Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 69




Tô Thính Ngôn nói: “Sau này ra ngoài dạo chơi liền dẫn theo chồng tôi nhé!”



Lâm Nhứ mà cần có người dẫn dắt sao?



Lâm Nhứ đỡ trán, nhìn Tống Tinh Thần mỉm cười nói: “Những gì Ngôn Ngôn nói, nghe rõ rồi đúng không!”



“Được…tôi đã sớm nói với cậu có muốn tham gia vào giới giải trí không, nhưng cậu lại ngại hoa sỉ nhiều không muốn bước chân vào.”



“Hả? Vậy sao?” Tô Thính Ngôn nhìn Lâm Nhứ hỏi: “Anh tại sao lại không vào giới giải trí chứ, có Tống thiên vương dẫn dắt, anh nhất định rất nhanh sẽ nỗi tiếng.”



Lâm Nhứ nhấp một ngụm trà sau đó nói: “Nếu vào giới giải trí rồi thì sao có thể gặp được Ngôn Ngôn chứ?”



Tô Thính Ngôn ngây người, lời này nói cũng không sai…



Tống Tinh Thần nào có lá gan này, hắn vội vàng nói: “Bỏ đi, bỏ đi, nếu như người nhà của Lâm Nhứ biết tôi dẫn dắt anh ta vào giới giải trí, có lẽ sẽ giết chết tôi mát.”



Sau khi ăn cơm xong liền trở về, Lâm Nhứ dẫn Tô Thính Ngôn cùng nhau quay về nhà.



Tống Tinh Thần kéo Lâm Nhứ sang một bên trò chuyện vài câu: “Cậu như thế nào lại cùng cô ấy ở bên nhau chứ?”



Lâm Nhứ hỏi: “Thế nào? Không được sao?”



“Không…cậu đừng hiểu lầm, tôi không hề có ý không đồng ý”



Lâm Nhứ nhướng mày.



Tống Tinh Thần lập tức biết bản thân vừa rồi đã nói lỡ lời.



Những lời hắn vừa nói giống như hắn không đồng ý cuộc hôn nhân này vậy.



“Được rồi, được rồi, cậu nhanh đi đi. Chúc trăm năm hạnh phúc.”



Tô Thính Ngôn nhìn Tống Tinh Thần đem Lâm Nhứ đẩy ra ngoài, liền đứng một bên nói: “Không nghĩ đến nhân mạch của anh lại rộng lớn như vậy.”



Lâm Nhứ mỉm cười: “Nhân mạch rộng không tốt sao?”



“Tất nhiên là tốt rồi…này, anh so với nhà của Lâm Cảnh Trăn, nhà anh giàu có hơn hay là nhà của anh ta giàu có hơn?”




Lâm Nhứ cười gắn: “Tất nhiên là nhà anh rồi.”



“Ây da, vậy thì tốt.”



Tâm trạng Tô Thính Ngôn lúc này vô cùng hài lòng, chỉ cần mạnh hơn Lâm Cảnh Trăn là được, đợi đến khi Tô Khuynh Tình biết được chuyện này, nói không chừng còn bị chọc tức chết.”



Trong lòng cô có một cảm giác vô cùng hãnh diện, vô cùng nở mày nở mặt.



Sau khi quay trở về nhà, Lâm Nhứ nhận được một cuộc điện thoại cần phải làm việc.



Lâm Nhứ nhìn Tô Thính Ngôn lúc này đang chuẩn bị đi ngủ, hôn nhẹ lên trán cô sau đó nói: “Em cứ đi ngủ trước đi, đêm nay có lẽ anh phải tăng ca làm xuyên đêm, anh sẽ đến công ty, như vậy sẽ không làm phiền đến em.”



Tô Thính Ngôn mơ mơ màng màng gật đầu: “Vất vả như Vậy sao.”



“Đúng vậy.”



“Chồng cứ đi làm đi, cố gắng kiếm tiền, sau này kiếm càng nhiều tiền hơn, liền có thể không cần phải ra ngoài làm việc, trở thành ông chủ lớn chỉ cần ở trong nhà đếm tiền là được; giống như…Tập đoàn Lâm Vũ vậy, phú khả địch quốc.”



Ngày hôm sau, Lâm Nhứ cũng không quay trở lại.



Tô Thính Ngôn sáng sớm nay đã đến bệnh viện tư nhân nổi tiếng ở thủ đô, bệnh viện Lâm Vũ.



Lúc này đã có người ở bên ngoài đón tiếp cô.