Cực Võ

Quyển 3 - Chương 209: Đoàn tụ (3)




Vô Song hiện tại đang có tâm tình rất tốt nhưng khi nhìn thấy lão nông kia thì bao nhiêu cái tốt đều biến mất hết chỉ còn lại sự căng thẳng.

Ánh mắt Vô Song rốt cuộc dần dần lạnh lại bởi lúc này Vô Song căn bản không thể liên hệ lão nhân này với người trong Dược Vương Thôn hay Dược Vương Cốc.

Nếu người này là bằng hữu của ông ngoại thì đã không ở đây, với thực lực của người này chẳng nhẽ sẽ không giết ra ngoài?, ít nhất theo Vô Song cảm thấy người này tuy không giết được Lam Phật nhưng bất chấp một đường giết ra ngoài thì có khả năng rất lớn có thể tới được Nam Thiếu Lâm, bằng vào người này cộng Giác Viễn chẳng nhẽ không thể làm được gì?.

Đáp án của Vô Song rất đơn giản, người này... là đồng phạm của Tử La Lan cùng Thạch Vạn San về phần bộ dạng của người này thì Vô Song trực tiếp bỏ qua, cường giả có nhiều người vốn vô cùng kỳ quái, ngay từ khi 6 tuổi Vô Song đã hiểu điều này, dù sao Vạn lão cùng lão đầu ai không phải dạng người kỳ quái?.

Vô Song thực sự lo lắng cùng căng thẳng, không phải vì Vô Song cảm thấy sợ người này mà nàng cảm thấy... với thực lực của đối phương liệu Dược Vương Cốc có an toàn?.

_ _ _ __ _ _

Lão nông đang nhìn Vô Song thì ngược lại, như đã nói lão nông này chính là Địa Thánh, một trong tam thánh của Võ Đang.

Địa Thánh căn bản không suy nghĩ nhiều, chỉ cần nhìn vào vật Vô Song mang theo, căn bản sẽ không cho Vô Song giải thích, Địa Thánh liền nghĩ Vô Song là đồng đảng của Thạch Vạn San cùng Tử La Lan, dù sao ma khí từ trong hộp gỗ tỏa ra rõ rành rành trước mặt.

Thế nhân đều cảm thấy ngay cả Thiên Thánh còn đang bế tử quan đột phá đế vị thì Địa Thánh chắc chắn không phải đế vị cao thủ?, đáp án căn bản không chính xác, điều thế nhân biết chỉ là điều mà Võ Đang Phái muốn cho thế nhân biết cũng như việc Địa Thánh quan năm suốt tháng ở hậu sơn của Võ Đang vậy.

Địa Thánh từ 20 năm trước đã đột phá đế vị sau đó bản thân không còn chuyên tu với kiếm đạo, không còn một đời chấp nhất với kiếm, ngoài kiếm cái gì cũng không để ý.

Sau 20 năm, thực lực của Địa Thánh đương nhiên sẽ không dậm chân tại chỗ, hiện tại Địa Thánh có thể ngang ngửa với Tu La Vương thật ra cũng tính là bình thường,

_ _ _ _ _ _ _ _

Trong tình hình này thật sự rất khó có thể hữu hảo ngồi xuống thăm dò hay nói chuyện với đối phương dù gì ngay từ cái nhìn đầu tiên cả hai đều cảm thấy được địch ý của nhau.

Vô Song nghĩ tới ông ngoại cùng Linh Tố, trong lòng nóng hơn lửa đốt, trên người nàng liền xuất hiện Long Tượng Khí, nàng đứng im một chỗ lại tạo ra những tiếng gió rít ghê người, đây chính là sức mạnh nhân thể cực hạn mà thành.

Địa Thánh nhìn thấy Vô Song vận Long Tượng Bàn Nhược Công trong ánh mắt liền lóe lên sau đó chậm rãi rời khỏi chỗ ngồi của mình.

Nếu trước đây Địa Thánh chỉ hoài nghi Vô Song thì giờ sẽ đổi thành chắc chắn Vô Song là kẻ địch.

Tử La Lan đối với võ học cũng không để ý lắm, đây không phải điểm mạnh của nàng vì vậy lại càng không quan tâm.

Thạch Vạn San thiên phú võ học không tệ nhưng cũng mới chỉ đến Bắc Cương lại thêm toàn bộ tâm lực dành để nghiên cứu độc thuật cùng nhân thể, rất nhiều thứ không biết mà có biết thì cũng không quan tâm.

