Cưng Chiều Cả Đời

Chương 13: Ảnh đế ăn giấm




"Nhiều đồ như vậy, rất khó tìm a." Lý Húc đứng giữa kệ hàng ở khu đồ ăn vặt nhìn qua nhìn lại, đồ ăn vặt trên kệ hàng rực rỡ muôn màu, làm anh ta muốn hoa mắt: "Không sao, chúng ta từ từ tìm, nếu anh ấy trách chúng ta quá chậm, thì chúng ta nói đồ ăn vặt khó tìm." Có thể đi dạo siêu thị với Đường Tử Thiến nhiều hơn một chút, anh ta còn rất vui mừng.

Đường Tử Thiến đứng ở bên cạnh anh ta chột dạ tới cực điểm, yếu ớt nói: "Tôi biết ở đâu."

Lý Húc nhìn cô, chớp chớp mắt, chợt nhếch miệng cười: "Có cô thật tốt!"

Mục tiêu của Đường Tử Thiến là quét hàng hóa vô cùng chuẩn xác, chưa đến 10 phút đã mua xong rồi. Lý Húc đã nhìn ra sự thật: "Những ngày tôi không có ở đây, là cô đều cho Cố Hoành ăn những thứ này?"

Đường Tử Thiến lúng túng gật đầu. Lý Húc bất đắc dĩ đỡ trán: "May mà Cố Hoành không mập lên, nếu như anh ấy biến thành ông chú mập mạp, tôi sẽ bị Đinh tỷ xử đẹp, nhưng mà, vẫn không thể để cho anh ấy tùy tiện ăn những thực phẩm rác rưởi này." Lý Húc nhìn chằm chằm đồ ăn vặt chất đầy trong xe đẩy, đang suy nghĩ có nên để lại hay không. Anh ta từ trước đến nay không nghĩ tới mình phải vì hình thể của Cố Hoành mà bận tâm.

"Cái đó...... Anh ấy rất ít ăn, căn bản đều là tôi ăn hết." Đường Tử Thiến không muốn Cố Hoành vì mình mà bị hiểu lầm.

Ông chú mập mạp gì đó, Cố Hoành sẽ không đâu!

Lý Húc ngẩn người, sau đó liền thông suốt, nặng nề thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt rồi. Đi thôi, chúng ta đi tính tiền, những thứ này tôi sẽ lén lấy đi cho cô ăn."

Đường Tử Thiến vội vàng xua tay: "Không không không, tôi muốn ăn thì tôi sẽ tự mua." Hiện tại Đường Tử Thiến cũng rất ngại mua đồ ăn vặt, hôm nào đó cô sẽ đến mua.

Lý Húc cười cười không nói lời nào, đẩy xe đẩy đi vài bước, đột nhiên nảy ra một ý định, lấy di động mở camera ra, kêu Đường Tử Thiến đứng sát lại đây một chút, anh ta muốn chụp ảnh.

Đường Tử Thiến xích lại gần, đầu hai người rất gần, xe đẩy cũng ở trong ống kính.

"Cà tím!"(*)

(*) Cà tím: 茄子 / qié·zi: cách phát âm để tạo ra một nụ cười, giống như người Hàn Quốc mỗi lần chụp hình sẽ nói chữ "Kim chi".

Đường Tử Thiến đọc theo Lý Húc: "Ca" một tiếng, ảnh chụp đã chụp xong. Lý Húc mở ảnh ra xem, trai tài gái sắc, thật xứng! Anh ta không chút do dự gửi tấm ảnh cho Cố Hoành, còn nói: [Chúng tôi vui vẻ mua đồ ăn cho anh xong hết rồi.]

Lúc Cố Hoành ngồi đợi một mình trong xe, thì thấy Lý Húc gửi tin nhắn đến, khi nhìn thấy hai người cười đến chói mắt trong ảnh chụp, tâm tình vô cùng tệ hại.

Anh mím chặt môi nhanh chóng đánh chữ: [Lập tức ra đây]. Dấu chấm câu anh cũng không đánh.

Lý Húc thấy anh trả lời lại, cười nói với Đường Tử Thiến: "Đoán chừng Cố ảnh đế của chúng ta nhìn thấy đồ ăn vặt nên thèm ăn, kêu chúng ta lập tức đi ra."

