Cực Võ

Quyển 2 - Chương 82: Tiểu Mục – Viên Tĩnh




Vô Song cũng không biết giây phút hắn rơi xuống vô tận hắc ám nơi Hắc Địa thì thiên hạ bên ngoài xảy ra việc gì.

Trong Hắc Địa người có thể cảm giác rõ nhất chính là quỷ vương hay đúng hơn là toàn bộ chín vị quỷ vương.

Quỷ vương là tồn tại khác hoàn toàn với oán hồn hóa thành lệ quỷ, đám oán hồn đó không cách nào so sánh cùng quỷ vương, linh trí của quỷ vương thậm chí không kém chút nào so với cường giả nhân loại.

Giây phút Vô Song tiến vào vô tận hắc ám, giây phút hắn bị biển ma khí nuốt chửng, không ngờ toàn bộ chín vị quỷ vương đều đứng lên, một chân quỳ xuống đất, tư thế giống như cận thần cúi đầu trước mặt hoàng đế vậy, trong ánh mắt xuất hiện chập chờn ma hỏa.

Cho dù là Đao Tôn lúc này đối mặt với quỷ vương cũng dừng tay, hắn không biết bên trong Hắc Địa xảy ra việc gì nhưng hắn có thể cảm nhận được chấn động kinh người từ nơi tận cùng Hắc Địa kia.

Khoảng cách từ vị trí của Đao Tôn tiến đến nơi vô tận hắc ám cũng không tính quá xa, bằng lực cảm ứng của Đao Tôn thừa sức có thể nhận ra chấn động ở bên trong, nơi đó có cường giả... đang chiến đâu.

Đao Tôn rất mạnh, ông ta phi thường mạnh.

Trước đây Đao Tôn đã là ngũ đế cường giả, chỉ cần mang theo hai chữ "ngũ đế" thì không thể nào có người yếu, so với chính bản thân mình trước đây thì Đao Tôn lại càng mạnh mẽ.

Trong Hắc Địa có từ trường địa lực, Đao Tôn bản thân đao đạo của ông ta chú trọng một chữ "nặng", loại đao thuật này cũng giống với thứ đao thuật mà Phong Nhất Trận sử dụng dù sao Đại Đao Môn cũng là hậu nhân của Đao Kiếm Môn.

Mượn từ trường địa lực bản thân Đao Tôn không ngờ có thể giúp đao đạo của mình tiến thêm một tầng, bằng vào một tia đao khí có thể trong thương đại tông sư cường giả, mười tia đao khí kích thương ngũ tuyệt thừa sức, trăm tia đao khí cộng dồn có thể mặc sức chém giết ngũ tuyệt cường nhân, chỉ so về lực công kích thiên hạ này không có bất cứ ai dám vỗ ngực tự xưng vượt qua Đao Tôn.

Cho dù là vậy... Đao Tôn vẫn cảm thấy hai chữ "hổ thẹn" đối với chiến đấu bên trong kia.

Ông ta có thể cảm nhận rõ ràng... bên trong hai cao thủ kia thậm chí đã vượt qua ngũ đế cảnh giới, đã chạm đến một cảnh giới mới, mở ra cánh cửa mới cho cường giả của thế giới này.

Đao Tôn biết... một người trong đó chỉ sợ là Trường Sinh Chân Nhân, ngoại trừ Trương Tam Phong ra ai có thể đạt đến cảnh giới này?, về phần đối thủ của Trương Tam Phong là ai, Đao Tôn căn bản không biết.

Vì không biết nên tò mò, vì tò mò Đao Tôn lại càng muốn xé nát màn đêm kia, ông ta muốn tiến vào nơi tận cùng Hắc Địa, ít nhất muốn nhìn thứ cảnh giới viễn siêu ngũ đế bất quá... quỷ vương hình như cũng nhận ra ý nghĩ của Đao Tôn.

Công bằng mà nói, quỷ vương ở trong Hắc Địa có thể không chịu từ trường địa lực áp chế, có thể mượn ma khí trở thành trợ lực, mượn ma khí hồi phục cho chính bản thân mình, mượn Hắc Địa mà nói quỷ vương gần như bất bại bất quá so với Đao Tôn thì quỷ vương hoàn toàn bị áp chế chỉ có thể chấp nhận chịu đòn, Đao Tôn còn mạnh hơn quỷ vương nửa tầng.