Ở Bắc Cương chỉ sợ rất ít cao thủ chưa từng nghe tới Long Tượng Bàn Nhược Công, lẽ dĩ nhiên thì Tử La Lan cùng Thạch Vạn San cũng nghe thấy nhưng mà để đến cảnh giới tạo ra kình khí trong cơ thể từ đó phát sinh dị tượng thì cả hai lại chưa thấy cũng không rõ đặc điểm ra sao vì vậy từ đầu đến cuối không ai trong hai người hoài nghi Vô Song.

Địa Thánh thì khác, Địa Thánh sao lại không rõ Vô Song dùng Long Tượng Bàn Nhược Công?, đã thế lại còn luyện tới cảnh giới cực cao mới sinh ra Long Tượng Khí, như vậy tuyệt đối là cao đồ mật tông, cho dù Địa Thánh biết rõ Mật Tông sẽ không thu nữ nhân nhưng trên đời luôn có ngoại lệ, trong mắt Địa Thánh thì Vô Song liền là cao tầng Mật Tông cử tới để giúp đỡ Tử La Lan cùng Thạch Vạn San ám hại Dược Vương Cốc.

Nếu đã như vậy căn bản không có gì đáng nói, không có gì để nói nữa.

_ _ _ _ _ _ _

Địa Thánh vốn giống với một lão nhân làm nông nhưng khi thực sự bước vào trạng thái chiến đấu thì cực kỳ khủng khiếp, trên tay Địa Thánh rõ ràng không có vũ khí nhưng Vô Song lại có cảm giác toàn bộ thiên địa đều là kiếm.

Vô Song sẽ chẳng lạ gì cảm giác này, Địa Thánh đã lĩnh ngộ kiếm vực, là cảnh giới vô kiếm mà Độc Cô Cầu Bại đã đề ra.

Nghĩ đến đối thủ của mình là cao thủ lĩnh ngộ kiếm vưc, ngay cả Vô Song cũng cảm thấy trận này khó đánh, nàng đang nghĩ cách gia tăng thực lực bản thân, nàng đang nghĩ cách bước ra đường riêng nhưng nghĩ chỉ là nghĩ mà thôi, từ lý thuyết đến thực hành còn xa lắm có điều nếu đối phương đã muốn đánh thì nàng sợ gì?.

Địa Thánh chuẩn bị mở ra kiếm vực về phần Vô Song ánh mắt rốt cuộc chuyển thành sát khí, đây không phải trận đánh với Lam Phật để Vô Song vừa đánh vừa nghĩ miên man cũng chẳng phải là đánh với Tử La Lan để Vô Song vừa đánh vừa ngộ.

Nắm chặt song quyền tiếp theo đó quanh thân Vô Song liền xuất hiện uy thế, Vô Song trực tiếp vận dụng Thái Tổ Trường Quyền.

Quyền đầu tiên, Thái Tổ Thiên Diễn Quyền.

Không có câu nói cũng chẳng có bước dạo đầu, đánh đương nhiên là đánh.

Địa Thánh nhìn thấy một quyền của Vô Song, ánh mắt liền hiện ra vẻ ngựng trọng, tiếp theo khi đại thế đang liên tục đè xuống thì kiếm khí trong tay Địa Thánh không ngờ tụ tập lại, Vô Song có thể thấy rõ kiếm khí hóa hình bám trên hai tay Địa Thánh, sau đó rõ ràng Địa Thánh không mang theo kiếm nhưng trong tay lại có song kiếm.

Cái thủ đoạn này đương nhiên không tính là to tát, ai có thể tạo ra Kiếm Vực đều sẽ làm được, Vô Song không quá để tâm tới đối phương, Thái Tổ Thiên Diễn Quyền vừa đánh ra thì Vô Song lập tức đổi chiêu thức, lần này hai tay song song đưa ra.

Thái Tố Thiên Diễn Quyền có thể thiên diễn, quyền này là quyền mở đầu của Thái Tổ Trường Quyền, quyền này chuyên dùng để dẫn động thiên địa đại thế, để kết nối thiên địa đại thế với bản thân người dùng, là đại môn để mở ra hai quyền sau.

Địa Thánh cũng thấy thủ thế của Vô Song biến đổi bất quá hiện tại ông phải để tâm đến việc khác, đến thiên địa uy thế đang ép xuống.

Địa Thánh là đệ nhất kiếm của Võ Đang vậy kiếm pháp của Địa Thánh là gì?, đương nhiên là Thái Cực Kiếm.

Thái Cực Kiếm vốn chỉ là đơn kiếm vậy tại sao trong tay Địa Thánh lại dùng tới song kiếm?, đây là bởi Địa Thánh thực sự cảm thấy Thái Tổ Trường Quyền cực kỳ khủng khiếp từ đó quyết định sử dụng song kiếm, về bản chất không thể nói song kiếm mạnh hơn đơn kiếm nhưng tại Võ Đang thì song kiếm còn đại biểu cho Chính Phản Lưỡng Nghi Kiếm Pháp.

