Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 773: Chương 807






Chương 807
Chắc đây vẫn là Pháp, nói không chừng là do họ không hiểu tiếng Việt, Lê Nhật Linh dùng ngôn ngữ khác để nói.

Người bên ngoài dường như nghe thấy, cửa vang lên hai tiếng, một người phụ nữ bước vào.

“Cô là ai?”

Người phụ nữ đó nhìn Lê Nhật Linh, vẻ mặt thận trọng, đặt đĩa thức ăn trong tay xuống bàn nhỏ cạnh giường.

“Đây là bữa tối của cô” Người phụ nữ gật đầu, vàng tóc vàng bồng bềnh mềm mại, trông như hơn hai mươi tuổi.

“Đây là đâu? Sao tôi lại ở đây? Có phải các người cho tôi uống thuốc đúng không?”
Lê Nhật Linh còn chưa kịp hỏi thì người phụ nữ kia đã chạy biến mất.

Ánh mắt vừa rồi của người phụ nữ đó như là đang nhìn một người bệnh thần kinh vậy.

Có điều cô ta mặc tạp đề, vẻ mặt cũng thận trọng, lẽ nào cô ta chỉ là một người giúp việc bình thường thôi sao?
Trên đĩa có sữa và sandwich, Lê Nhật Linh giơ tay lên là lấy được, đặt trên mũi ngửi ngửi, nhưng không dám ăn, mặc dù cô đang rất đói, nhưng ai biết được trong đồ ăn này có thuốc gì không chứ?
Cô nhất định phải thật cẩn thận, nghĩ cách rời khỏi vùng đất cấm này.


€ó lẽ lời Lâm Quân nói là đúng, cô không nên đến đây.

Có điều ít ra bây giờ có thể thấy, không ai định ra tay với cô, chắc tạm thời cô sẽ an toàn.

“Sao vậy?” Hà Dĩ Phong thấy Lâm Quân cau mày, không nhịn được hỏi Lâm Quân nhìn Hà Dĩ Phong, sự nặng nề hiện rõ trên gương mặt anh: “Điện thoại của Nhật Linh không có tính hiệu, thiết bị định vị tôi lắp vào dây chuyền của cô ấy cũng bị nhiều sóng, không thể định vị vị trí của cô ấy, tôi nghỉ Nhật Linh xảy ra chuyện gì “Sao có thể chứ?”
Hà Dĩ Phong cũng không khỏi nghiêm mặt: “Chúng ta đích thân đưa cô ấy lên máy bay, hơn nữa còn sắp xếp cho người ở Hà Nội đón cô ấy, cô ấy chưa gọi điện cho cậu, chắc là do máy bay đến muộn thôi, cậu đừng lo lắng”
Hà Dĩ Phong biết Lâm Quân đang lo lắng cho Lê Nhật Linh, có điều tâm trạng hiện tại của anh quá căng thẳng rồi, thậm chí có chút căng thẳng đến không bình thường.

Anh ta nhất định phải an ủi anh “Chờ thêm chút nữa vậy” Lâm Quân thở dài đứng dậy, trong lòng hồn loạn, cảm thấy bồn chồn không yên, không ở bên cạnh cô cũng không được, mà để cô ở lại cũng không được, anh đột nhiên bắt đầu cảm thấy mù mịt rồi, mình nên làm gì đây.

“Đừng nghĩ nữa”
Hà Dĩ Phong võ vai Lâm Quân, nói: “Cậu nghĩ thế nào về chuyện của công ty LX?”
Hà Dĩ Phong cố gắng chuyển hướng sự chú ý của Lâm Quân.


“Chuyện này còn có chút kỳ lạ, trọng điểm là chúng ta không biết những chuyện gần đây xảy ra với Nhật Linh có liên quan đến công ty LX hay không”
“Nếu như không thì sao?”
“Nếu như không phải thì tốt rồi, nếu như vậy thì có thể là đối thủ cạnh tranh trên thị trường mà Lâm thị đắc tội, tôi có thể đối phó được, nhưng nếu như…” Lâm Quân dừng lại, không nói nữa.

Nhưng Hà Dĩ Phong lại tiếp lời Lâm Quân: “Nếu như chuyện này là người của LX làm, vậy thì người đàn ông kia nhất định có quan hệ đến thân thế của Nhật Linh, có điều không hề đơn giản như vậy, với tính cách như thế của Nhật Linh, nếu như biết, e rằng cho dù có vào dầu sôi lửa bỏng cô ấy cũng nhất định phải đi”
Dù sao thì hổ dữ không ăn thịt con, nếu như là cha của Nhật Linh, e rằng sẽ không làm những chuyện như vậy.