong trẻo lại tuyệt sắc như vậy, ánh mắt Lục Tư Tước bỗng nóng lên.

 

Thời điểm đó bọn họ đã trải qua đêm tân hôn, Liễu Anh Lạc từ trong tròng mắt toát ra ngọn lửa ấy thấy được ham muốn nóng bỏng đốt người kia của ông, khiến bà quen thuộc, bà giật mình, chọt giấy giụa.

 

 

Ở trong ấn tượng của Lục Nhân Nhân, anh của bà từ nhỏ đã là thiên chỉ kiêu tử, không gần nữ sắc, một thân cấm dục, có đôi khi bà cảm thấy ánh mắt anh quá cao, chưa chắc có thể chọn trúng ý trung nhân của mình, hoặc là, đối với loại này chuyện tình nam nữ vốn không hứng thú.

 

Thế nhưng, bà sai rồi.

 

Nhìn dáng vẻ ông bây giờ, cái loại cảm giác trùng kích này quả thực lật đổ nhận thức của Lục Nhân Nhân đối với ông mấy chục năm, bà xem mặt đỏ tới mang tai, hẳn là mau mau chạy, thế nhưng, bà lại không nhịn được hiếu kỳ, cho nên tiếp tục nhìn lén.

 

Đệ nhất thương giới hậu duệ quý tộc của Đề Đô Lục Tư Tước cùng cô gái đệ nhất mỹ nhân quan nắp mãn kinh hoa Liễu Anh Lạc, tất cả mọi người đều rất tò mò cuộc sống sau khi cưới của bọn họ.