Cưng Chiều Cô Vợ Lưu Manh - Tiểu Ái

Chương 229




Chương 229:

 

” Anh đừng sợ, chúng em đến báo thù cho anh đây.”

 

Lâm Nhứ thản nhiên đi đến. Tống Tinh Thần vừa thấy Lâm Nhứ, trong lòng lắm bẩm, chết rồi chết rồi, máy đứa bé này, không phải đang gây thêm chuyện cho anh sao. Anh ta nhanh chóng lạnh lùng quát lớn: ” Mấy đứa đang làm gì đấy?”

 

Lúc này, Tô Thính Ngôn đã dìu Lâm Tích Bạch đứng lên.

 

Mấy đứa con nít đang muốn cãi lại, Tống Tinh Thần vội vàng nói với Lâm Nhứ: ” Sao anh lại phải tự mình tới đây?”

 

Lâm Nhứ đẩy cái tay anh ta đang muốn lôi kéo làm quen ra, mỉm cười: ” Tôi thấy cậu đây là không muốn lấy du thuyền đúng không?”

 

” Ngày mai có thương vụ hợp tác giữa nhà cậu và Lâm Vũ, tôi sẽ nói với ông của cậu, là tại vì cậu nên từ từ đã.”

 

” Đừng, tổ tông, tôi xin anh đấy tổ tông.”

 

Tô Thính Ngôn nhìn Tống Tinh Thần: ” Cậu tự xem đi, chuyện này nên xử lý thế nào?”

 

Mấy đứa con gái còn đứng kinh ngạc nhìn. Tống Tinh Thần ho khan một tiếng, nhìn máy đứa con gái: ” Các em là fans của tôi?”

 

” Đúng vậy đúng vậy, anh Tinh Thần, em hâm mộ anh đã hai năm.”

 

” Vậy thì đáng tiếc, tôi lại không muốn các em làm fans của tôi, từ nay về sau, tôi không đồng ý các em tự xưng là fans của tôi, tôi không có những fans như các em.”

 

Mấy người sắc mặt ảm đạm, giống như trời sập xuống vậy, nhìn Tống Tinh Thần.

 

” Anh Tinh Thần, đừng như vậy…”

 

” Chúng em thích anh như vậy, chúng em đều là vì tốt cho anh, vì anh chuyện gì chúng em cũng có thể làm.”

 

” Fans của tôi sẽ không đánh người khác như vậy, mà huống chỉ người các em đánh lại là người bên cạnh của tôi.

 

Tống Tinh Thần kéo Tô Thính Ngôn: ” Thành thật xin lỗi, là tôi không quản lí tốt fans của mình, có đánh đến cô không? Cô có thể đánh lại, tôi cho cô đánh.”

 

Fans giật mình nhìn hành động của Tống Tinh Thần. Kinh ngạc đến mức không khép được miệng. Tống Tinh Thần vậy mà đi xin lỗi người phụ nữ này, còn để cho cô ta đánh lại bọn họ…


 

Bọn họ quen nhau sao?

 

Tống Tinh Thần thấy Tô Thính Ngôn không có động tác gì, còn nắm lấy cổ tay của cô, đi đánh chính mình. Chỉ là Lâm Nhứ đứng một bên nắm chặt nắm tay, để lên trên môi, ho khan một tiếng, mắt sáng quắc nhìn chằm chằm tay của Tống Tinh Thần, anh ta giống như bị điện giật, nhanh chóng buông lỏng tay ra. Còn không phải chỉ là nắm một chút thôi sao, ánh mắt kia là ý gì vậy…

 

Tống Tinh Thần không hài lòng bĩu môi, nhưng vẫn lập tức đảm bảo: ” Chuyện này tôi sẽ lập tức xử lý tốt, cô yên tâm.”

 

Bọn họ thật sự không thể tin tưởng được, người phụ nữ động tay đánh bọn họ, vậy mà là bạn bè của Tống Tinh Thần? Tô Thính Ngôn nghe anh ta nói như vậy xong, sắc mặt đẹp hơn không ít: ” Được rồi, đổi chỗ khác rồi nói.”

 

” Vậy được.”

 

Tống Tinh Thần lập tức đồng ý.

 

Mấy đứa con gái kia hối hận, nhìn thấy Tống Tinh Thần muốn đi, vội vàng kêu lên: ” Anh Tinh Thần, anh Tinh Thần, bọn em không biết đây là bạn của anh.”

 

” Anh Tinh Thần, bọn em thật sự không muốn gây cản trở cho anh đâu.”

 

” Anh Tinh Thần, bọn em sai rồi…”

 

Tô Thính Ngôn mỉm cười nhìn mấy đứa trẻ phía sau: ” Nghĩ rằng cảnh sát cũng không làm được gì mấy đứa đúng không? Nghĩ tao không có cách nào đối phó với mấy đứa đúng không? Giao cho cảnh sát cũng không làm được gì đúng không? Hiện tại hài lòng chưa? Bị loại khỏi fandom, sướng nhé.”

 

Mặt máy đứa con gái tối sầm lại…