Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 882: Chương 952






Chương 952
“Tôi vẫn đang ở bệnh viện, hôm qua chết cóng ở bệnh viện nguyên một đêm đây này”
Hà Dĩ Phong hơi bực bội tố khổ với Lâm Quân.

“Đó là do cậu ngu”
“Ơ kìa, cậu cũng không phải là không biết quan hệ giữa tôi và Hạ Linh hiện giờ rất là lúng túng, mà thôi xem như là tôi chưa nói gì cả, cậu nhanh trở về đi”
“Rồi, đã ghi vào sổ nợ, về sau bồi thường cho cậu”
“OK”

Cúp điện thoại, Lâm Quân lại rơi vào trầm tư.

Hiện tại chú Hàng đang hôn mê,.

Jackson nhất định sẽ lấy cái cớ là công ti như rắn mất đầu để làm lý do thay thế vị trí của bác ấy.

Hợp đồng chín con số của bản thân đã mất, muốn trả lại cũng phải đợi mấy ngày.

Hiện tại lấy được thuốc giải rồi, thế nhưng lại không thể trực tiếp chen chân vào việc giữa bọn họ.

Bước tiếp theo nên làm cái gì đây? Chẳng lẽ thật sự ngồi yên không để ý đến?
“Anh Lâm Quân, đã kiểm nghiệm xong”
Tuy là bác sĩ không nói rõ kết quả ra sao, thế nhưng thông qua ánh mắt kích động của ông ấy thì anh cũng biết thuốc giải là thật.

“Thuốc giải là thật, vừa nấy tôi đã để phân tử thuốc giải với mẫu máu của cô Nhật Linh ở cùng một chỗ, độc tố bên dưới ước chừng là đã nhạt đi rồi biến mất dưới kính hiển vi, thật là thần kỳ.


Mẫu thuốc giải này để lại cho tôi đi, tôi muốn nghiên cứu một chút”
“Được, tôi biết, cảm ơn bác sĩ”
Lâm Quân nhìn như bình tĩnh, thật ra trong lòng đã sớm mừng rỡ như điên.

Trên đường lái ô tô về nhà, đây là lần đầu tiên mà anh cảm thấy sung sướng kể từ khi đến nước Pháp.

Nhật Linh nhận lấy bình thuốc anh đưa cho cô, trong mắt ánh lên vẻ nghỉ hoặc.

“Ngoan, uống vào đi, từ giờ về sau em sẽ không còn cần phải uống thuốc nữa”
“Thứ này lấy từ đâu ra vậy?”
Bên tai anh là giọng nói khàn khàn của cô, trong mắt là hình ảnh đôi gò má xinh đẹp còn có ánh mắt biết nói của cô nữa.

“Đương nhiên là anh tìm chuyên gia điều chế riêng cho em rồi”
Lâm Quân dùng sức xoa xoa mái tóc mềm của cô, trong ánh mắt tràn ngập sự thương yêu.

Lê Nhật Linh cười, cô uống thuốc giải, thế nhưng không biết tại sao sau khi uống xong cô lại cảm thấy chóng mặt, hình dáng Lâm Quân trở nên nhòe đi trước mắt cô, hai mắt cô tối sầm ngã vào trong lòng Lâm Quân.


“Nhật Linh? Nhật Linhl”
Lâm Quân hoảng sợ lay người trong ngực, chẳng lẽ anh thực sự bị Jackson lừa rồi hay sao?
“Sao vậy? Có chuyện gì rồi?”
Lê Minh Nguyệt nghe thấy động tĩnh bèn chạy ra, cô thấy Lâm Quân ôm Nhật Linh điên cuồng chạy ra phía ngoài cửa.

Lê Minh Nguyệt không nhận được đáp án cũng biết là Nhật Linh xảy ra chuyện rồi, cô ấy chạy theo phía sau anh rồi cùng lên xe.

Xe chạy thẳng về phía bệnh viện, Lâm Quân thỉnh thoảng lại liếc nhìn về phía Nhật Linh, trong lòng dẫn vặt giống như là lửa đốt.

Lê Minh Nguyệt săn sóc ôm lấy Nhật Linh, nhẹ nhàng võ nhẹ lên người cô, hơi thở của Lê Nhật Linh đều đặn, ai không biết còn cho rằng cô đang ngủ, thế nhưng cô lại cứ một mực không tỉnh lại.

“Sắc mặt của Nhật Linh tệ quá, em ấy bị làm sao vậy?”