Điều đáng nói là nơi này không chỉ có một quỷ vương, nơi này có chính quỷ vương.

Chỉ cần một quỷ vương cảm thấy không ổn, hoàn toàn có thể có một quỷ vương khác đến trợ chiến, nếu hai quỷ vương không đủ thì sẽ có càng nhiều quỷ vương.

Muốn công phá Hắc Địa thật ra cũng không khó, chỉ cần tập trung đủ chín vị ngũ đế cao thủ sau đó cường công nơi này nhất định có thể xuyên thủng Hắc Địa bất quá đáng tiếc thiên hạ này không đủ số lượng ngũ đế cần thiết mà thôi.

Lệ Thương Thiên có thể tính là một ngũ đế bất quá Thiên Vương đã sớm chiến tử.

Tiêu Dao Tử cùng Cầm Đế đương nhiên là ngũ đế nhưng hai người này cũng đã bước xuống hoàng tuyền trở thành một đôi thần tiên quyến lữ trong truyền thuyết.

Quỳ Hoa Lão Tổ cùng Độc Cô Cầu Bại cũng giống Tiêu Dao Tử và Cầm Đế, đến nay không còn ở tại nhân thế.

Thiên hạ ngũ đế chỉ có Đoàn gia lão tổ Đoàn Tư Bình, Hoàng Đạo Sư – Hoàng Thường, Nam Thiếu Lâm – Giác Viễn Đại Sư, Bắc Thiếu Lâm – Tảo Địa Thần Tăng, Hắc Địa – Đao Tôn, Tử Ngọc Sơn – Vô Hà Tử.

Chỉ bằng số lượng ngũ đế này mơ tưởng vượt qua Hắc Địa, chưa kể không phải ngũ đế nào cũng quan tâm đến thế sự, ví dụ như Đoàn Tư Bình hay Vô Hà Tử, hai người này nào thèm quan tâm thế nhân nghĩ gì?, Hắc Địa với bọn họ có hay không cũng thế, trừ khi đám yêu ma quỷ quái kia có thể tiến lên dương gian khi đó may ra có thể khiến hai người này vì đại nghĩa xuất thủ mà thôi.

Giác Viễn Đại Sư thì thua Tảo Địa Thần Tăng trong Nam – Bắc đại chiến năm xưa, trừ khi là diệt thế đại chiến nổ ra nếu không rất khó để hai vị ngũ đế này cùng nhau hợp tác.

Tính đi tính lại, Đao Tôn cũng biết bản thân ông ta không thể nào như Độc Cô Cầu Bại năm đó, rốt cuộc năm đó Độc Cô Cầu Bại dùng cách gì xuyên phá Hắc Địa?.

.........

Ở một nơi xa xôi hơn Hắc Địa, ở nơi được gọi là thế lực mạnh nhất võ lâm – Võ Đang Sơn – Võ Đang Phái.

Võ Đang Phái cũng không biết việc Trương Y cùng tổ sư Trương Tam Phong đã rời khỏi Võ Đang dù sao hai người này một người chục năm không trở về môn phái, một người chục năm không ra khỏi Trường Sinh Điện, Võ Đang Phái đã quá quen thuộc với sự vắng mặt của hai người.

Trong Võ Đang Phái hiện nay như đã nói, toàn bộ sự việc trong Võ Đang Phái đều do Nhân Thánh – Trương Nhân giải quyết có điều Trương Nhân cũng không phải Võ Đang chưởng môn.

Võ Đang phái chưởng môn hiện nay là người đứng đầu Võ Đang Thất Hiệp năm xưa – Tống Viễn Kiều.

Tất nhiên nội tình của Võ Đang rất sâu, cao thủ như mây bản thân Tống Viễn Kiều làm chưởng môn cũng chỉ là hữu danh vô thực, trên đầu hắn còn có Võ Đang Tam Thánh, còn có cả tổ sư Trường Sinh Chân Nhân, chưa kể Võ Đang còn có một cái phó chưởng môn.

Võ Đang phó chưởng môn cũng là một nhân vật cực kỳ lợi hại, người này gọi là Trương Xung.

Tất nhiên cái tên Trương Xung này tương đối xa lạ bất quá khi nhắc đến Xung Hư Đạo Trưởng thì lại khác.

