Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 230




Chương 230:

 

Nhìn vẻ mặt kia của Tô Thính Ngôn, cùng đấu với tao, mắy đứa đều là con nít, tức đến mức dậm chân. Tô Thính Ngôn đi vào, Lâm Nhứ ở một bên nhìn Tống Tinh Thần.

 

” Cậu định làm như thê nào?”

 

” Rất xin lỗi rất xin lỗi, ai biết được cái đó chính là do fans tự chụp, lại làm ra nhiều chuyện như vậy… tôi thật sự…”

 

Anh ta nhìn Lâm Tích Bạch ở phía sau: ” Cũng, xin lỗi cô, được chưa.”

 

Lâm Tích Bạch phì cười: ” Không cần thiết giả trân như thế đâu.”

 

* Gỗ Tô Thính Ngôn cản hai người lại: ” Việc này xảy ra ở trên người nào đều tức giận cả thôi, cậu nghĩ nói câu xin lỗi là xong sao?”

 

” Vậy… Tôi phải làm sao bây giờ…”

 

” Phí quảng cáo… giảm một nửa, lại phát một video tuyên truyền cho tôi, tự mình quay, nghiêm túc một chút.”

 

Tống Tinh Thần khóc chít chít nhìn cô: ” Cô cũng quá đáng …”

 

Hai chữ quá đáng còn chưa nói xong, lại nhìn thấy Lâm Nhứ ở một bên lại cúi đầu ho khan.

 

” Được rồi… Tôi quay, tôi quay là được rồi chứ.”

 


Tô Thính Ngôn nói: ” Chạy xa như vậy đến đây, còn chưa kịp ăn cơm đâu.”

 

Lâm Nhứ ở phía sau nói: ” Đi thôi, vậy đi ăn cơm trước.” Anh nhìn thoáng qua Tống Tinh Thân.

 

” Cậu ta mời.”

 

Một đường tiếp theo Tống Tinh Thần đều trừng mắt nhìn Lâm Nhứ. Đồ ăn cây táo rào cây sung, bởi vì một câu của Tô Thính Ngôn, cái gì đều nói hết. Đáng tiếc, cũng không có cách nào. Tống Tinh Thần mang theo ba người cùng đến một phòng, mà lúc này, trên mạng dư luận đã xoay chuyển, đoàn đôi của Tống Tinh Thần trực tiếp xin lỗi, nói hiện trường là bạn bè hai người chơi đùa, bị người khác ác ý vặn vẹo sự thật, bôi nhọ Lâm Tích Bạch, hiện tại trực tiếp xin lỗi cô ấy, sau đó cũng sẽ quản lý tốt fans của mình.

 

Đi tới Hải thành, tất nhiên là muốn đi ra biển. Nhà ăn lều trại bên bờ biển, ngồi nghe tiếng sóng biển, một bàn bốn người ngồi, ăn bữa tối dưới ánh nến. Đáng tiếc là Lâm Tích Bạch và Tống Tinh Thần vẫn luôn không hợp nhau.

 

Nhưng mà Lâm Tích Bạch vừa thấy nhà hàng đẹp như vậy, tâm trạng cũng lập tức tốt lên nhiều.

 


” Oa, thật xinh đẹp, lãng mạn quá.” Cô trực tiếp đi đến bên cạnh Tô Tính Ngôn.

 

” Chắc chắn là rất đắt phải không?”

 

” Tiêu tiền của Tống Tinh Thần, cậu sợ cái gì.”

 

“‘Hì hì, nếu là hắn mời, vậy thì càng đắt mình lại càng muốn ăn.”

 

Tống Tinh Thần vừa lúc đi ngang qua, nhẹ nhàng nhả ra mấy chữ: ” Thật vất vả ăn được một bữa, có thể ăn thì ăn nhiều một chút, lần sau cô khả năng là ăn không nỗi đâu.”

 

” Anh… Hừ, tiền của anh còn không phải là bán mặt mà kiếm được, có cái gì tốt mà khoe khoang.”

 

” Cô… Tôi tốt xấu còn có mặt để bán, còn mặt của cô bán cũng không ai thèm mua.”

 

Tô Thính Ngôn và Lâm Nhứ nhìn nhau, thở dài ngồi xuống, không xem hai người kia lung tung đấu võ mồm với nhau.

 

Lúc này, cơm vừa lên bàn, người phục vụ ở phía sau giới thiệu với một đôi người yêu: ” Chào anh, bên này có thể đặt chỗ xem biểu diễn pháo hoa, anh có muốn đặt một vị trí cho bạn gái của anh không?”

 

Người bạn gái có vẻ chờ mong, chàng trai nghe xong nói: ” Bao nhiêu tiền?”

 

” Mười vạn.”

 

” Đắt như vậy.”