Cưng Chiều Ba Ba Của Bảo Bảo

Chương 5: Động tâm




Mặc Dạ Thần đi về phía toa let. Bất chợt hắn nhìn thấy cậu thanh niên khoảng 17, 18 tuổi loạng choạng tiến về phía hắn.

Hắn cho là cậu sẽ tránh nhưng không ngờ cậu trực tiếp đâm xầm vào ngực hắn.

Thấy cậu suýt chút nữa té ngã,hắn vội vàng vòng tay qua ôm lấy cậu.

Cậu thanh niên kia nói xin lỗi hắn vì đã đâm vào hắn . Hắn chăm chú nhìn thanh niên sau đó hắn phát hiện người cậu ta rất nóng.

Mạc Dạ Thần:

_ Cậu tên gì?

Trương Hạo Nhiên có chút khó chịu nhíu mi :

_Tôi tên …Trương Hạo Nhiên.

Nghe thấy cậu đáp lời.Mặc Dạ Thần nghĩ chắc cậu ta vẫn đi tiếp được bèn buông tay ra. Hắn trước nay lạnh lùng có tiếng, không thích lo chuyện bao đồng.

_ Cậu tự...

Hắn chưa kịp nói xong thì thân thể cậu ta lại nhào vào lòng hắn. Hắn lạnh mặt hỏi :

_ Này! Cậu có ổn không?

Đợi một lúc lâu hắn không nhận được cậu ta trả lời. Hắn lay lay cậu ta .

_ Trương Hạo Nhiên.... Trương Hạo Nhiên...

Nhiệt độ cơ thể cậu ta nóng hầm hập, tóc mai dán sát vào hai bên gò má. Không biết là do quá nóng hay mệt nhọc mà cậu ta liên tục thở dốc.

Đôi mắt như mất đi tiêu cự mơ mơ hồ hồ nhìn hắn .Nếu hắn đoán không nhầm thì cậu ta vừa bị bỏ thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ.

Chợt hương thơm thoang thoảng mùi cỏ xanh từ trêи người cậu bay tới . Hắn hít sâu. Hương vị sạch sẽ , tươi mát.

Hắn thật thích mùi thơm trêи người cậu thanh niên này. Hắn chợt nghĩ nếu cậu ta cũng dạng như hắn thì tốt rồi. Hắn nhất định sẽ cùng người này đi hết quãng đời còn lại.

Hắn không phải là người thích ép buộc người khác. Nếu cậu ta không phải thì tất nhiên hắn sẽ không chiếm tiện nghi của người ta. Huống hồ cậu ta đang say xỉn, còn bị bỏ thuốc.Chuyện cưỡng bức người khác hắn sẽ không nghĩ tới.

Có vẻ như cậu đã bị thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ ăn mòn lí trí. Cậu ta không ngừng sáp lại gần ôm lấy cổ hắn.Đôi môi mềm mại của cậu dán sát vào cổ hắn.Hắn đẩy mặt cậu ra vẻ mặt nghiêm túc nói :

_Anh bạn nhỏ! Không phải chỗ nào cũng đụng được đâu.

Hạo Nhiên bị đẩy ra hơi ngẩn người một lúc. Cậu nhìn nam nhân đang đứng trước mặt ,tầm mắt mơ hồ nhưng vẫn cậu cảm thấy được rằng người này có vẻ rất đẹp trai . Bàn tay người đó đang đặt trêи trán cậu hòng muốn cậu dừng lại hành động xấu hổ kia.

Hắn hình như nhắc nhở cậu điều gì đó nhưng cậu không chú ý tới. Thứ mà cậu đang chú ý tới chính là nhiệt độ mát lạnh từ bàn tay hắn truyền tới. Mát lạnh khác hẳn nhiệt độ trêи người cậu khiến cậu thật thoải mái.Cậu không nhịn được cọ cọ mặt vào tay hắn.

