Editor: Tiểu Bánh bao
Beta-er: Nhạc Dao
Sau khi ăn xong, Hình Ảnh lập tức ra về.
Tuy cô ấy là người theo chủ nghĩa độc thân nhưng bây giờ lại cảm thấy, nếu mình còn ở lại đây thì chắc chắn sẽ chờ không nổi mà muốn kết hôn, sinh con luôn ấy chứ!
“Các em không cần tiễn đâu.” Hình Ảnh đứng ở cửa, nhìn hai người đang ôm nhau, không nỡ nhìn thẳng nói. Chỉ một lát thôi mà, có cần thiết phải show ân ái như vậy không?
“Chị Hình đi thong thả!” Nhan Hạ véo mạnh lên bàn tay của Lục Phỉ đang đặt trên eo cô.
Lục Phỉ như không cảm nhận được, vừa chào hỏi Hình Ảnh vừa nắm lấy tay Nhan Hạ.
Hình Ảnh cảm thấy hâm mộ khi nhìn thấy động tác nhỏ của hai người, nhưng đồng thời cũng phải thừa nhận, có rất ít nghệ sĩ đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm mà vẫn có thể thân mật như họ.
Sau khi Hình Ảnh đi, Lục Phỉ nhìn cô vợ nhỏ đang thẹn thùng của mình, trêu chọc hỏi: “Đã là vợ chồng già rồi mà em vẫn còn xấu hổ sao?”
Nghe vậy, Nhan Hạ nhìn lướt qua Lục Phỉ, đẩy bàn tay anh đang đặt trên hông mình ra, đi về hướng Lục Hạo vẫn đang hăng hái ăn cơm trên bàn.
Lục Phỉ thấy thế liền đi theo sau cô.
Cô ngồi xuống cạnh Lục Hạo mà bé vẫn chưa phát hiện cảnh vật xung quanh đã thay đổi, mắt vẫn nhìn chằm chằm bữa cơm trước mặt, cầm cái muỗng nhỏ, thỏa mãn múc từng muỗng vào miệng mình.
Là một đứa trẻ tham ăn, chỉ cần Lục Hạo đứng trước đồ ăn thì bé có thể bỏ qua những thứ khác, ngay cả người mẹ mà bé thích quấn lấy nhất cũng không thể hấp dẫn được bé.
Lục Phỉ đi sau cô khẽ cười khi nhìn cảnh này, nâng mặt vợ lên, môi mỏng hạ xuống, hôn lên đôi môi đỏ mọng kia: “Lúc con ăn cơm cứ như không nhìn thấy chúng ta vậy.”
Tâm trí của Nhan Hạ bị xao động bởi hơi thở nóng rực của Lục Phỉ, cô đẩy anh ra một chút, điều chỉnh lại hơi thở của mình: “Cho dù không thấy cũng không được, con vẫn còn đang ở đây mà!”
Vì anh rất thích nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của vợ yêu nên cứ cười tủm tỉm thưởng thức khuôn mặt đỏ bừng của cô.
Mặt Nhan Hạ càng ngày càng nóng khi phát hiện ánh mắt của Lục Phỉ. Rất lâu sau, cô đảo mắt vội vàng nói sang chuyện khác: “Buổi chiều anh nói chuyện gì với chị Hình tỷ mà lại muốn Hạo Hạo đi về phòng thế?”
Nhìn đôi mắt đảo qua đảo lại của cô, mắt anh tối sầm lại, không tiếp tục trêu cô nữa, khẽ cười nói: “Chuyện công khai em và Hạo Hạo. ”
“Bàn như nào rồi?” Vừa nghe đến chuyện công khai mối quan hệ, Nhan Hạ quên cả xấu hổ, nhìn thẳng Lục Phỉ nói.
Anh nhìn đôi môi đỏ mọng trước mặt, đưa tay nhéo khuôn mặt trắng như sứ của cô: “Trong giới cũng có một sao nam khác bí mật kết hôn, bây giờ anh ta đang lợi dụng việc tham gia một chương trình về cha con để công khai con trai mình, chị Hình bảo anh xem thử tình huống của anh ta rồi mới thực hiện kế hoạch công khai.”
“Chương trình Bố ơi mình đi đâu thế? phải không anh?” Nghe đến chương trình về cha con, Nhan Hạ dò hỏi thử.
“Sao em biết?”