Chính Phản Lưỡng Nghi Kiếm Pháp của Địa Thánh đương nhiên không liên quan gì tới Chính Phản Lương Nghĩ Kiếm Pháp mà Trương Vô Kỵ gặp khi lên Quang Minh Đỉnh trong nguyên tác hoặc nói đúng hơn là cùng nguồn gốc nhưng khác xa về tính chất.

Chính Phản của Võ Đang tại thế giới này tất nhiên là do Trương Tam Phong sáng tạo ra, cũng dựa vào Hà Đồ cùng Lạc Thư của cổ nhân mà thành, suy diễn theo phương vị bát quái của Phục Hi – Văn Vương nhưng về bản chất Trương Tam Phong không đi nghiên cứu phương vị, không nghiên cứu trận pháp, biến một bộ kiếm trận thành một bộ kiếm kỹ.

Toàn bộ Võ Đang cũng chỉ có Địa Thánh học được bộ kiếm kỹ này, táy trái làm âm tay phải làm dương, âm dương đối cực tạo thành lưỡng nghi, lưỡng nghi chính phản quy về thái cực.

Chính Phản Lưỡng Nghi Kiếm Pháp của Võ Đang là đại diện cho cực.

Đối mặt với thiên địa uy thế mà Vô Song đánh ra, Địa Thánh cũng liền dùng tự nhiên đại đạo để quyết đấu.

"Âm Dương Giao Thác – Nhật Nguyệt Đồng Chuyên".

Địa Thánh rất nhanh chém ra bốn kiếm, hai kiếm đầu là hai cực âm dương, hai kiếm sau liền đại diện cho nhật nguyệt.

Âm Dương Kiếm lấy âm bổ dương lấy dương bổ âm, kiếm thế liên miên bất tuyệt hướng quyền của Vô Song đánh tới.

Nhật Nguyệt Kiếm lấy nhật nguyệt làm thiên địa, nhật nguyệt di chuyển như thiên địa cùng chuyển, một kiếm này uy lực khôn cùng.

Bốn kiếm chém ra, đại quyền của Vô Song trực tiếp bị chém nát nhưng mà kiếm thế cũng tan đi, tất cả chỉ còn lại kình lực khủng khiếp của hai chiêu thức bắn ra bốn phương tám hướng.

Lần đầu giao thủ còn chưa chấm dứt, Vô Song đã xuất quyền, hai tay Vô Song vũ động, quyền ra như mưa, quyền quyền xếp lên nhau mà tới.

"Thái Tổ Thiên Địa Quyền".

Thái Tổ Thiên Địa Quyền muốn mở ra nhất định phải có Thái Tổ Thiên Diễn Quyền đi trước.

Hai tay đại diện cho thiên địa, song quyền xuất ra mang theo cái uy của Thiên Địa, bất quá điểm đáng sợ nhất của quyền này nằm ở việc quyền quyền có thể xếp lên nhau mà tăng cường uy lực, thiên càng ngày càng cao mà địa càng ngày càng rộng lớn.

Thiên Diễn Quyền mở ra uy thế, Thiên Địa Quyền liền dùng hết cái uy thế đó, trước khi thiên địa uy thế tan hết liền phải xem người sử dụng có thể xuất ra bao nhiêu quyền.

Vô Song đối mặt với Địa Thánh bản thân căn bản không hề giữ lại chút gì, Vô Song một hơi đánh ra 27 quyền.

Cửu vi cực, thập vi thiên, 27 quyền tuy chưa đạt đến 30 quyền như trong Thái Tổ Trường Quyền ghi lại nhưng cũng rất gần, 30 quyền chính là tam trùng thiên cùng tam trùng địa, 27 quyền tuy kém hơn nhưng uy thế đã phải dùng từ khủng khiếp để hình dung.

Vô Song toàn lực xuất quyền đương nhiên Địa Thánh cũng toàn lực đón đỡ, lần này hai tay vẫn là song kiếm nhưng mà Kiếm Vực toàn bộ mở ra, Kiếm Vực của Địa Thánh không phải thuần một màu đỏ nhưng Vô Song mà là Thái Cực Kiếm Vực, Kiếm Vưc mang theo hai màu đen và trắng.

Địa Thánh múa kiếm thì cả Kiếm Vực cùng rung động, lúc này vẫn là Chính Phản Lưỡng Nghi Kiếm Pháp nhưng lại dùng uy lực của Kiếm Vực dễ diễn hóa.