Mặc Dạ Thần khẽ nhíu mày. Lúc này chợt có người đi ngang qua. Gã ta huýt sáo một tiếng rõ to. Gã nhìn chằm chằm vào cậu thanh niên trong lòng hắn.

_Anh bạn nghĩ sao nếu chúng ta cùng hưởng.

Mặc Dạ Thần lạnh lẽo nhìn gã ta.

_ Cút.

Gã nam nhân bị hắn nhìn có chút e ngại. Gã ta mặt mày xanh lét cụt hứng nói.

_ Không muốn thì thôi. Gắt vậy anh bạn?

Mặc Dạ Thần không muốn đôi co với gã ta. Hắn đỡ cậu nhóc trong lòng mình chậm rãi bước đi.

Gã nam nhân nhìn hai người đi khuất dần lúc này thở ra một hơi. Khí tràng lạnh lẽo từ hắn ta phát ra khiến nội tâm gã cảm thấy sợ hãi. Dường như gã từng thấy người này ở đâu đó mà nhất thời gã không nhớ ra. Đã không nhớ ra thì kệ vậy. Bây giờ gã phải đi vệ sinh.

___________

Mặc Dạ Thần đưa cậu nhóc đi một đoạn . Hắn nghĩ có lẽ cậu nhóc đi cùng bạn bè hay đồng nghiệp nào đó chăng.



_ Bạn bè cậu đâu để tôi đưa cậu qua đó?

Hạo Nhiên lắc lắc đầu cho tỉnh táo :

_ Bạn... bè?

Mặc Dạ Thần thản nhiên đáp:

_ Đúng vậy.

Hạo Nhiên say xỉn chỉ tay lung tung nói.

_ Hướng đó.... ưm.... đều là bạn... bè... của.....tôi...hừm...

Mặc Dạ Thần khó chịu nhíu mày. Hướng cậu chỉ đều là những bức tường lấy đâu ra bạn của cậu ta.

_ Cậu đừng nói với tôi là cậu không có bạn bè . Tôi nói cậu biết tôi không có thời gian rảnh rỗi giúp cậu đâu. Cậu tốt nhất nói... ưm...

Hạo Nhiên chỉ là cảm thấy người trước mắt này nói rất nhiều. Cậu theo bản năng chồm tới chặn miệng hắn. Hòng ngăn cản hắn không cho hắn nói thêm gì nữa.

Chuyện gì đang diễn ra ngay lúc này . Thì ra là hắn bị Hạo Nhiên hôn. Thân mình hắn ta có chút chấn động.

Mặc Dạ Thần sửng sốt nhìn mặt cậu nhóc ở cự li gần. Cậu ta đang hôn hắn. Cậu ta đang làm cái gì? Và tại sao hắn lại không đẩy cậu nhóc này ra? Hắn không chán ghét sự đụng chạm này.

Dường như cậu nhóc này chỉ môi dán môi thôi chưa đủ. Cậu còn ɭϊếʍ môi , mạnh bạo cắn môi hắn . Mặc Dạ Thần nhíu mày đẩy cậu ra.

_ Shit! Cậu là chó à?

Hạo Nhiên bị đẩy ra rất bất mãn . Cậu tham luyến nhiệt độ trêи người hắn. Cậu lại tiếp tục hành động vừa nãy. Người cậu thật sự rất nóng,cậu bức thiết tìm kiếm ngọn nguồn nhiệt độ mát lạnh ấy.

_ Cậu có biết mình đang làm gì không?

Mặc Dạ Thần cũng không phải là Liễu Hạ Huệ. Người ta đã cố chấp muốn hôn hắn hắn việc gì phải từ chối. Huống hồ hắn cũng không hề ghét đụng chạm này.

Mắt thấy Hạo Nhiên lại hôn hắn. Hắn chủ động áp tới gần rồi ngậm lấy đôi môi của cậu , quấn quít một chốc rồi đầu lưỡi trơn trượt cạy mở hàm răng không hề phòng bị của cậu, chui vào khoang miệng ấm áp khuấy đảo.