Xung Hư Đạo Trưởng có thể coi là sư huynh của Tống Viễn Kiều, thực lực của Xung Hư Đạo Trưởng thậm chí đã bước một bước vào ngũ tuyệt cảnh giới, chỉ cần cơ duyên thích hợp ông ta có thể một đường thẳng tiến vào ngũ tuyệt hàng ngũ, Tống Viễn Kiều trở thành chưởng môn phần lớn là vì nhân mạch của ông ta trong Võ Đang Phái tương đối lớn lại thêm Xung Hư Đạo Trưởng bế quan trùng kích ngũ tuyệt cảnh giới mà thôi.

Tất nhiên Tống Viễn Kiều cùng Xung Hư không cùng một mạch, Tống Viễn Kiều là đệ tử của Nhân Thánh trong khi Xung Hư Đạo Trưởng lại là đệ tử của Địa Thánh, nhân mạch của Địa Thánh trong Võ Đang Phái không dày như Nhân Thánh nhưng toàn bộ đều là cường giả.

Chỉ cần Trương Thiên – Trương Địa – Trương Nhân không chết bản thân Võ Đang vẫn là một khối thống nhất nhưng nếu tam thánh chết đi bên trong Võ Đang chỉ sợ không ai phục ai, thậm chí có thể có nội chiến bắt đầu, dù sao không phải ai cũng có thể chấp nhận bỏ qua quyền lực đứng đầu Võ Đang Phái.

Trương Xung Đạo Trưởng cùng Tống Viễn Kiều từ lâu đã bằng mặt không bằng lòng, đây là việc rất nhiều người biết chỉ là không ai dám nói ra mà thôi, hai người lại càng không muốn xé rách tờ giấy ngăn cuối cùng, nếu việc này thật sự xảy ra chỉ sợ cả hai liền bị sư tôn đánh chết tại chỗ.

Lại tiếp tục nói về Tống Viễn Kiều, Tống Viễn Kiều bản thân làm chưởng môn nhưng rất nghẹn trong người, có rất nhiều việc Tống Viễn Kiều còn không có tư cách quyết định, bản thân ông ta có thể coi là chưởng môn không có quyền lực nhất thiên hạ này, một môn phái có quá nhiều nhân vật cấp bậc lão tổ thì chưởng môn thủy chung là bù nhìn.

Tống Viễn Kiều mấy năm nay chạy đôn chạy đáo cố gắng đề cao thanh danh của mình trong võ lâm đồng thời tăng cường nhân mạch của chính mình, Tống Viễn Kiều quả thật cũng rất sợ Xung Hư đột phá lên ngũ tuyệt cảnh giới, chỉ cần Xung Hư thật sự có thể trở thành ngũ tuyệt, địa vị của Tống Viễn Kiều bắt đầu sẽ lung lay.

Tống Viễn Kiều ban đầu cũng không được Trương Nhân quá mức trọng vọng, trong Võ Đang Thất Hiệp thì chỉ có Trương Thúy Sơn là người được Trương Nhân đặt nhiều kỳ vọng nhất, thiên phú của Trương Thúy Sơn năm đó viễn siêu các sư huynh sư đệ, nếu không phải Trương Thúy Sơn ở Băng Hoa Đảo 10 năm sau đó dẫn đến đoạn tuyệt tương lai của chính mình thì ngôi vị chưởng môn đời thứ 3 tuyệt đối sẽ rơi vào tay Trương Thúy Sơn.

Tống Viễn Kiều thiên phú thường thường, đời này khó thành ngũ tuyệt.

Không phải ngũ tuyệt mà đại diện cho siêu cấp quái vật như Võ Đang Phái thì có chút mất mặt, đây là điểm yếu chết người của Tống Viễn Kiều, cũng may Tống Viễn Kiều có một đứa con trai không tệ.

Ngọc thụ lâm phong, thiên phú hơn người, làm người lễ độ thậm chí ở bắc võ lâm được coi là một trong những thiên tài hàng đầu, thanh danh của hắn thậm chí còn vượt qua chính cha mình, Võ Đang Thiếu Hiệp – Tống Thanh Thư.

Tống Thanh Thư đúng là rất không tệ, đứng đầu đệ tử đời bốn của Võ Đang Phái thì sao có thể tầm thường?, bất quá ông trời thực sự rất muốn trêu chọc Tống Viễn Kiều.