“Gần đây đài Apple đang tuyên truyền chương trình này bằng cách tung lên một vài đoạn ngắn.” Cô đáp. Lúc xem được những đoạn đó, cô còn nghĩ nếu một mình Lục Phỉ dẫn Lục Hạo đi du lịch thì sẽ như nào đây! Nghĩ tới đây, cô nhịn không được mà mỉm cười.
Lục Phỉ đã kết hôn với Nhan Hạ nhiều năm như vậy nên anh hiểu rất rõ từng cử chỉ của cô, giờ mắt anh càng nóng bỏng hơn khi thấy lúm má đồng tiền trên khuôn mặt đáng yêu kia: “Em đang nghĩ gì đấy?”
“Nghĩ tới chuyện anh và con trai tham gia chương trình kia thì sẽ như thế nào.” Cô nói thẳng ra. Đừng nhìn hiện tại Lục Phỉ và Lục Hạo đang ở chung rất hoà thuận mà lầm, nếu hai người họ ở riêng với nhau thì sẽ rất thú vị đấy.
“Ý tưởng này không tồi.” Anh gật đầu, nhìn con trai đáng yêu của mình, bắt đầu suy nghĩ đến tính khả thi của chuyện này.
***
Ngày hôm sau, Lục Phỉ bắt đầu chú ý tới chương trình Bố ơi mình đi mình đâu thế? mới nổi này.
Hôm nay, Bố ơi mình đi mình đâu thế? chính thức lên sóng, một nhà ba người cùng ngồi trên sô pha chờ chương trình bắt đầu.
“Sao mẹ lại không ôm con xem?” Lục Hạo ngồi bên trái Lục Phỉ, đôi mắt to long lanh nhìn chằm chằm Nhan Hạ đang ngồi bên phải Lục Phỉ, rõ ràng là mẹ muốn ôm bé, kết quả là…
“Con là quý ông nhỏ nên cần phải tự lập, không được dính lấy mẹ!” Lục Phỉ bình tĩnh nói. Lúc anh không ở nhà, hai người ở chung thế nào cũng được nhưng bây giờ anh ở nhà thì anh không muốn nhìn thấy cảnh vợ mình thân thiết với con trai đâu.
“Nhưng ba cũng là quý ông lớn đấy thôi, sao ba lại có thể dính lấy mẹ chứ?” Lục Hạo hỏi rõ ràng.
“Ba đã nói lý do rồi.”
Nghe vậy, cái miệng nhỏ của Lục Hạo hơi chu lên, khẽ hừ một tiếng, lẩm bẩm: “Con cũng muốn cưới vợ để ôm.”
Nhan Hạ liếc Lục Phỉ khi nghe lời nói của Lục Hạo, vẫy tay với bé: “Lại đây ngồi với mẹ nào!”
Nghe thế, ánh mắt Lục Hạo lập tức sáng ngời, nhảy từ sofa xuống, đi đến bên cạnh Nhan Hạ, bò lên trên sofa xong lại như mèo con dúi đầu vào lòng mẹ: “Mẹ thật tốt, không giống ba tí nào.”
Nói xong, cậu còn liếc trộm Lục Phỉ, thấy ba mình không phản ứng thì tiếp tục nói nhỏ bên tai mẹ: “Chỉ cần lúc ba ở nhà chịu cho con ôm mẹ, hôn mẹ thì ba chính là người ba hoàn hảo nhất thế giới!”
Cô ôm cơ thể mềm mại của con, lại nghe được lời nói trẻ con của bé, mỉm cười, chế nhạo nhìn Lục Phỉ đang ngồi bên cạnh: “Anh nói gì đi?”
Nghe vậy, Lục Phỉ vừa nhìn vợ thân thiết với con trai vừa bình tĩnh nói: “Chỉ cần lúc ba ở nhà, con không ôm mẹ, không hôn mẹ thì con chính là đứa con trai hoàn hảo nhất thế giới!”
Nghe thấy lời ba nói, bé nhìn thoáng qua ba với vẻ lên án, bĩu môi, không thèm để ý tới ba mình nữa.
***
Một lát sau, Bố ơi mình đi đâu thế? chính thức phát sóng trong tiếng nhạc vui vẻ!
Ngay từ đầu chương trình đã xuất hiện một bóng dáng quen thuộc.
Úc Tử Phàm, người từng nhiều lần đạt giải Nam ca sĩ được yêu thích nhất trong các giải thưởng âm nhạc hàng đầu, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu nhân vật truyền kỳ trong giới âm nhạc.
