Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 483




Chương 483:

 

Bên ngoài.

 

Ninh Ly nhìn Cố Kiều chạy trồn.

 

“Cô không sợ cô ta thật sự nói ra à2”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Cô ta nói đi, để tôi nhìn xem có ai sẽ tin tưởng.”

 

“A, cô thật đúng là muốn tra tấn chết bọn họ, rõ ràng biết cô chính là Tô Thính Ngôn nhưng không ai tin tưởng, cô ta chỉ có thể nhìn cô từng bước từng bước một đi đến trước cô tO Ninh Ly lắc đầu: “Phụ nữ thật là tâm như rắn rết, trả thủ đều ngoan độc như Vậy, đồng cảm.”

 

“Cút, ann tới nơi này làm gì.”

 

“Lâm Nhứ tới.”

 

Lại tới nữa.

 

Tô Thính Ngôn vừa ra ởi, nhìn thấy Lâm Nhứ đã ở bên ngoài.

 

Anh liếc mắt một cái thấy được Tô Thính Ngôn, trực tiếp dừng nói chuyện với người bên cạnh, đi đến.

 

Tô Thính Ngôn nói: “Sao anh lại tới đây.”

 


“Chúc mừng đại thọ của tổng thống.”

 

Cả nhà tải app truyệnhola đọc tiếp nhé! “Ạ Lúc này, người phía trước đã bắt đầu tặng quà.

 

Có người đưa lên nghiên mực cực phẩm làm người kinh ngạc cảm thán.

 

Có người tranh chữ cổ làm người cảm thấy rất ngạc nhiên.

 

Bên này, Lâm Nhứ và Tô Thính Ngôn đứng chung một chỗ, người đẳng sau nhìn được đều đều cảm thấy rất mới lạ.

 

Không nhìn ra Lâm Nhứ này vẫn là rât chung tình.

 


Có người nói: “Tô Thính Ngôn chết lập tức tới theo đuôi Ninh tiêu thư.”

 

“Ninh tiểu thư có thể đồng ý mới là lạ.” § “Cũng là, tự mình đâm đầu vào ngõ GÚU Nhưng mà bên kia.

 

Có người bỗng nhiên nói: “Lâm Nhứ nhà họ Lâm tặng quà cho tổng thống.”

 

Tuy mọi người khinh thường nhưng vẫn tò mò nhìn qua.

 

Thấy có người cầm tranh chữ đi lên.

 

Có người khinh thường nói: “Vẫn là tranh chữ.”

 

Người đằng sau lại nói: “Lâm thiếu biệt tông thông thích Lưu Bi Thạch, cô ý đưa lên một bộ bút tích thật của Lưu Bi Thạch.”

 

Đa.

 

Bút tích thật của Lưu Bi Thạch.

 

Vị này qua đời đã ba trăm năm, bút tích thật của ông gần như đều đã biến mắt, những tác. phẩm bản sao cũng được bán với giá trên trời, tác phâm có bút tích thật càng là vật báu lộ giá.

 

Mẫu chốt là thật sự không có.

 

Một cái này có lẽ cũng là vật áp đáy hòm nhà họ Lâm tự mình cất chứa nhiều năm.