Chương 316:
Tô Thính Ngôn vẫn thành thật thay quần áo, đi theo anh cùng nhau đên buổi đầu giá.
Buổi đấu giá là do lão gia tử chuẩn bị, bởi vì lão gia tử lớn tuôi, lúc trước Lâm Vũ có mua rất nhiều đồ vật cũ, tụy rằng vốn dĩ cũng không đáng giá lãm, nhựng bởi vì mua lâu rôi, đều thành đồ cô, đặc biệt là có đồ lão gia tử thu, mọi người đều đến tham gia
Lâm Nhứ vừa đến, Lâm Khuynh đã lập tức thây hai người.
“Ò, hai người cùng nhau đến ư, bây giờ quan hệ đã tốt lên rôi sao?”
“Cũng là nhờ có anh họ giúp đỡ.”
Lâm Nhứ không hiểu sao cười cười.
Lâm Nhứ và Tô Thính Ngôn cùng nhau đến, thật sự cũng khiên người khác không ngờ đến.
Ngoài người của Lâm Vũ ra thì cũng có người ngoài đang ngôi.
Ngày trước ở nhà họ Lâm, Tô Thính Ngôn xác nhận chuyện chính mình chính là người sáng lập của Trường Linh, cũng có người nghe được, cho nên khi nhìn thây Tô Thính Ngôn vẫn có chút cảm thán.
Nhìn người phụ nữ này cũng không có gì đặc biệt, sao lại có thê lợi hại như vậy chứ?
Còn một đám thì lập tức đi vào bên trong, Lão gia tử nhìn Tô Thính Ngôn.
“Thính Ngôn, vào bên trong ngồi đi, đi cùng A Nhứ tới đây ư.”
“Đúng vậy.” Tô Thính Ngôn nói.
Lão gia tử rất thân mật với cô, vẫn luôn ở bên cạnh hỏi han ân cân.
Lúc Cố Kiều đến, lập tức nhìn thấy Tô Thính Ngôn đang ngôi ở bên cạnh lão gia tử, lập tức bực bội bước vào.
“Lão gia tử.”
Cô ta đi đến chào.
Lão gia tử chỉ hừ nhẹ: “Đến rồi thì ngôi đi.”
Cô Kiêu nhìn lão gia tử vẫn luôn nói chuyện với Tô Thính Ngôn, chính mình ngôi ở bên cạnh lại càng cảm thây không được tự nhiên.
Bên ngoài, bán đấu giá cũng đã bắt đầu rồi.
Đồ vật lão gia tử bán đấu giá đều rất đơn giản.Lâm Nhứ đi đến.
Ngồi bên cạnh Tô Thính Ngôn nói: “Có thích cái gì không, anh cướp cho em.”
Lão gia tử cười nói: “Cướp cái gì, cháu thích cái gì, ta cho cháu không phải là được rồi sao?”
Lâm Nhứ nói: “Đó đương nhiên không giông nhau.”
“A2 Cháu đưa, lại không giống ông đưa ư? A.” Lão gia tử hừ một cái nói ở phía sau.
Có Kiều tức không chịu được.