Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 479




Chương 479:

 

Tô Thính Ngôn.nghiêng đầu, nhìn cô ta biểu diễn, đây không phải cô ý2 Cô ta rõ ràng không có khả năng không biết mình là ai.

 

“Cô nói ai2”

 

Vẻ mặt Có Kiều lúc này giống như mới bỗng nhiên nghĩ tới: “Ai, thật xin lỗi, là Ninh tiểu thừ đúng không, tôi không chú ý, chủ yêu & khuôn mặt này của cô quá giỗng vớingười mà tôi quen biết, địa vị của nhười kia tương đôi thấp. hèn, chỉ là loại tồn tại như người giúp việc, thân phận cô cao chương 347: Phức tạp quý như vậy đương nhiên không. thể so, cho nên tôi nhất thời nhận nhâm.”

 

Tô Thính Ngôn vấn duy trì vẻ mặt nhàn nhạt ý Cười, thoạt nhìn như không thèm đề ý cách nói của cô ta, nhưng trong đáy mắt lại có một loại cảm xúc muốn xem kịch vui.

 

“Không sao, có lẽ người. tôi không quen là cô đây có vần đề về mắt, tôi rất có lòng thương, không chấp với người có vận đê.”

 

Cả nhà chịu khó tải app truyện hola đọc tiếp nhé! Cô nói cô ta có vấn đề?

 

Có Kiều lập tức có thê nghe ra loại lời nói kiều này, lập tức trừng mắt nhìn vệ phía cô: “Cô có ý gì, tôi nê mặt cô vừa về nước, không nhận rõ vị trí của nhà nên mới dám nói lung tung như vậy, tôi là Cố Kiều, cô đã nghe qua chưa?”

 

Vẻ mặt Tô Thính Ngôn nghỉ hoặc lắc đầu: “Không biét.”

 

PO Có Kiều đập cái bàn: “Cô có ý.”

 

Tô Thính Ngôn lại híp mắt đứng lên: “Rốt cuộc cô làm sao lại lừa dối vào được đây.”


 

Cô nâng tay lên, trực tiếp nói với bảo vệ của phủ tổng thông: “Các người làm việc thế nào mà lại đề loại người này cũng có thẻ tùy tiện vào tới.

 

Có Kiều ngắn người, nhìn cô: “Cô…cô…cô làm gì vậy.”

 

Bảo vệ đi đến. .

 

“Tiểu thư, người này chính là… “

 

Không đợi bảo vệ giải thích, Tô Thính Ngôn đã ngắt lời nói: “Các người cũng không nhìn xem Cố tiểu thư của thủ đô nào sẽ không biết lễ nghĩa liêm sỉ như vậy, tùy tiện mắng chửi người, không hề có giáo dưỡng, thô lỗ lại ương ngạnh, đây nhật định là giả mạo tên của tiêu thư nào đó đề đi vào đây giả danh lừa .bịp qua, nhìn loại người như vậy cũng biệt không phải loại tốt lành gì, không chừng là điêu chương 348: Đanh đá dân ở địa phương nào đó, các ngươi Sao CÓ thể đề người đi vào, mắt bị mù hết rồi à.”

 

“mì ủ Gậy ông đập lưng ông, Tô Thính Ngôn cô ý măng chửi người như vậy, hơn nữa còn măng ác hơn cô ta vừa nãy nhiều.

 

Cố Kiều tức đến mặt cũng thành màu gan heo.

 

“66.60…

 

Có thể vào nơi này làm bảo vệ cũng là loại người khôn khéo, lập tức hiệu rõ tiêu thư nhà bọn họ đang cô ý.

 

Cố Kiều nhìn những người này đi đến phía trước, bị dọa đên sắc mặt trăng bệch, chỉ vào bọn họ chửi bậy nói: “Các người dám lại đây, sao các ngươi dám lại đây, các người dám lại đây thêm một chút tôi nhật định sẽ không tha cho các người, các người không biết tôi là ai sao.

 

Nhưng mà Tô Thính Ngôn lại ỏ phía sau nhắc nhở một chút.

 

“Này, sao các người lại không động đậy rôi, muôn tôi đi tìm người của chương 348: Đanh đá tổng thống tới?”

 

Tuy rằng đối diện là Cố tiểu thư nhưng vị Ninh đại tiểu thư vừa trở về này, hai người bên trên kia chiều cô như thê nào không cần phải nói, nói muôn ngôi sao sẽ không đưa mặt trăng, nói muôn mặt trắng chắc chắn sẽ không đưa ngôi sao.

 

Cho nên bảo vệ trước tiên phân biệt tốt xong trực tiệp đi qua kéo Cố Kiều đi.

 

Cố Kiều kêu to.