Đồng thời, người này còn là mục tiêu cả Lục Phỉ và Nhan Hạ đang chú ý tới, nhưng chính họ cũng không ngờ rằng ekip lại cho anh ta mở màn.
Đối các fans của Úc Tử Phàm mà nói, đây tuyệt đối là một sự ngạc nhiên cực lớn.
Trong lúc hai người đang suy nghĩ, chương trình vẫn được tiếp tục. Lúc này trên TV là giới thiệu về Úc Tử Phàm, sau khi giới thiệu xong thì xuất hiện bóng dáng Úc Tử Phàm khi ở nhà.
Úc Tử Phàm chào hỏi tất cả mọi người trước ống kính, sau đó camera xuất hiện cảnh anh ta đi vào một căn phòng dành cho trẻ em.
Ngay sau đó, một bóng dáng nho nhỏ xuất hiện trong phòng.
Khi ống kính lia tới, đứa bé thẹn thùng chào hỏi với máy quay, để lộ ra khuôn mặt đẹp trai được thừa hưởng từ ba nó.
Không thể không nói, cậu bé đáng yêu như vậy thật khiến mắt người xem sáng rực mà!
Họ chỉ xuất hiện vài phút, sau đó là đến cảnh của gia đình tiếp theo.
Tuy video chỉ ngắn gọn về gia đình và thu dọn hành lý nhưng từng phút từng giây đều thể hiện được sự dễ thương của ba và con khi ở chung với nhau.
Không chỉ Nhan Hạ và Lục Phỉ say mê xem, mà ngay cả Lục Hạo cũng chăm chú nhìn vào TV.
Mãi cho đến tận khi chương trình kết thúc, bé mới chậm rãi thu hồi ánh mắt của mình, sau đó nhìn về phía mẹ: “Mẹ ơi, hình như chỗ họ đến chơi rất vui đấy.”
“Sau này có cơ hội thì ba mẹ sẽ dẫn con đi.” Cô xoa đầu con trai. Tuy rằng mấy đứa nhỏ trong TV đều rất dễ thương, nhưng sau khi nhìn con trai, cô vẫn cảm thấy bé vẫn dễ thương nhất.
Nhan Hạ nhịn không được, thơm một cái lên gương mặt mềm mại của con.
Bé chợt nhớ tới nụ hôn qua lại của ba mẹ khi được mẹ hôn, cũng rướn cổ chuẩn bị hôn trả lên mặt mẹ.
Lục Phỉ thấy thế, vội vàng ôm bé về phía mình.
Ăn đậu hủ một lần là đủ rồi, còn muốn ăn lần thứ hai thì không được đâu nhé. Bụng thì nghĩ vậy nhưng ngoài mặt Lục Phỉ lại tỏ ra nghiêm khắc: “Con trai, đã 10 giờ rồi, con nên đi ngủ thôi.”
Nói xong, anh liền ôm bé về phòng.
“Con còn chưa hôn mẹ mà! Còn nữa ba, con vẫn đang tức giận đấy!”
“Mẹ đã hôn con! Còn nữa con trai, ba cũng tức giận!”
Nhan Hạ mỉm cười khi nghe thấy cuộc trò chuyện trẻ con của hai người vọng lại. Cô lắc đầu, sau đó lấy điện thoại ra xem tin tức hôm nay.
Nhan Hạ không bất ngờ khi thấy không ít tin liên quan đến chương trình Bố ơi mình đi đâu thế? khi vừa ấn vào mục giải trí.
Nhưng tin “hot” nhất vẫn là # Úc Tử Phàm đã bí mật kết hôn và sinh con #.
Thấy vậy, Nhan Hạ không chút nghĩ ngợi liền ấn vào.
Mở đầu chính là tiêu đề Úc Tử Phàm bí mật kết hôn và sinh con, mà đứng mũi chịu sào lại là ảnh anh ta chụp cùng con trai.
Kéo xuống dưới là nội dung do biên tập viên viết.
“Đêm nay, chương trình cha con Bố ơi mình đi đâu thế của đài Apple được phát sóng lần đầu tiên, bởi vì đợt tuyên truyền lúc trước rất được ủng hộ nên rating không cần phải bàn cãi, trong đó cũng phải nhắc đến công lao của một nhân vật mà chính tôi cũng không ngờ được – Úc Tử Phàm.
