Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 470




Chương 470:

 

Thái Luận nhìn Tông Tỉnh Thân mãi không động đậy, cười nói: “Cũng.

 

đúng, cô ây tuôi trẻ, ở nơi làm việc hẳn là rất dễ tìm bạn trai, hơn nữa mỹ gái bây giờ đều không chịu nỗi cô ]n “Cút.”

 

Thái Luận cười, nhanh chóng đi ra ngoài.

 

Ở bên ngoài, thây Tông Tỉnh Thần ở bên trong tức giận câm kịch bản xem, biểu cảm càng ngày càng không tốt, Thái Luận lại cười trộm.

 

Thật sự bởi vì người phụ nữ như vậy mà huỷ hoại tiên đỗ của anh, người đại diện như anh ta cũng phải chịu liên lụy.

 

Mà Lâm Tích Bạch, ở đoàn phim đợi hai ngày, trỏ lại đơn vị lại thây được đàn anh Trình Nghĩa Minh.

 

Thật ra Trình Nghĩa Minh rất không tồi, đặc biệt hai người ở chung lâu như Vậy.

 

Anh ấy vẫn luôn đối tốt với cô.

 

Thấy c cô nhìn anh, Trình Nghĩa Minh còn cô ý đi tới: “Làm sao vậy, tỉnh thần hoảng. hốt, có phải ở đoàn phim quá mệt mỏi không, nêu không lân sau đề anh đi thôi.”

 

“Không, cũng không có chuyện gì.”

 

“Nhìn em khách khí với anh làm gì, anh là đàn ông, làm nhiều hơn là đương nhiên.”

 

Lâm Tích Bạch lại nhìn anh ấy nói: “Anh không cần đối xử tốt với em như vậy.”

 

Trình Nghĩa Minh ngân người, mới duỗi tay,`xoa xoa tóc cô.

 

“Anh không đối tốt với em, em cũng không biệt chăm sóc chính mình, đô ngộc, tự mình một người đừng cố chồng, có cái gì nói với anh.”

 

Lâm Tích Bạch nhất thời nghẹn ngào.

 

Tự mình một người đừng cố chống su 2218 chương 342: Con gái Loại lời nói này thật sự làm người ta muôn khóc. Thấy Trình Nghĩa Minh buông tay, Lậm Tích Bạch nhất thời cảm động, bắt tay anh.

 

Trình Nghĩa Minh kinh hãi, nhìn Lâm Tích Bạch.

 

“Đàn em, em… “

 

Lâm Tích Bạch lúc này mới phản ứng lại, vội bỏ tay ra.

 

Nhưng ngay sau đó lại bị Trình Nghĩa Minh bắt được.

 

“Đừng nhúc nhích, anh mặc kệ, mới vừa nãy em đã.chạm vào anh… Lúc này em cân phải phụ trách.”

 

” Lâm Tích Bạch phụt một chút, trực tiếp’cười.

 

Thật ra cùng anh ấy ở bên nhau khá tốt.

 

Vừa đơn giản vừa vui sướng.

 

Lâm Tích Bạch nghĩ chính mình qua đi, làm gì một hai “Phải nhìn về thứ không thuộc về mình.

 

Hai người cách quá xa, dù thế nào cũng không thể cả đời, đặc biệt là người như anh…