Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 433




Chương 433:

 

“Không sao.” Tô Thính Ngôn nói: “Tôi đến đây đã có sự chuẩn bị kĩ càng, hơn nữa bọn họ cũng không làm gì được tôi.”

 

Tần tổng rất vui mừng.

 

“Tôi thật sự không ngờ cô có thê đên, lời mời lúc đó chỉ là sự may rủi, dù sao bản hiệu của cô đặt ở đó, làm nhà tạo mẫu thật là oan ức cho cô rôi.”

 

“Không sao. Tôi cũng không phải chỉ đơn giản ở đây làm nhà tạo mẫu.” Tô Thính Ngôn nói: “Những chuyện khác, tôi:cũng đã làm qua, dù sao cũng cám ơn ông đã thu nhận tôi.”

 

“Đừng nói như vây, đừng nói như Vậy, bọn họ không biết bản hiệu của cô đặt ở bên ngoài biết bao người giành giật, chuyện này không thê gọi là thu nhận, tên của cô đặt ở công ty chúng tôi tuyệt đối sáng chói lắp lánh.”

 

Báo cáo kết thúc, cũng xem như đã quen biết được một vài người ‹ ở công ty, Tô Thính Ngôn đi xuống ngắm nhìn trung tâm thành phô.

 

Phong cảnh của thành phố mỗi ngày đều thay đổi, xe cộ đông nghẹt như hôm nay mãi mãi cũng không thay đổi, như ở đây lúc nào cũng đông nghẹt như vậy.

 

Tô Thính Ngôn đi vào một quán rượu, ngồi vào vị trí gần cửa số nhất, nhìn ra ngoài.

 

Gọi một chai rượu vang đỏ.

 

Mấy người ở đằng sau nhìn chăm chú.

 

Có một người đẹp như vậy đi vào uông rượu một mình, có thê không chú ý được sao.

 

Tuy nhiên không ai dám tiến lại gần.

 

Bởi vì khí lạnh bao trùm xung quanh cô rất nặng, khiến người khác cảm thấy rất khó gần.

 

Ăn qua loa món ăn, Tô Thính Ngôn chuân bị đứng dậy rời khỏi.

 

Mà ngay lúc này có một người đi đến.

 

“Hi, người đẹp, đi một mình hả, có thể cùng cô uông rượu không?”

 

Tô Thính Ngôn nhìn người đàn ông.


 

Đồng hồ giá trị hơn 10 vạn.

 

Đôi giày hơn 1 vạn.

 

Trông có vẻ là cậu ấm nhà giàu có tiền có thế.

 

Tô Thính Ngôn đứng dậy: “Không cần đâu.”

 

Bộ dạng không cho anh ta thể diện khiên người đàn ông tức giận.

 

“Ê, cô từ đâu đến vậy, chỗ này là do tôi mở, tôi chưa gặp cô bao giờ, ha, đến đây còn không cho tôi thê diện?”

 

Tô Thính Ngôn chăm chú đánh giá anh ta. ¬ Ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới trông có vẻ rất khó chịu.

 

Con ngươi đen lây khiến đôi mắt cô trông có vẻ vô cảm lạnh lùng, nhìn anh ta từ trên xuống dưới sau đó cho anh ta một kết luận.

 

“Anh không đủ tư cách để tôi cho thể €hương 318: Cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên diện.”

 

“Cái đồ phụ nữ thối tha này.”

 

Anh ta giơ tay lên chuẩn bị tát.