Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 464




Chương 464:

 

“Không đi, người phụ nữ kia tự mình chương 338: Tuyên bó nguyện ý, có quan hệ gì với con.”

 

Ninh Ly chỉ có thể lắc đầu: “Con đầy Nhưng một người nguyện đánh, một người nguyện chịu, mợ không muốn quản con, chỉ là, nêu mợ biết con vì báo thù mới trở về..

 

“Chẳng lẽ bà ấy không biết sao?”

 

“Cái này…”

 

Ngày hôm sau, Tô Thính Ngôn tới công ty, Vạn Vạn nhanh chóng chạy tới.

 

“Ninh tiểu thư… Ha ha, không nghĩ.

 

tới tổng giám đốc Ninh lại là thiên kim phủ tông thông, trước kia là chúng tôi có mắt không tròng.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Thiên kim phủ tông thông có là gì… Tôi vẫn là tôi, tôi là ai với bô mẹ tôi là ai hình như không có quan hệ gì.”

 

“Ai da, khác nhau, giờ cô chẳng khác gì công chúa cả, ha ha.”

 

“Đừng nói bậy.”

 

“Thật vậy ư, mọi người đều muốn nhìn thấy cô, cô không thấy, trên mạng đều đang nói cỗ vừa xuất hiện, chương 338: Tuyên bố phủ tổng thống không có gì đáng chú ý cũng trở nên rất chú ý.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Có gì đáng chú ý?”

 

“Chú ý sinh hoạt của tiêu thư nhà họ Ninh.”

 

Rất nhanh vào văn phòng, Vạn Vạn nói: “Y Vạn đã từ chức, thật ra là sa thải, nhưng công ty cho cô ta mặt mũi, không nói thẳng là sa thải.”

 

“Cô ta có ý xấu.”

 

“Vậy cô sẽ tiếp tục ở chỗ này làm việc ư?” Vạn Vạn nói: “Có thể đừng rời khỏi đây không?”

 

“Đương nhiên là sẽ tiếp tục làm việc ở đây, tôi cũng tới rôi.”


 

“Oa, thật tốt quá, tôi còn nghĩ rằng hộ. khi cô công bố thân phận sẽ rời . Dù sao cô hạ phàm đến đây, thế N cũng phải đi vê.”

 

Không đợi cô nói thêm cái gì, bên ngoài bỗng nhiên có người nói Lâm chương 338: Tuyên bó tổng tới.

 

Mọi người nhìn về phía bên ngoài, không nhịn được nhìn Tô Thính Ngôn.

 

Vạn Vạn che miệng: “Ninh tổng… “

 

Tô Thính Ngôn không nói gì.

 

“Tới cũng tới rồi, để anh ấy vào đi, dù sao cũng là cộng ty, của anh ây, tôi không có quyền đuồi người đi.”

 

Biểu cảm hôm nay của Lâm Nhứ không còn bình tĩnh như thường ngày, nhìn chằm chằm Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn nhìn anh, nói: “Đi chỗ nói chuyện?”

 

“Em chọn.”

 

“Không cần đi, nơi này là công ty của Lâm tông, đương nhiên Lâm tông nói thế nào thì thế đây. “

 

“Tôi nào dám nói với Ninh đại tiểu thư cái gì mà công ty sẽ nghe tôi đâu.”