Đường Tử Thiến rất muốn nói, Cố Hoành không phải là người thèm ăn.

Cô cái gì cũng chưa nói, dù sao Lý Húc mới là người đi theo Cố Hoành lâu hơn.

Hai người cùng nhau xếp hàng tính tiền, mỗi một quầy thu ngân đều xếp một hàng dài, đợi hơn 10 phút mới đến lượt bọn họ.

Cố Hoành đợi rất lâu, mới nhìn thấy Đường Tử Thiến và Lý Húc vừa nói vừa cười đi ra.

Đi đến xe, Lý Húc rất tri kỷ định đặt một túi đồ ăn vặt lớn bên cạnh chỗ ngồi của Cố Hoành, để cho anh thuận tiện lấy ăn. Nhưng mà, ảnh đế một chút cảm kích cũng không có, lúc anh ta mỉm cười đưa vào, thì Cố Hoành lạnh lùng nói: "Để ở trước đi."

Lý Húc chớp mắt mấy cái: "Không phải anh muốn ăn sao?"

Cố Hoành lặng lẽ nhìn anh ta, không nói lời nào.

Lý Húc bị ánh mắt lạnh lẽo của anh nhìn đến, lập tức nghe lời lấy đồ ăn vặt ra ngoài, đối với Đường Tử Thiến vừa mới mở cửa ghế phụ ra, nói: "Cô ngồi ở sau đi."

Xe chạy, Lý Húc vừa mới mở miệng ra đã bị Cố Hoành nói một câu "Im miệng" làm cho anh ta mạnh mẽ ngậm miệng lại.

Lý Húc biết, Cố Hoành chờ quá lâu cho nên buồn bực.

Trở lại khách sạn, ba người cùng nhau đi thang máy lên lầu, lúc sắp tới tầng 12, Cố Hoành đối với Lý Húc đang cầm túi đồ ăn vặt nói: "Đem đồ ăn vặt trên tay cậu cho Đường Tử Thiến."

Lý Húc: "..." Anh ta nhất thời không phản ứng kịp.

Cố Hoành không ngại nhìn anh ta, anh ta mới hoàn toàn tỉnh ngộ, lập tức đưa túi đồ ăn vặt lớn cho Đường Tử Thiến.

Đường Tử Thiến thụ sủng nhược kinh: "Tôi không cần!"

"Cầm đi." Lý Húc khuyên.

Đường Tử Thiến cực kỳ khó xử, đây là sao chứ, cô như thế nào không biết xấu hổ nhận lấy, hơn nữa, vì sao phải cho cô? Đây là không hợp lý.

Lý Húc biết cô ngại, vì để giảm bớt bầu không khí, anh ta lấy ra một gói khoai tây chiên: "Chúng tôi ăn cái này, còn dư lại cô lấy đi. Cố Hoành là minh tinh, không thể ăn những thứ này."

"Đinh!" Thang máy đến tầng 12, Đường Tử Thiến đang định chạy đi, Cố Hoành lấy túi đồ ăn vặt và gói khoai tây chiên trên tay Lý Húc, không nói lời nào mà đưa tới trước mặt Đường Tử Thiến.

Đường Tử Thiến không dám không nể mặt ảnh đế, đành phải nhận lấy.

Lý Húc ngay cả một gói khoai tây chiên cũng chưa lấy được, khiến cho trong lòng anh ta bi thương một trận, đã hơn một năm tình nghĩa chủ tớ, lại không sánh bằng Đường Tử Thiến chưa đến một tháng.

Khi Đường Tử Thiến cầm một túi lớn đồ ăn vặt bước vào phòng, Phương Lan vô cùng phấn khích: "Tử Thiến, hôm nay cô có chuyện gì vui thế, tự nhiên mua nhiều đồ ăn vặt như vậy." (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Đường Tử Thiến bình thường cũng rất tiết kiệm, chưa bao giờ mua nhiều đồ một lần thế này.

Tử Thiến nào có chuyện gì vui vẻ, ngược lại, bây giờ bởi vì những thứ đồ ăn vặt này, tâm tình của cô thực sự phức tạp. Nếu không phải trên các phương diện Cố Hoành và cô chênh lệch lớn như vậy, cô cũng sẽ nghi ngờ Cố Hoành thích cô.