Hắn giống như biến thành người khác, hết thảy do dự đều bị ném lên chín tầng mây, hiện giờ hắn tràn ngập tính xâm lược, đầu lưỡi xông vào khoang miệng Hạo Nhiên cường thế khám phá hết thảy lãnh địa rồi chuyển sang quấn quít đầu lưỡi cùng cậu. Hắn xác định giây phút đó hắn cứng .

{{{Đậu mùa!! Em không biết em đang viết gì ó }}

Hắn là người đàn ông bình thường. Phần lớn đều bởi vì công việc khá nhiều hắn cũng không có kiên nhẫn tìm bất cứ ai để yêu đương. Nhưng hôm nay hắn cảm thấy mình có lẽ nên thử yêu một lần trong đời.

_ Là cậu tự tìm lấy cũng đừng có trách tôi.

Mặc Dạ Thần bế thốc cậu lên, tiến về thang máy . Hắn ấn số phòng Vip ở tầng cao nhất Bar G. Hắn vốn có phòng ở đây nhưng hắn chưa bao giờ dùng tới. Hôm nay cuối cùng nó cũng có tác dụng.

Hạo Nhiên không ngừng dán môi lên cổ Dạ Thần làm loạn . Nhưng cậu cảm thấy không đủ,cảm thấy mình như đang bốc hoả. Thật nóng cũng thật ngứa. Nơi đó như có hàng trăm hàng nghìn con kiến cắn...

Trương Hạo Nhiên :

_Nóng quá ~ hưm .. ừm! Thật sự rất nóng.....

Cậu lôi kéo cổ ao Mặc Dạ Thần. Đôi tay chui vào trong ngực hắn vuốt ve. Cậu cảm nhận được sự mát lạnh đến từ đó bèn ôm lấy hắn ,áp mặt vào ngực nam nhân kia nhẹ nhàng thoả mãn thở ra một hơi.

Mặc Dạ Thần hắn sắp bị tiểu thỏ trong ngực hắn sờ tới sờ lui mà mất kiểm soát. Thầm nghĩ muốn làm cậu ngay tại chỗ. Ba mươi năm trời hắn chưa từng có cảm giác gần như đánh mất lí trí vậy.

Hiện tại nếu không phải đang ở thang máy thì hắn sớm đã làm cậu ta. Hắn ẩn nhẫn đến gân xanh hai bên thái dương đều nổi lên. Cậu ta cố ý câu dẫn hắn.

Mặc Dạ Thần bước thật nhanh vào căn phòng Vip. Hắn thả cậu xuống giường nhưng Hạo Nhiên không buông tay , Mặc Dạ Thần hắn nhịn cũng đủ lâu.

Mặc Dạ Thần bóp lấy cằm cậu hỏi:

_ Cậu biết tôi là ai không?

Hạo Nhiên lí nhí :

_Anh... là ai?



Đôi mắt mơ màng, cằm bị nam nhân bóp lấy .Cơ hồ lực tay của hắn khiến cậu bị đau. Cậu khó chịu lắc đầu hòng muốn người đó buông cằm cậu ra.

_ Buông... ra...

Hắn nhìn khuôn mặt vì đau mà nhíu mày của cậu bèn thả lỏng tay, nhưng hắn ép buộc cậu nhìn thẳng vào mắt hắn

Mặc Dạ Thần gằn từng chữ :

_Tôi là người sẽ làm em!!

Hạo Nhiên lúc này thần trí nào còn tình tảo :

_ Làm??? Làm…… ai?

Hạo Nhiên cảm giác nóng vô cùng,giống như bản thân đang bị nhốt trong lò lửa vậy . Cậu kéo kéo áo của mình .Trước đó đã cởi hai chiếc cúc áo. Hiện tại hoàn toàn phanh ra lộ ra ngực trắng ngần. Cảnh xuân trước mắt khiến Mặc Dạ Thần ngỡ ngàng. Trong đầu tựa như có thứ gì đó đứt... phựt...