Tin rằng mọi người đều rất quen thuộc với Thiên Vương nhạc pop – Úc Tử Phàm rồi nhỉ? Mấy năm trước, trên mạng đã có tin anh bí mật kết hôn, nhưng anh ấy vẫn chưa từng tiết lộ gì cả, mà bây giờ lại dẫn con trai dễ thương Hiên Hiên tham gia chương trình xem như là câu trả lời với công chúng. Nhưng tôi muốn hỏi mọi người cảm thấy thế nào về chuyện Úc Tử Phàm bí mật kết hôn?”
Nhan Hạ lập tức kéo xuống phần bình luận phía dưới khi thấy lời giới thiệu này, đập vào mắt cô là đủ loại bình luận của cư dân mạng.
“Ôi, sao nam thần của tôi đột nhiên từ người đàn ông độc thân hoàng kim biến thành ba đứa nhỏ chứ?”
“Haiz, đau lòng quá, giới giải trí lại mất đi một nam thần.”
“Việc tôi để ý chính là, vợ anh ấy là ai? Kiếp trước cô ấy đã cứu cả thế giới ư!”
“Tại sao lại muốn bí mật kết hôn chứ! Ngày trước còn nói dối rằng mình vẫn còn độc thân, bây giờ tự vả mặt rồi đấy!”
“Không chấp nhận!”
“Dù rất thích anh ấy, nhưng tôi vẫn tách tác phẩm của anh ấy với sinh hoạt ra.”
“Giận anh ấy dấu diếm, nhưng tôi muốn nói, Tiểu Hiên Hiên thật đáng yêu quá đi!”
“…”
Tuy có một số ít người phản bác nhưng trong lòng Nhan Hạ vẫn cảm thấy được an ủi khi thấy thái độ của phần lớn cư dân mạng cũng không kịch liệt như trong tưởng tượng, cô chợt cảm thấy hơi vững tin về việc công khai sắp tới.
Mà lúc này, cô cảm nhận được chỗ sofa bên cạnh mình đột nhiên lún xuống, quay đầu nhìn, hoá ra là Lục Phỉ đã trở lại tự lúc nào.
“Em đang say mê suy nghĩ cái gì đấy?” Lục Phỉ hỏi.
“Em đang xem phản ứng trên mạng về chuyện Úc Tử Phàm bí mật kết hôn.” Nói xong, cô đưa điện thoại của mình cho anh.
Anh nhận lấy, đọc lướt qua bình luận ở phía dưới, sau đó trả điện thoại lại cho cô: “Em không cần lo lắng về chuyện này, cứ để anh và công ty xử lý.”
Cô không phản bác khi nghe được sự chắc chắn trong giọng nói của anh, nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, sau đó nhìn thoáng qua phòng Lục Hạo rồi hỏi: “Hạo Hạo ngủ rồi à?”
“Chắc vì bình thường con đều ngủ vào giờ này nên đã hình thành đồng hồ sinh học, nó vừa ngã xuống giường đã lăn ra ngủ luôn, nhưng trước khi ngủ cứ liên tục nói “Muốn hôn mẹ” và “Con tức giận” này nọ.” Lục Phỉ nói. Đôi mắt anh chợt ánh lên ý cười khi nhớ tới bộ dạng làm ầm ĩ của Lục Hạo.
Nghe xong, cô bất đắc dĩ nói: “Lục Phỉ, con trai còn nhỏ, muốn ôm ấp hôn hít cũng rất bình thường, anh đừng ghen tuông dữ vậy.”
Ai có thể nghĩ đến một Lục Phỉ lạnh lùng, xa cách khi ở trước mặt người khác khi ở nhà lại ghen cả với con trai mình chứ? Mặc dù cô cảm thấy bộ dạng hai cha con tranh giành tình cảm cũng rất thú vị.
“Không được sao?” Anh nhướng mày hỏi lại, đôi mắt nguy hiểm cũng nheo lại khi nghe lời nói của cô.
“Hai ba con anh tự thương lượng đi!” Cô không chút do dự lấy con trai ra làm bia đỡ đạn khi thấy ánh mắt của anh, sau đó đứng dậy chuẩn bị về phòng.
Nhưng ngay sau đó, cơ thể cô đột nhiên bị bế lên cao!
Cô ôm chặt cổ anh, mất tự nhiên nói: “Anh làm gì vậy?”
“Làm chuyện quan trọng.”