Nhưng mà dùng ngón chân cái nghĩ, đây cũng là chuyện không có khả năng, giải thích hợp lý nhất là: Đây là phần tiền thưởng của ảnh đế cho cô lúc nghỉ việc.

****

Mặc dù Lục Đan Ny bị hủy rất nhiều hợp đồng, nhưng vẫn ký được mấy cái quảng cáo và sự kiện. Suất diễn của cô không nhiều, nhân dịp thời gian rảnh rỗi rời khỏi đoàn phim đi làm công việc khác.

Sau hơn một tháng, ba người bọn họ lần đầu tiên rời khỏi đoàn phim.

Lần này công việc của Lục Đan Ny là đi tham gia sự kiện, lễ mừng hoạt động của một xí nghiệp tầm trung. Xí nghiệp mời minh tinh, tất nhiên tuyên truyền mọi nơi. Lúc này danh tiếng của Lục Đan Ny đột nhiên nổi, cho dù hiện tại độ hot đã giảm bớt, nhưng vẫn thu hút rất nhiều khán giả.

Hoạt động tổ chức ở bên ngoài quảng trường, khán giả vây quanh sân khấu dựng tạm thời, Lục Đan Ny ngồi xe vừa mới dừng lại, thì đã có rất nhiều fans vây lại, muốn xem phong thái minh tinh.

Ở trên xe là có thể nhìn thấy sự sôi động bên ngoài, từ trước đến nay Lục Đan Ny chưa có đối diện trường hợp sôi động như vậy, Đường Tử Thiến trước kia đi theo nghệ sĩ cũng chưa từng gặp qua. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Cũng may xí nghiệp sắp xếp mấy người bảo vệ, bọn họ vây quanh xe, ngăn chặn đám người để không cho họ tiếp xúc quá gần.

Cửa xe mở ra, Đường Tử Thiến và Phương Lan dẫn đầu xuống xe, sau đó đưa tay đỡ Lục Đan Ny ăn mặc xinh đẹp xuống xe.

Lục Đan Ny mặc một chiếc váy dài lệch vai màu trắng, mỉm cười, vẫy tay chào với quần chúng nhiệt tình, thoải mái đối diện bọn họ đang giơ máy chụp ảnh lên.

Bảo vệ ở phía trước mở đường, Đường Tử Thiến và Phương Lan một trái một phải che chở cho Lục Đan Ny.

Trong đám người có fan, cũng có antifan, rất nhiều fan của Cố Hoành vô cùng bất mãn với hành vi mượn Cố Hoành lăng xê bản thân của Lục Đan Ny, nên nói một số lời khó nghe với Lục Đan Ny.

Đối mặt trường hợp này, Lục Đan Ny không thể để cho cảm xúc của mình bị dao động, ít nhất không thể biểu hiện ra ngoài. Mà làm trợ lý, trách nhiệm của Phương Lan và Đường Tử Thiến là bảo vệ Lục Đan Ny.

Phương Lan nói với những antifan: "Xin mọi người đừng dùng lời ác ý tổn thương người khác, Đan Ny và Cố Hoành là đồng nghiệp hợp tác rất tốt, cũng không có lăng xê."

Fans còn lâu mới tin: "Lăng xê hay không, người sáng suốt đều biết."

Rốt cuộc nụ cười của Lục Đan Ny duy trì không được, mím môi.

Nói nhiều với những người này vô dụng, sau khi biểu hiện qua loa thì không cần nhiều lời. Các cô đi xuyên qua đám người, đi rất chậm, dần dần, có người lanh mắt nhận ra Đường Tử Thiến.

"Đây không phải là trợ lý của Cố Hoành sao?"

Lần này, fans Cố Hoành vừa rồi bôi đen Lục Đan Ny lập tức chuyển lực chú ý lên người Đường Tử Thiến.

"Ê, Thật!"

"Wow, mặt thật nhỏ."

"Nhìn kỹ thật xinh đẹp, đẹp hơn ảnh chụp."

"Cô ấy chính là tiểu trợ lý từng được Cố Hoành bế! Thật ghen tị!"

"Vì sao trợ lý Cố Hoành lại xuất hiện bên cạnh Lục Đan Ny?"

Âm thanh vây quanh Đường Tử Thiến càng ngày càng nhiều, Lục Đan Ny trở thành làm nền.

