Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 308




Chương 308:

 

Tô Thính Ngôn đi theo Lâm Nhứ cùng nhau đi ra ngoài.

 

” Nói xấu gì em đấy?”

 

” Mẹ em nói em không cần bắt nạt anh.”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Đừng nói bậy, ai bắt nạt anh, ai dám bắt nạt đại danh đỉnh đỉnh Lâm tổng đâu?”

 

” Anh nói không sao, ban ngày em bắt nạt anh, buổi tôi anh lại bắt nạt trở về.

 

“Ha ha ha ha, yên tâm, câu sau là anh nói trong lòng thôi.”

 

Rất nhanh đã đến công ty nhân công.

 

Bên này đã có sẵn mây người giúp việc. Người của công ty vội đón Tô Thính Ngôn vào.

 

” Ở đây đều là những bảo mẫu đã trải qua huân luyện chuyên nghiệp, có đây đủ giây chứng nhận, cô nhìn đi.”

 

Tô Thính Ngôn tin những giấy chứng nhận đấy mới là lạ.

 

Cô lại không phải thiên kim tiểu thư từ nhỏ, cái gì cũng đều không hiểu, bị người khác tùy tiện lừa gạt.

 

Nàng lại không phải thật sự từ nhỏ chính là thiên. VI tiểu thư, cái gì cũng đều không hiểu, bị người khác tùy tiện lừa gạt.

 

Cái này Lâm Nhứ thật sự là không hiểu, ở một bên nhìn giấy chứng nhận, mỗi cái đều cảm tháy rất chuyên nghiệp.

 

Phía trên ghi. biết những gì, làm được những món ăn gì, đã từng làm việc ở đâu, có kinh nghiệm gì, việt rất rõ ràng.

 

Nhưng mà Tô Thính Ngôn chỉ nhìn lướt qua một chút..

 

Những người này vốn dĩ đều đang âm thâm nghĩ, đây chính là người giàu, tiều thư Tô, thiên kim tiêu thư của tập đoàn Tô Tè, loại người này chỉ cần dỗ dành tốt một chút, sau này có rất nhiều tiền, loại người này cũng dễ lừa gạt, không chịu qua khổ, nói nhiều nhiều lời hay là được.

 

Mọi người đều nghĩ rằng đối xử tốt với cô một chút có gì khó đâu, mây cô gái xinh đẹp như vậy thích nhất là nghe lời khen.

 

Tô Thính Ngôn đi đến.

 

“Chào các cô các bác.”

 

Mấy người kia vui mừng ra mặt.

 

“Ai ui không hỗ là tiểu thư cành vàng lá ngọc, lớn lên thật là xinh đẹp.”

 

“Còn xinh đẹp hơn mấy đứa con chủ nhà trước của tôi nha.”

 

“So với con cái mấy người chủ cũ của tôi còn xinh đẹp hơn nhiêu.”

 

“Anh chàng đẹp trai phía sau là bạn trai cô sao, nhìn thật đẹp trai nha.”

 

Tô Thính Ngôn cười hỏi một người trong số họ: “Chủ nhà trước của chị là người như thế nào?”

 

“Ôi, chủ trước không có tốt lắm, là một đôi vợ chồng già.”