Chương 210:
“ Lâm Khuynh.”
Trong đầu Tô Thính Ngôn nghĩ đến người đàn ông mà khóe miệng luôn mang theo nhàn nhạt nếp nhăn khi cười.
Là ông ta sao?
* Cô chú ý một chút, Có Kiều ở bên kia với ông ta.”
Tô Thính Ngôn khép máy tính lại. thù này của Văn Anh, cô nhất định sẽ trả lại.
Tô Thính Ngôn tự mình điều tra một chút hoàn cảnh của nhà họ Lâm. Lâm Nhứ có hai người anh em họ, một là Lâm Khuynh, một là Lâm Hàn. Đều làm những vị trí nhỏ trong Lâm Vũ, nếu so sánh với đám người Lâm Cảnh Trăn, đúng là không phải là cái gì to tát. Hai người kia cùng Lâm Nhứ cũng chưa chắc có thể nói là không hợp, gặp mặt nhau cũng có thể nói đôi lời, nhưng mà, những thủ đoạn trong tối có những gì, ai mà biết được.
Nhưng mà Lâm Nhứ vẫn luôn chưa kết hôn, mà Lâm Khuynh đã có vợ chưa cưới, Lâm Hàn thì đã kết hôn lâu rồi, cho nên mọi người đều cảm thấy, sớm muộn gì Lâm Nhứ cũng sẽ vì không có con cái mà bị hai anh em họ này đá xuống, cũng vì sự nghiệp của nhà họ Lâm quá lớn, không có khả năng chịu để một người thừa kế không có con nối dõi của chính mình. Lâm Nhứ bỗng nhiên nói muốn kết hôn, khiến cho một trận sóng to gió lớn nhắc lên bên trong Lâm Vũ, nhưng mà ngoài mặt mọi người đều tỏ vẻ vui mừng, chúc mừng Lâm Nhứ.
Hiện tại, Tô Thính Ngôn cùng Lý Quốc Cường họp tác, tuy rằng bên ngoài có nhiều người không biết, nhưng những người có quyền có quan hệ lớn sao không biết, nếu muốn điều tra, cũng sẽ tra được một ít tin tức, Lâm Nhứ theo đuổi Tô Thính Ngôn, lại gióng trống khua chiêng như thé, bọn họ lập tức lo lắng. Lâm Nhứ cưới vợ, đã có thể khiến bọn họ lo lắng, huống chi, Lâm Nhứ khả năng còn muốn cưới một người sau lưng còn có thế lực chống lưng như Tô Thính Ngôn. Bọn họ đương nhiên là sốt ruột. Xem xong rồi, Tô Thính Ngôn lạnh lùng cười cười, đem tin tức này nói cho Lý Quốc Cường, Lý Quốc Cường đương nhiên cũng vô cùng tức giận.
* Bọn họ muốn đối phó cô, cũng chính là muốn đối đầu với tôi, a, tôi cùng Lâm Vũ trước nay không có ân oán gì, bọn họ thế nhưng muốn đối với con trai của tôi như vậy.”
Tô Thính Ngôn nói: * Tôi sẽ làm cho bọn họ mắt nhiều hơn được.”
* Con người tôi trước nay luôn luôn lấy ơn trả ơn, lấy oán báo oán, muốn tính mạng của tôi, tôi cũng muốn lấy tính mạng của bọn họ, người dám đụng tôi, tôi cũng nhất định làm bọn hộ không thiếu được chặt đứt chân, không muốn tối gả vào nhà họ Lâm, có một ngày tôi sẽ cho bọn họ nhìn tôi bước vào nhà họ Lâm, hồi tiếc cũng không kịp.”
Lý Quốc Cường nghe xong cười: “ Được, tôi tin tưởng ở những gì cô đã nói, đều nhát định sẽ làm được.”
Khi Tô Thính Ngô bước ra khỏi cửa, nhìn thấy Lâm Nhứ đang đợi cô.
“ Anh làm gì ở đây thé.”
Lúc Tô Thính Ngôn ra khỏi nhà đã là nửa đêm, vốn định trộm đến bệnh viện xem Văn Anh, nhưng mà Lâm Nhứ đã ở đây…
* Biết em chắc chắn sẽ không nghe lời mà…”
Cho nên, anh ấy chờ cô ở đây đến nửa đêm?
Tô Thính Ngôn im lặng, Lâm Nhứ lại mở cửa xe ra.
* Đi thôi.”
Tô Thính Ngôn lên xe, nhìn anh hỏi: “ Đi đâu đây?”
* Em muốn đi đâu?”
Cô ngậm miệng. Lâm Nhứ nhìn cô nói: * Đi thôi. đêm em đi uống chút rượu, sau đó trở về ngủ một giấc.”
Tô Thính Ngôn cùng anh đến một quán bar, ngồi xuống, Lâm Nhứ để cho cô gọi đồ, cô gọi Ireland Whiskey.
* Rượu này rất mạnh.”
“* Không mạnh sao có thể say.”
Lâm Nhứ nghĩ nghĩ: * Thôi được, tùy em, không sợ uống say bị anh sờ mó lung tung, vậy em uống đi.”