"Cực Phá Hư Không – Hư Không Kiếm "

"Cực Đạo Quy Khư – Quy Khư Kiếm"

"Kiếm Sinh Thái Cực – Diễn Sinh Kiếm"

"Cực Trung Hữu Cực – Song Cực Kiếm".

Lại chém ra bốn kiếm, lần này mỗi tay là một kiếm khác biệt, dựa theo bốn kiếm của Địa Thánh mà toàn bộ Kiếm Vực cùng chuyển động, lấy Địa Thánh làm trung tâm, lấy tứ kiếm dẫn đạo, vô biên vô tận kiếm khí tràn ra tạo thành bốn thanh kiếm mang, hướng về phía đại quyền của Vô Song mà tới.

Kiếm mang cực kỳ khủng khiếp nhưng quyền uy của Vô Song cũng không kém, hai bên lại một lần nữa va chạm với nhau bất quá lần này kiếm mang lại có phần nhỉnh hơn, hai chiêu thức va vào nhau liền tự động triệt tiêu nhau chỉ có kình lực cùng dư chấn là bắn ra bất quá kiếm chiêu của Địa Thánh rõ ràng chưa hết, kiếm chiêu vẫn phá không mà tới cắt lên người Vô Song.

Địa Thánh dưới uy chấn bị đẩy ngược về phía sau nhưng rất nhanh ổn định lại thân hình, ánh mắt già nua như nhìn xuyên qua dư chấn cùng bụi mù, cố bắt lấy thân ảnh của Vô Song.

Vô Song cũng lùi lại, lần đọ chiêu thứ hai nàng rõ ràng lộ ra hạ phong nhưng vì thân thể quá bá đạo nên cũng rất nhanh ổn định thân ảnh, đến khi kiếm mang theo dư uy mà tới cắt lên người Vô Song liền bị long tượng khí trên thân thể Vô Song lập tức ngăn lại mà nghiền nát, Vô Song căn bản cũng không xuất hiện thương thế.

Lần giao thủ đầu tiên là Vô Song mở đầu, lần thứ hai cũng là Vô Song mở đầu, lần thứ ba liền do Địa Thánh bắt đầu.

Khi mà Vô Song vừa ổn định thân hình thì Địa Thánh đã giết tới, xuyên qua dư chấn còn chưa tan, kiếm khí tụ lại một điểm, mũi kiếm thẳng hướng Vô Song mà đâm.

Vô Song thấy một kiếm này hai tay nắm chặt lại, toàn bộ kình khí một thân đều được vận lên, lấy hai tay chắn ngang trước mặt, trực tiếp dùng hai tay ép lại mà ngăn mũi kiếm của Địa Thánh.

Kiếm này của Địa Thánh gọi là Thiên Mã Hành Không, một kiếm nhanh vô cùng, uy lực nén lại đến cực hạn theo sức mà đâm ra, một kiếm tưởng như không có uy lực nhưng lại là sát phạt kiếm đạo, kiếm mở đầu của Thái Cực Kiếm Kinh.

Vô Song dùng hai tay ép lại, trực tiếp dùng Long Tượng Khí đè xuống mũi kiếm này nhưng cũng có thể cảm nhận được uy lực của nó bất quá ở phía ngược lại Địa Thánh cũng không thể tiến thêm, đôi tay của Vô Song như long như tượng, chân trụ của Vô Song như bám chặt vào mặt đất tựa thái sơn, lấy hai tay kẹp kiếm, lấy chân làm điểm trụ khiến cho Địa Thánh một bước cũng không thể ép tới.

Hai người lúc này liền chuyển thành đấu chân lực nhưng đồng thời Kiếm Vực của Địa Thánh cũng trực tiếp bao phủ lấy Vô Song, lúc này Vô Song liền mất đi địa lợi.

Đây tuyệt đối không phải là luận bàn như đấu với Giác Viễn, lúc này liền biến thành sinh tử chiến tuy nhiên không rõ tại sao Vô Song lại mở miệng.

“Hấp khí hạc phi khởi, hô khí thâm hải để, khí hình hợp vi nhất, đan điền thị ngô y.

Thần bão trụ khí, ý hệ trụ tức, khí tụ đan điền, tụ nhi bất tán.”

Địa Thánh đương nhiên nghe thấy lời Vô Song nói, ánh mắt liền co lại, sau đó Vô Song lập tức dồn sức ở hai chân, hai tay bỗng có hơn vạn cân cự lực, dùng sức mạnh khủng khiếp đẩy bật Địa Thánh phải lùi lại.

