Cún Con Ngoan Đừng Cắn

Chương 1-2




Hạ Vy Vy cô thật không ngờ mình lại quen với cái tên xấu xa này.Nếu không được nghe trực tiếp thế này liệu cô còn bị lừa tới bao giờ nữa đây.

“Thừa Chí,Cậu qua lại với em Vy Vy đó à“.Bắc Triệu tò mò hỏi hắn.

"Không qua lại gì chứ,tớ chẳng qua là cá cược với mấy tên kia thôi chứ yêu đương gì với loại con gái ấy đã xấu lại còn bốn mắt“.Thừa Chí chán ghét nói.

“Thế bây giờ cậu có quen với cô nào không?”Bắc Triệu đang muốn giới thiệu cô em họ cho hắn.

“À tớ có chứ.Tớ quen một em khối a,hai em khối b,một em khối c,ba em khối d..nói chung cũng nhiều lắm.”Hắn tự hào kể ra.

“Trời tất cả đều là quan hệ yêu đương hết sao?”Bắc Triệu dùng bộ dạng thán phục nói với hắn.

"Tớ là ai chứ.Công tử nhà họ Thừa như tớ muốn cô gái nào chả được"Hắn vỗ ngực tự mãn nói.

“Thế cậu tính sao với em Vy Vy kia?Em đấy cũng xinh xắn đáng yêu mà"Bắc Triệu giả bộ thương xót nói.

“Tính gì?Chả qua tớ chỉ là chơi đùa với cô ta thôi,chứ hạng người như cô ta xứng với tớ sao?”Hắn mỉa mai nói.

“Oh thật sao,mới có năm ngày mà cậu đã chán em ý rồi à.Thế cậu đã làm gì em ý chưa nếu rồi thì thật khổ thân cho em ý”Bắc Triều dùng thái độ mỉa mai cười nói.

“No..no cô ta thật là cổ hủ đến giờ mới chỉ có nắm tay thôi,tớ không biết có phải cô ta giả bộ ngây thơ không nữa.Thôi nói chuyện khác đi tớ không muốn nhắc tới cô ta“.Chỉ nghĩ tới cô thôi hắn cũng thấy phiền rồi.

Hừ đáng ghét,Thừa chí coi như tôi có mắt như mù mới nhìn phải người như anh.Đồ trăng hoa vô sỉ như anh có chết cũng không đền đủ.Dám chê bà cô ta là đồ cổ hủ,xấu xí lại còn gọi ta là bốn mắt còn nói ta gả bộ ngây thơ nữa chứ.Được lắm xem bà cô ta dạy dỗ ngươi thế nào.

Vy Vy suy nghĩ trong đầu kế hoạch trả thù hắn.Cô giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra vẫn bình thản tự nhiên tiến về chỗ hắn.

“Anh em tới rồi.Anh đợi có lâu không?”Vy Vy dùng giọng ngọt ngào nói với hắn.

“Hi,em đến rồi sao.Anh vừa mới tới thôi,em ngồi đi”Thừa Chí nhìn thấy cô đến vội kéo ghế cho cô ngồi.

"Em uống nước cam phải không?”Hắn giả bộ quan tâm hỏi.

Hừ giả bộ cũng giỏi lắm,hắn ta có thể làm diễn viên tốt rồi.Được tôi xem anh còn giả bộ được tới bao giờ nữa.Vy Vy thầm nghĩ.Bỗng một tia sáng léo lên trong đầu cô.

“Ào~~”Một dòng nước cam dội ướt y phục Thừa Chí.Vừ nãy nhân lúc phục vụ mang đồ ra cô đã cố tình vờ như sơ ý đổ nước vào người hắn.

"Em xin lỗi,thật sự xin lỗi”Vy Vy giả bộ xin lỗi giọng như sắp khóc nói với hắn.

“Không sao đâu“.Thừa Chí dù rất tức giận nhưng vẫn phải giả bộ như không sao nói.

Nếu đây không phải chỗ đông người chắc chắn hắn sẽ cho cô một trận dám làm bẩn chiếc áo hàng hiệu của hắn.

"woa"Vy Vy cô thật bội phục tài diễn xuất của hắn,xem ra sự nghiệp diễn xuất của hắn quá xuất sắc rồi.Nhưng thôi kệ vào vấn đề chính thôi.

“Thừa Chí em thấy chúng ta không hợp mình dừng lại ở đây đi“.Vy Vy bình thản nói.

“Gì,em nói sao?”Hắn giật mình trước câu nói của cô.

“Em nói CHÚNG TA CHIA TAY ĐI" Vy Vy nhấn mạnh.

“Sao em đá tôi,em dám sao?”Hắn ngạc nhiên nói.

Từ trước tới nay chỉ có hắn đá người khác chứ chưa ai dám đá hắn,thật không ngờ hôm nay cô lại đá hắn.Cô dựa vào đâu mà đòi đá hắn.Hắn giờ rất tức giận.

“Điều cần nói tôi đã nói rồi.Tạm biệt”Bỏ mặc thái độ tức giận của hắn,cô bước chậm ra về lòng đầy sung sướng.Đáng đời ai bảo lừa ta.

“Chết tiệt“.Thừa chí chửi thề.

Hắn thề hắn phải trả thù cô,Cô làm hắn nhục nhã như vậy vậy thì đừng trách hắn ác.