Cưng Chiều Bã Xã Đại Nhân

Chương 4: Thất thân




"Khoan...khoan đã" Anh vội vàng nắm tay cô lại, ngăn không cho cô xé chiếc váy trên người. Tuy anh không muốn làm vậy....nhưng mà...sao anh cũng bắt đầu thấy nóng rồi.

Á...chiết tiệt. Rốt cuộc là tên nào dám hạ thuốc ông. Anh đẩy cô ra khỏi người mình, nhưng lại bị cô kéo lại:" Đừng...đi...làm...ơn"

"Cô tỉnh táo lại chút đi...." Nếu còn như vậy nữa anh không nghĩ là mình có thể không làm gì cô.

Nhưng anh làm sao chống cự lại tác dụng của thuốc chứ. Một nam, một nữ,....ở chung một phòng,... cả hai đều bị hạ thuốc....*ngượng ngùng*

Anh nhanh tay xé rách chiếc váy trên người cô, hung hăng hôn môi cô, lí trí của hai bắt đầu mơ hồ, hai người như nhập lại thành một.

-----------------

...............

Sau một đêm triền miên, bây giờ không phải là sáng, cũng chẳng là trưa, mà là tối mới phải. Chỉ như vậy thôi cũng biết chuyện hôm qua kịch liệt như thế nào

Tử Du cựa mình, nhưng chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, đặc biệt là ở phía dưới. Cô chống tay ngồi dậy, thì thấy mình đang lõa thể. Bên cạnh còn có một người đàn ông, cô thật sự không tin được. Cô...đã thất thân. Một người đã kết hôn nhưng đến bây giờ mới thất thân sao. Nghe qua thật vô lí nhưng vẫn là sự thật. Lần đầu của cô... ngang nhiên để người khác cướp lấy. Cô không biết tâm trạng mình như thế nào nữa.

Cô quấn chăn lê bước vào phòng tắm, nhìn trên người chi chít dấu hôn, bèn chửi thầm trong lòng

Âu Dương Phong tỉnh dậy, nhưng chỉ có một mình trong phòng, anh khẽ cười, vẫn còn sức sao. Nhìn thấy vệt máu trên ga giường, chân mày đẹp khẽ nhíu lại. Đây có được xem là công bằng không, dù sao đây cũng là lần đầu của anh.

Bên trong phòng tắm, Tử Du ngâm mình trong nước, tựa đầu vào bồn tắm, suy nghĩ những chuyện đã xảy ra. Cô và anh...đã kết thúc thật rồi.

Khi Âu Dương Phong chuẩn bị ra ngoài thì, "cạch" cửa phòng tắm mở  ra, một cô gái mặc đồ tắm của khách sạn, tóc búi cao, để lộ gương mặt xinh đẹp. Anh sững lại, chăm chú nhìn cô, cô cũng không ngần ngại đối diện ánh mắt của anh. Anh hắng giọng:" À...chuyện tối qua...tôi sẽ chịu trách nhiệm