Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 267




Chương 267:

 

Tô Thính Ngôn tuy rằng nghĩ nhất định là sau lưng có người xúi giục, nhưng cũng không nghĩ đến lại là đôi ruôi bọ này.

 

Tô Thính Ngôn: “Được rồi, tôi hiểu được.”

 

Cô nói xong cũng không hòa giải, trực tiệp trước đi ra ngoài.

 

“Ai, cô…”

 

Sau khi rời khỏi đây, luật sư nói: “Vậy _ chuyện hòa giải…”

 

Tô Thính Ngôn: “Để bà ta trước tiên ở bên trong thành thật mây ngày đi.”

 

“Được.”

 

Luật sư ở Trường Linh cũng hiểu Tô Thíỉnh Ngôn, có một ít thủ đoạn, tuy răng nhìn rất đơn thuần, thật ra trong nội tâm đều rõ ràng Bỏi vậy chuyện cô quyết định, nhất định có đạo lý của mình, người khác cũng không cần can thiệp.

 

Tô Thính Ngôn lại bảo người tìm được bác sĩ Giang kia.

 

Ở quán cà phê thầy được ông ta, ông ta vừa thấy Tô Thính Ngôn, Lâm Nhử lập tức hiểu rõ.


 

Đỏ mặt đi vào, ông ta hỏi: “Có phải vợ trước của tôi tìm đến cô, thật xin lỗi, thật là…

 

“Hẳn là chưa tính là vợ trước, thủ tục ly hôn hai người không phải còn chưa làm sạo.” Tô Thính Ngôn đi thẳng vào vân đề.

 

Trên mặt ông ta càng đỏ lên.

 

“Cái này…”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Tôi không có ý gì khác, tôi’chỉ muốn biết chân tướng.”

 

Bác sĩ Giang cúi đầu.

 

“Được rồi, là cô ây ngoại tình với bạn của tôi, trước kia tôi cũng ở bệnh viện sô một, nhưng tôi từ chức không làm nữa chính là bởi vì chuyện này, tôi đi đến Trường Linh cũng là vì bên kia có bạn của tôi, trong lòng tôi khó chịu, chính là tôi không nghĩ đến chúng tôi đã kéo dài hơn một năm, tôi vẫn luôn muốn ly hôn, bà ây vẫn luôn không đồng ý, còn la lỗi khóc lóc, muôn đem mọi chuyện công bố với bên ngoài, tôi ngại thể diện, cùng với tình cảm với con nên vẫn luôn nhường nhịn, đến bây giò không nghĩ tới… Tôi thật sự khâm phục bác sĩ Có, từ trước đã biết bà ấy, có thể hợp tác với bà ây tôi cũng rất vui vẻ, chuyện này bên ngoài cũng có thê tra được, cô tự có thể đi tìm hiểu.”

 

Tô Thính Ngôn hít một hơi thật sâu.

 

“Được rồi, như vậy…”

 

Cô lấy ra một phần văn kiện.

 

“Ông có thẻ lấy cái này đi khởi tố ly hôn, chỗ này là chứng cứ bà ta đe tôi, hiện giờ bà ta từng có tội, ông không muôn duy trì hôn nhân, khởi tố xong ông hẳn là có thể ly hôn như thường.”

 

Ông ta kinh ngạc nhìn Tô Thính Ngôn.

 

“Cô… Sao cô lại… Cảm ơn cô…”

 

Tô Thính Ngôn nói: “Tôi chỉ là không hy vọng mẹ tôi không vui, cả đời này mẹ tôi đều rất vất vả, tôi hy vọng bà ấy có thể cả đời vui vẻ sống, hy vọng sau khi ông ly hôn có thể tìm thời | gian, tự mình nói chuyện này cho bà ây.

 

Ông ấy càng cảm thấy kinh ngạc lên.