Địa Thánh cũng không cưỡng cầu, chỉ cảm thấy cổ tay tê một cái liền biết Vô Song tuyệt đối là đã luyện Long Tượng Bàn Nhược Công đến cảnh giới khủng khiếp, đấu chân lực cũng chẳng phải là cách hay, theo động tác đẩy của Vô Song bản thân liền lướt về phía sau rồi đứng yên vị trên mặt đất.

Địa Thánh từ đầu đến cuối rốt cuộc mới mở miệng.

"Ngươi sao lại biết nội công tâm pháp của bản phái? ".

Câu Vô Song đọc đúng là khẩu quyết tâm pháp của Võ Đang, là Thuần Dương Vô Cực Công.

Thuần Dương Vô Cực Công là bản nâng cấp của Võ Đang Cửu Dương Công, đây chính là nội công tâm pháp của đám người Võ Đang Thất Tử, bản thân Võ Đang Cửu Dương Công có lẽ có thể lộ ra ngoài nhưng Thuần Dương Vô Cực Công tuyệt đối là một phạm trù khác.

Bản thể của Vô Song từng nhận được bản bút ký của Trương Tam Phong đưa cho, Vô Song đương nhiên cũng đọc thoáng quá lại có thiên phú Tái Thế Thần Đồng từ đó khó mà quên được, lúc này liền mang ra vận dụng nói vài câu với Địa Thánh.

Vô Song nghe Địa Thánh nói một câu này liền nhẹ thở ra, Vô Song ban đầu cũng chỉ là đoán mà thôi dù sao tiêu chí của Võ Đang quá rõ ràng, kiếm pháp của Địa Thánh tuy đã đến mức tuyệt luân nhưng mà hơi hướng của Võ Đang vẫn còn đó, cái tiêu chí thái cực căn bản không lẫn đi đâu được.

"Tiền bối thật sự là người của Võ Đang? ".

Địa Thánh nghe Vô Song đổi giọng hơn nữa Vô Song bắt đầu thu lại khí thế thì trong lòng liền nao nao, rốt cuộc cũng rút hết kiếm khí của bản thân về trở thành một lão nông bình thường, đứng cách xa Vô Song mà hỏi.

"Trả lời câu hỏi của lão phu trước, ngươi từ đâu biết được nội tâm công pháp của bản phái? ".

Vô Song nghĩ nghĩ một chút, cũng không muốn nói dối đối phương liền đáp.

"Vãn bối gặp qua Trường Sinh Chân Nhân, được người chỉ điểm, cũng có thể tính là một nửa đệ tử Võ Đang ".

Vô Song còn đang cầm quyển bí tịch mà Trương Tam Phong đưa hơn nữa được Trương Tam Phong giúp đỡ rất nhiều, bản thân Vô Song quả thật cảm thấy mình có trách nhiệm với Võ Đang, cũng coi như là nửa người Võ Đang.

Địa Thánh đứng đó có phần không tin tưởng câu nói của Vô Song cho lắm dù sao bao lâu rồi sư phụ không chỉ điểm người khác?, đừng nói là được Trương Tam Phong chỉ điểm cho dù gặp qua Trương Tam Phong đã là việc khó vô cùng.

Địa Thánh nhìn Vô Song một chút, lại hỏi.

"Có bằng chứng gì không? ".

Vô Song đúng là không có bằng chứng, tất cả bằng chứng đều đang ở chỗ chân thân, bất quá Vô Song không ngại hỏi ngược lại Địa Thánh.

"Tiền bối người cũng không cần chơi xấu, trước trả lời câu hỏi của vãn bối, nếu không chúng ta lại đấu ngàn chiêu? "

Thực lực của Vô Song đặt ở đó, Địa Thánh cũng không thể không nhìn, đến bây giờ Địa Thánh cũng không quá chắc chắn có thể đánh bại được Vô Song, hai người đều là đế vị ai dám nói thắng chắc đối phương?.

Địa Thánh suy nghĩ một thoáng rốt cục thản nhiên đáp.

"Lão phu đương nhiên là người của Võ Đang "

Trương Địa không thể báo ra thân phận của mình được, sự xuất hiện của Trương Địa ở đây là tuyệt mật.

Vô Song nghe vậy không khỏi nhoẻn miệng cười mà đáp.

"Có gì chứng minh không? ".

Đến một loại trình độ nào đó thực sự sẽ có những người không phải chứng minh, khinh thường chứng minh với ai đó.

Một đế vị cường giả sẽ không tự nhận được Trương Tam Phong chỉ điểm trừ khi đây là sự thực.

Một đế vị sẽ không tự nói mình là người Võ Đang trừ khi đây cũng là sự thật.