Hắn nhanh chóng hôn lên đôi môi đang vì chịu đựng mà cắn cơ hồ ra máu của cậu.

Hạo nhiên cần nhiều hơn thế nữa. Cậu hiện tại hoàn toàn không thể làm chủ được bản thân. Cậu xoay người đè lên người Mặc Dạ Thần.

Cậu vừa hôn loạn ,vừa cởi ao hắn. Hôn cũng hôn nhiều rồi mà cúc ao thì cởi chưa hết. Cậu bất mãn dùng hai tay xé bỏ áo hắn.

Mạc Dạ Thần sửng sốt nhìn từng cúc áo sơ mi văng ra.

_ Hửm? Vội vàng như vậy?

Rất nhanh đảo khách thành phủ áp cậu nhóc dưới thân.Hạo Nhiên giãy giụa uốn éo thân thể. Nhưng làm sao có thể thắng được Mặc Dạ Thần.

Cậu bại trận mềm nhũn cả người mặc cho hắn để lại từng dấu hôn trêи cơ thể. Cậu mơ mơ màng màng cảm thấy thân thể chợt lạnh. Trêи người cậu hoàn toàn không còn một mảnh vải.

Mặc Dạ Thần vội vàng thoát quần áo. Thân hình cao to, cường tráng còn có cơ bụng săn chắc ẩn chứa sức mạnh lộ ra .

Bỏ đi lớp vải trêи người hắn như trở thành một con người khác .Giống như một con báo hang dã trêи thảo nguyên lập tức vồ mồi. Ánh mắt hiện tại của hắn chứa đầy ɖu͙ƈ vọng nhìn vật nhỏ trêи giường.

Hắn vuốt ve thân thể tinh mỹ của cậu. Sau đó chuẩn xác hôn lấy môi Hạo Nhiên ,trơn mớn từng góc trong khoang miệng . Hắn đã nhịn rất lâu. Vật kia của hắn cũng đã sớm chờ phát động .

Nhẹ nhàng tiến đến bên tai Trương Hạo Nhiên nói khẽ.

Mạc Dạ Thần thì thào :

_ Cậu là của tôi!

Trong giây phút đó đột nhiên Hạo Nhiên muốn chạy trốn. Cậu dãy dụa muốn tránh thoát nhưng đâu có cửa. Mạc Dạ Thần trực tiếp vọt vào khiến cậu đau đớn. Mặc dù thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ kϊƈɦ thích nơi ấy nhưng cậu đau ....

Hạo Nhiên:

_ A----- !

Đau đớn khiến cậu nức nở. Hai mắt hàm chứa nước mắt lên án người đang áp trêи người cậu.

Hạo Nhiên đau đớn nói :

_ Đi ra ………Tôi không ....muốn!

Mặc Dạ Thần thấy cậu dãy dụa như vậy liền dừng lại động tác . Hắn biết cậu bị đau bèn ghìm cậu lại rồi hôn lên môi cậu . Trán hắn nổi gân xanh ẩn nhẫn ɖu͙ƈ vọng, từng chút một khơi mào cảm giác khô nóng trong người cậu .

Mặc Dạ Thần nhẹ giọng an ủi cậu :

_Tiểu Nhiên! Thật xin lỗi đã làm đau em.Em nhịn chút.

Hạo Nhiên ban đầu vẫn kháng cự nhưng một lúc sau cậu cảm thấy thân thể khác thường. Nơi đó không còn đau như trước nữa ngược lại thấy trống rỗng ,không đủ. Cậu bất giác rêи rỉ không an phận uốn éo thân thể.

Cảm nhận được biến hoá người dưới thân. Lần này hắn không ẩn nhẫn nữa, tiến quân thần tốc.

Trong phòng một mảnh xuân sắc rực rỡ xen lẫn tiếng cầu xin buông tha là những tiếng rêи rỉ kϊƈɦ thích xuân tâm nhộn nhạo.Đêm này là một đêm dài triền miên