Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 1148




Chương 1148:

 

“Thượng Quan quân vương…” Hạ Tịch Quán nói: “Bây giờ Mai phi đang mang song thai, cô ấy không cần phải mạo hiểm, trừ khi … có người xúi giục cô ấy, ông hẳn nên hỏi người giật dây phía sau là ai!”

 

“Mai phi, hiện tại cho cô một cơ hội, mau nói ra kẻ chủ mưu đằng sau!” Thượng Quan Đằng mắng.

 

“Em, em…” Mai phi thận trọng liếc mắt sang Họa phi đứng bên.

 

Hai cái tay xuôi ở bên người của Họa phi siết thành quyền thật chặt, ngón tay giữa đâm sâu vào lòng bàn tay, hiện tại ý muốn giết Mai phi cũng có.

 

Mai phi không những không uống thuốc sảy thai, mà là dùng máu gà tới lừa bà ta, cô ta phá hỏng đại kế của bà ta, đơn giản là muốn chết!

 

Hiện tại lời nói dối đã bị vạch trần, Họa phi không cho phép mình bị lộ, bà ta liền nói ngay: “Quân vương, em thấy em Mai phi và Lan Lâu công chúa có chút không hợp, nên em Mai phi mới đùa một chút, bây giờ thai song sinh không bị sao, không bằng bỏ qua đi ạ.”

 

Thượng Quan Đằng rất coi trọng cái bụng này của Mai phi, hắn có chút do dự, kỳ thực trong lòng cũng muốn bảo vệ Mai phi.

 

Lúc này Hạ Tịch Quán không nhanh không chậm cười nói: “Họa phi vừa nhắc nhở như vậy, tôi lại nhớ tới tôi và Mai phi là thế nào không hợp nhau nha. Mgày đó lúc Khải điện hạ quấn lấy tôi, bị Mai phi thấy được, Mai phi như thẻ…

 

ghen tuông quá độ ấy, liền mắng tôi là tiện nhân, người không biết còn tưởng rằng Mai phi là phi tử của Khải điện hạ ấy.”

 

Cái gì?

 

Giọng nói thanh lệ Hạ Tịch Quán lại như ném quả bom nặng ký xuống, đám quần chúng ăn dưa đều có chút không tiếp thu nồi, ánh mắt của mọi người “xoát” một cái rơi trên người Thượng Quan Khải và Mai phi.

 

Mai phi là sủng phi của Thượng Quan Đẳng, nhưng bây giờ lại dính líu quan hệ với Thượng Quan Khải, đây là…loạn luân?

 

Vương thát thật sự rất loạn!

 

Họa phi cũng kinh ngạc, bà ta còn không biết con trai của mình và Mai phi ngay dưới mí mắt bà ta lăn giường, như: vậy thai song sinh kia… là của ai?

 

Thượng Quan Đằng yêu nhất thể diện, hơn nữa bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể dễ dàng tha thứ khi mình bị cắm sừng, then chốt là cái sừng này là con trai của mình cắm lên, quả thực không thể nhịn được nữa.

 

“Thượng Quan Khải, Mai phi, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Thượng Quan Đằng giận dữ hỏi.

 

Thượng Quan Khải luôn muốn tránh đi, nhưng bát đắc dĩ tất cả ánh đèn vẫn cứ rọi vào trên người gã, muốn tránh cũng khó, gã ấp a ấp úng nói: “Phụ vương, người, người đừng nghe Lan Lâu công chúa nói bậy, cô ta có chứng cứ sao?”

 

Phong Hoa Mai phi cũng nhanh chóng mở miệng nói: “Quân vương, em, em và Khải điện hạ trong sạch, Lan Lâu công chúa đây là vu hại, quân vương ngài nhất định phải tin tưởng chúng em!”

 

Thượng Quan Đẳng nhìn về phía Hạ Tịch Quán: “Lan Lâu công chúa, cô nghỉ ngờ Mai phi và Thượng Quan Khải có tư tình, cô có chứng cứ không?”

 

Hạ Tịch Quán lắc đầu: “Không có.”

 

Thượng Quan Khải và Mai phi thở dài một hơi, cũng may.

 

Hạ Tịch Quán không có chứng cứ, bằng không ngày hôm nay bọn họ nhất định phải chết.

 

“Nhưng…” Hạ Tịch Quán nói tiếp: “Thượng Quan quân vương, vương tự là đại sự, hiện tại cái thai trong bụng Mai phi đã hơn sáu tháng rồi, chỉ cần tôi dùng ngân châm trích máu của cô ấy ra tại chỗ, sau đó lấy máu Khải điện hạ tiến hành giám định ADN, thì cái thai này của ai liền biết ngay mà.”

 

Trích máu thai?

 

Giám định ADN?

 

Thượng Quan Khải và Mai phi vừa thở ra trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch, bọn họ không rõ sao tiệc đính hôn đang yên đang lành lại biến thành như vậy, hết thảy kế hoạch đều tan vỡ, hiện tại tiêu điểm đều đặt trên người hai người bọn họ.

 

Họa phi một mực bí mật quan sát Thượng Quan Khải và Mai phi, chứng kiến vẻ mặt của bọn họ biến hóa, bà ta đã có đáp án, hai người kia tuyệt đối có mờ ám.

 

Họa phi giận đều váng đầu, đứa con trai này của bà ta là phẩm hạnh gì trong lòng bà ta rất rõ ràng, vô cùng thích phong hoa tuyết nguyệt, nhưng bà ta thật không ngờ ngay cả người phụ nữ của bố mình gã cũng dám xuống tay!

 

Họa phi chỉ có thể nhanh chóng nói: “Quân vương, chuyện trích máu thai này phải cân nhắc phải thận trọng, vì sẽ có nguy hiểm…”