Chương 488:
Không biết nói câu gì với ban nhạc.
Tô Thính Ngôn nở nụ cười, rất có hứng thú nhìn sang.
Lâm Nhứ ngồi xuống nói: “Ở chỗ này hát tặng Ninh tiều thư một bài hát, hi vọng.cô ây có thể vui vẻ.”
Những người ở phía dưới nhìn một cách kỹ càng, có người ngay lập tức nhận ra đây là ai.
NggI lập tức cầm điện thoại lên chụp ảnh.
Tô Thính Ngôn đặt tay lên đầu, nhìn anh ngôi xuông, một tay câm miro, ho nhẹ một tiêng rôi bắt đậu hát.
“And ever if could itd all be grey chương 353: Ca hát But ur piy wall lt reminds me That its not so bad, ifs not so bad”
Giọng nam ngân nga nhẹ nhàng, khiến người ta nghe xong cảm thấy rất vui vẻ.
Tô Thính Ngôn nở nụ cười trong VÔ thức, nhìn những người ở phía sau đều đang võ tay, lại oán trách nhìn người đàn ông này. Khoe khoang như vậy.
Một lúc sau, có người đăng video lên mạng và nói thăng: “Nhìn thây Lâm. Nhứ rời núi, ở đây ca hát, mọi người hãy nhanh chóng tới thưởng thức xem trình độ ca hát như thê nào.”
Tải app truyện hola đọc tiếp nhé! Số lượng tìm kiếm cũng trở nên điên cuông.
Chưa đến ba mươi phút, lượt tìm kiếm đã đứng đầu hot search.
Có người trực tiếp nói:` “Đến bao giò sẽ ra mắt khán giả.”
“Hãy nhanh chóng ra mắt, nghe quá hay.”
Cũng có người trực tiếp nói: “Tôi ở cùng trong quán bar, tiếp tục nói với mọi người biệt, bài hát này được hát dành tặng cho tiểu thư nhà họ Ninh, có vẻ là dùng để theo đuổi.”
Lúc này, mọi người càng bán tán sôi nồi. Lâm Nhứ đang theo đuổi tiểu thư nhà họ Ninh sao?
Oa, chuyện gì thế này… Lâm Nhứ.
theo đuôi người khác cũng quá trắng trợn, táo bạo, cũng quá thăng thắn.
Đương nhiên, điều này đều là người người phía sau.nói.
Trước mắt, Tô Thính Ngôn chỉ nhìn xem anh hát xong như thê nào. Cuối cùng, một nụ cười nhỏ cũng xuất hiện.
Cố Kiều đã từng nói với rất nhiều người, nói răng đó chính là Tô Thính Ngôn, nhưng mà không có một người nào tin cô ta hết.
Ngay cả các thành viên trong gia đình đều nói với bên ngoài là Cô Kiêu bị ốm.
Cố Kiều tức giận không thôi, một mình tự chạy đên câu lạc bộ để uống rượu.
Thật sự là một sự trùng hợp, cô ta nhìn thầy Lý Tư Ngữ.
Gần đây Lý Tư Ngữ đang tránh nơi đầu sóng ngọn gió nên không xuất hiện nhiêu, khi nhìn thấy Có Kiều, thật hiểm khi có cảm _ giác cực tốt, trực tiếp đến trước mặt cô ta nói: “Cố tiểu thư, đã lâu không gặp, cô có chuyện gì vậy, đây là, tâm trạng không tôt phải không?”
Có Kiều nhìn thấy Lý Tư Ngữ thì liền cảm thầy chán ghét, trực tiếp nói: “Cô đừng ở đây mèo khóc chuột giả từ bi, bây giờ cô và tôi cũng không có gì khác nhau, thế nào, Có. phải bây giờ Lâm Nhứ mỗi ngày đều vây quanh người phụ nữ kia, vốn dĩ chương 354: Công bố không thèm đoái hoài gì đến cô phải không?”