Tống Thanh Thư tồn tại thì có thể đảm bảo chỉ cần Tống Viễn Kiều có thể ngồi vững ngôi vị chưởng môn thêm 10 năm nữa thì chưởng môn đời thứ 4 sẽ là Tống Thanh Thư, tương lai của Tống Thanh Thư cực kỳ rộng mở nhưng không ai ngờ lại có một cái Trương Vô Kỵ xuất thế.

Tống Viễn Kiều cho dù không muốn cũng phải bi ai thừa nhận, thiên phú của Trương Vô Kỵ quá mức kinh hãi thế tục, Tống Thanh Thư muốn so cũng không so được, chỉ cần Trương Vô Kỵ có thể chữa khỏi ám tật ở Hồ Điệp Cốc lại thêm Trương Nhân toàn lực dạy dỗ, sau này chỉ cần Trương Vô Kỵ không gây ra tội tình quá lớn, hắn chắc chắn là chưởng môn đời thứ 4 của Võ Đang Phái.

Tống Viễn Kiều rốt cuộc phải chọn một con đường khác, ông ta nhắm đến... hôn sự.

Chỉ cần Tống Thanh Thư có hậu phương đủ cứng... có lẽ có thể đấu với Trương Vô Kỵ một hai, dù sao thiên phú của Trương Vô Kỵ như vậy liền được nhắm đến cảnh giới ngũ đế, với thiên phú của Trương Vô Kỵ mà chỉ dừng lại ở ngũ tuyệt thì quá phí phạm thậm chí nói khó nghe một chút liền coi là sỉ nhục của Võ Đang, thân là ngũ đế tương lai việc nhân sự có lẽ Trương Vô Kỵ cũng sẽ không quá mức để ý, hắn cần tập trung vào tu luyện hơn là quản mấy thứ quyền lực phù phiếm này.

Chỉ cần Tống Thanh Thư có thể tranh thủ kiếm được hậu phương cho mình, ngôi vị chưởng môn đời thứ 4 của Võ Đang vẫn là 50 – 50.

Nếu nói về cọc hôn sự của Tống Thanh Thư, bản thân Tống Viễn Kiều có ba con đường.

Con đường cầu tiên của ông ta là cọc hôn sự với Quách Phù, dù sao Quách Tĩnh cũng là một trong những ngũ tuyệt hàng đầu thiên hạ chưa kể sau lưng Quách Tĩnh cũng có kinh người nhân mạch, sư phụ Quách Tĩnh chính là Hồng Thất Công, cha vợ Quách Tĩnh là Hoàng Dược Sư, đại ca kết nghĩa của hắn là Nhạc Phi, nhân mạch của Quách Tĩnh quả thực làm vô số người hâm mộ không thôi, trong đó có cả Tống Viễn Kiều.

Suy nghĩ là tốt chỉ là Quách Phù cùng Tống Thanh Thư không cùng độ tuổi lại thêm giao hảo giữa Quách Tĩnh cùng Võ Đang Phái không cao, cọc hôn sự này tương đối khó thành dù sao Quách Tĩnh vẫn chưa đến mức cần mang con gái gả đi theo dạng "hôn nhân chính trị".

Đường thứ hai của Tống Viễn Kiều liền nhắm đến truyền nhân của Nga Mi Phái – Viên Tử Y. Chỉ cần nhìn vào hai chữ "nga mi" cũng đã đủ nói lên tất cả hơn nữa Nga Mi cùng Võ Đang đời đời đều có hôn sự kết giao với nhau, hôn sự này có thể coi là dễ dàng.

Con đường cuối cùng là... Vô Song.

Ngày đó Tống Viễn Kiều đối với Vô Song vẫn là để ý không thôi, Tống Viễn Kiều cho đến bây giờ vẫn chưa có thêm bất cứ thông tin gì về thiếu nữ xinh đẹp ở lễ chúc thọ Quách Tĩnh năm xưa nhưng chỉ cần việc Vô Hà Tử chính miệng công nhận Vô Song là đệ tử đã đủ rồi.

Có Vô Hà Tử chống lưng, Tống Viễn Kiều thậm chí có thể chắc chắn nghiền áp Trương Vô Kỵ để ngồi vào ngôi vị chưởng môn Võ Đang chỉ là "cưa" được Vô Song thì độ khó quá lớn.