Lúc trước Lục Đan Ny đăng tấm ảnh chụp chung đó, bởi vì có hai người Cố Hoành và Chu Mạn Di là minh tinh có danh tiếng lớn ở trong tấm ảnh, nên các fan vẫn luôn lưu lại, ngày thường xem như bảo bối coi đi coi lại, cho nên dáng vẻ của Đường Tử Thiến cũng khắc sâu vào trong đầu.

Tuy rằng bây giờ không có người nào mắng chửi Lục Đan Ny, nhưng tâm tình của cô ta càng không tốt. So với việc bị mắng chửi, thì việc bị làm lơ càng làm cho minh tinh chán ghét hơn.

Fans của Cố Hoành nhanh chóng kết luận: "Xem ra quan hệ của Cố Hoành và Lục Đan Ny này thật sự không tồi, vậy mà ngay cả trợ lý cũng cho cô ta mượn dùng."

Nghe được lời này, tâm tình của Lục Đan Ny cuối cùng hòa hoãn một chút.

Mặc dù fans làm đảo lộn thân phận của Đường Tử Thiến, nhưng mà không sao, chỉ cần bọn họ cho rằng Lục Đan Ny và Cố Hoành có quan hệ tốt, giảm bớt bất mãn đối với cô ta là được.

Sự kiện bắt đầu, Lục Đan Ny lên sân khấu hát, diễn thuyết một hồi với MC(*), thời gian còn lại là giao lưu với khán giả.

(*) MC: người dẫn chương trình.

Trong đó có tiết mục đặt câu hỏi, thật ra người có thể có cơ hội đặt câu hỏi, đều đã được người tổ chức sắp xếp xong, nội dung câu hỏi cũng được chuẩn bị trước đó.

MC dưới sân khấu đem micro đưa cho mấy người xung quanh sân khấu, mấy người hỏi một số câu hỏi, trên sân khấu MC và Lục Đan Ny trả lời câu hỏi theo thứ tự. Ngay tại lúc MC dưới sân khấu đưa micro cho người cuối cùng, xảy ra biến cố.

Micro bị khán giả bên cạnh cướp đi.

Cô ta rất kích động, nói: "Nghe nói trợ lý của Cố Hoành cùng đến đây với cô, có thể mời cô ấy lên sân khấu để cho chúng tôi làm quen một chút không, tin chắc rất nhiều người cũng giống như tôi, hết sức tò mò về cô ấy."

Vị khán giả này vừa nói ra xong, lập tức có rất nhiều người phụ họa, bầu không khí tăng cao rất nhiều so với ban đầu.

Oán giận trước kia đối với Đường Tử Thiến mới áp xuống chưa được bao lâu, bây giờ lại gặp trường hợp bị cướp đi sự nổi bật như vậy, trong lòng Lục Đan Ny rất khó chịu.

Trong lòng không vui như thế nào đi nữa, cũng không thể biểu hiện ra ngoài. Lục Đan Ny duy trì mỉm cười, dịu dàng thân thiết nói: "Cái đề tài này ngoài chủ đề nha, hơn nữa trợ lý rất mắc cỡ, mọi người đừng dọa cô ấy."

MC lập tức nói sang chuyện khác: "Được rồi, tiết mục đặt câu hỏi kết thúc, tiếp theo là tiết mục rút thăm trúng thưởng mà mọi người mong đợi đã lâu, phần thưởng theo thứ tự là......"

Hơn 10 phút sau, Lục Đan Ny xuống sân khấu, đi vào hậu trường, Phương Lan và Đường Tử Thiến đều đi tới đón tiếp.

Giờ phút này tâm trạng của Đường Tử Thiến vô cùng lo lắng và sợ hãi. Lúc khán giả nhắc đến cô, Phương Lan đang nói với cô, trong lòng Lục Đan Ny nhất định có thành kiến, kêu cô hôm nay cẩn thận một chút, để tránh bị Lục Đan Ny làm khó. Đường Tử Thiến còn chưa kịp gật đầu, thì đã vì vị khán giả đó mà tuyết thượng giá sương(*).

(*) Tuyết thượng giá sương: đã rét vì tuyết lại giá vì sương. Ý là hết khổ cái này đến khổ cái khác, tổn hại ngày càng nặng nề.