Cưng Chiều Mỗi Em

Chương 1525: Chương 1643






Chương 1643
Đêm dần về khuya hơn.

Bệnh viện vốn dĩ chật kín người cuối cùng cũng mở ra thời khắc yên tĩnh nhất trong ngày.

Hạ Gia Huy mệt mỏi một ngày cũng không có muốn nghỉ ngơi, Lâm Hạ Ly nãm ở giường bên kia cũng mất ngủ cả đêm.

Ngày hôm sau, Lâm Hạ Ly sáng sớm đã thức dậy, cô bé rửa mặt sơ qua, cầm tiền chuẩn bị ngày hôm qua và thẻ tiết kiệm, đi đến bệnh viện.


Khi đến bệnh viện với trái cây vừa mua và số tiền vừa rút được, cô bé lén lút không muốn Hạ Gia Huy phát hiện.

Cô bé biết sự kiêu ngạo của Hạ Gia Huy, cô bé chẳng qua chỉ muốn giúp cậu một tay thôi.

Nhưng khi cô bé lặng lẽ đi ngang qua cửa phòng cha Hạ, cô mới nhận ra Hạ Gia Huy.

không có ở trong phòng.

Lâm Hạ Ly lúc này mới yên tâm, cô bé đến quầy thanh toán, thanh toán hết tiền thuốc mà cha Hạ còn nợ, trả trước tiền thuốc mấy ngày tiếp theo.

Thanh toán tiền viện phí xong, Lâm Hạ Ly lặng lẽ đi tới phòng cha Hạ, đặt giỏ hoa quả vừa mua ở phía trước cửa phòng bệnh Làm xong tất cả, cô bé lặng lẽ rời khỏi bệnh viện, nhưng vừa định ra khỏi cổng bệnh viện, cô bé chợt nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.

Lâm Hạ Ly vội vàng núp ở bên cạnh, lúc Hạ Gia Huy đi ngang qua, cô bé nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Hạ Gia Huy, có chút đau lòng, nhưng cô bé chỉ có thể im lặng nhìn, bởi vì cô bé biết Hạ Gia Huy nhất định không muốn cô bé nhìn thấy dáng vẻ chật vật của cậu ấy.

Sau khi Hạ Gia Huy đi qua rồi, Lâm Hạ Ly mới chậm rãi từ bên cạnh đi ra Nhưng mà Hạ Gia Huy không trực tiếp về phòng bệnh mà đến quầy thu phí trước, hóa ra sáng sớm hôm nay Hạ Gia Huy ra ngoài để rút số tiền cuối cùng trong thẻ.


Vậy mà khi đến quầy thu phí, cậu được thông báo tiền thuốc men của cha Hạ đã được thanh toán xong hết rồi, khoản tạm ứng cũng còn rất nhiều, số tiền này đủ chỉ phí cho cha Hạ khi xuất viện.

Hạ Gia Huy đang đi trên hành lang bệnh viện với biên lai thu phí trên tay.

Nhưng trong giây tiếp theo, cậu đã hiểu ra điều gì đó.

Trong đầu hiện lên vẻ mặt Lâm Hạ Ly, cho dù hôm qua đã thề thốt không để ý mình nữa, hôm nay cô vẫn lại đến đây.

Cậu không ngờ ngày hôm qua dù có đối xử quá đáng với Lâm Hạ Ly, nhưng Lâm Hạ Ly vẫn sẵn sàng giúp đỡ cậu như thế này, cậu biết Lâm Hạ Ly trong nhà có tiền, nhưng phải tiêu nhiều tiền như vậy một lúc đối với Lâm Hạ Ly còn đi học, mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Hạ Gia Huy vừa trở lại phòng bệnh, đột nhiên nhìn thấy giỏ hoa quả mà Lâm Hạ Ly đặt ở cửa phòng.

Hạ Gia Huy cười cầm giỏ trái cây đi vào, cha Hạ thấy Hạ Gia Huy cầm giỏ trái cây vào, nghỉ hoặc nhìn Hạ Gia Huy.

Hạ Gia Huy cũng không giải thích, ngược lại đặt giỏ hoa quả lên bàn, rửa sạch một quả táo, vừa gọt vỏ vừa nói với cha Hạ: “Cha, con đã giải quyết xong tiền chữa bệnh, cha cứ yên tâm dưỡng bệnh đi”
Lông mày cha Hạ giật giật, trên mặt lộ ra vẻ lo lăng, vừa định hỏi cậu giải quyết thế nào, cậu chỉ là một đứa trẻ sao mà trong chốc lát đã tìm được nhiều tiên như vậy…

Khó tránh khỏi làm người khác suy nghĩ nhiều.

Hạ Gia Huy tiếp tục nói: “Cha, cha yên tâm, số tiền đó là hợp pháp, con sẽ không làm những chuyện kia đâu, cha ăn táo trước đi.


Hạ Gia Huy đưa quả táo đã gọt vỏ cho cha Hạ, sau đó cầm sách giáo khoa lên, không nói gì Cha Hạ biết tính tình của Hạ Gia Huy, nếu cậu không muốn nói, người khác cũng không thể hỏi.

Thế là ông bỏ cuộc, không còn nghĩ ngợi gì nữa.

Ngày hôm sau
*A lỡ?” Lâm Hạ Ly không ngờ Hạ Gia Huy lại gọi cho cô, hơi kinh ngạc nhưng sau khi do dự cũng bắt máy.