Nữ đệ tử của ngũ đế cường giả, chỉ cần Vô Song muốn thì những người theo đuổi có thể đứng chật kín Võ Đang Sơn, trong cuộc hôn nhân dạng này Tống Viễn Kiều căn bản không thể giúp đỡ Tống Thanh Thư cái gì cả, dẫu sao với ánh mắt của ngũ đế thì hậu phương của Tống Viễn Kiều căn bản không là cái gì, muốn mang được Vô Song về làm dâu Võ Đang tất cả phải xem vào Tống Thanh Thư.

Đương nhiên tiền đề Vô Song là nữ.

........

Lúc này con đường thứ nhất cùng thứ ba căn bản không cách nào đi tiếp, Quách Phù đã lên Đào Hoa Đảo, Vô Song lại lặn mất tăm mất tích căn bản không có thông tin, Tống Viễn Kiều chỉ có thể nhắm đến Nga Mi Truyền Nhân.

Mấy hôm nay ở Võ Đang đón tiếp một vị khách nhân, nàng gọi là Viên Tử Y.

Viên Tử Y tiến vào giang hồ cũng đã gần 1 năm, thực lực của nàng hiện nay vẫn chưa bước vào siêu nhất lưu cao thủ nhưng nàng thậm chí cũng như đám người Phong Nhất Trận, nàng hoàn toàn đủ sức cùng Tông Sư một trận chiến.

Viên Tử Y tiến lên Võ Đang chính là vì đột phá siêu nhất lưu cao thủ cảnh giới, thứ nàng cần chính là Võ Đang Cửu Dương Công.

Thiên hạ ai cũng nói Võ Đang Cửu Dương Công cùng Nga Mi Cửu Dương Công đi rất gần với nhau nhưng không nhiều người biết khi hai môn công pháp này hợp nhất sẽ trở thành Liên Hoa Cửu Dương Công.

Liên Hoa Cửu Dương Công chính là một phiên bản tối giản của Cửu Dương Thần Công.

Cửu Dương Thần Công trong thế giới này rất khác với Cửu Dương Thần Công bình thường hay đúng hơn là những phiên bản nhỏ hơn của nó khác rất nhiều so với bình thường.

Nga Mi Cửu Dương Công – Võ Đang Cửu Dương Công đều là do Trương Tam Phong lấy từ nguyên gốc Cửu Dương Công mà sáng tạo ra hơn nữa ông ta còn dùng tinh hoa võ học một đời của mình mà thay đổi vào bên trong dãn đến hai môn võ công này có thể hoàn mỹ kết hợp trở thành một phiên bản nâng cấp mới.

Nắm giữ Liên Hoa Cửu Dương Công sau đó chỉ cần ngộ tĩnh đầy đủ tiến về Thiếu Lam Tự vượt qua Thập Bát Đồng Nhân Trận đạt được Thiếu Lâm Cửu Dương Công thì hoàn toàn có thể từ tinh hoa của ba bộ này nắm được 7 phần Cửu Dương Chân Kinh.

Bằng vào 7 phần Cửu Dương Chân Kinh không đủ để luyện thành cảnh giới Cửu Dương Liệt Hỏa của Cửu Dương Chân Kinh nhưng cũng đủ để luyện Cửu Dương Chân Kinh đến hậu kỳ, chỉ cần như vậy đời này cũng đủ sức trở thành ngũ tuyệt.

Lần này Viên Tử Y với tư cách truyền nhân Nga Mi tiến về Võ Đang chính là muốn nắm được Liên Hoa Cửu Dương Công, sau đó thuận đà đột phá siêu nhất lưu cao thủ cảnh giới.

Đối với Tống Viễn Kiều, đây tuyệt đối là cơ hội để cho Tống Thanh Thư thân mật với Viên Tử Y, ít nhất có thể gắn kết thêm chút tình cảm với hai người.

Viên Tử Y luôn luôn che mặt lại, không ai biết dung mạo chân chật của nàng nhưng bất kể là cơ thể hay khí chất đều có thể coi là thiên hạ hiếm có.

Thiên phú của Viên Tử Y cũng vô cùng đáng sợ, chẳng phải ngẫu nhiên nàng đang đứng đầu Tiềm Long Bảng của võ lâm phương bắc, quan trọng hơn tại Nga Mi Phái, nàng thân phận đặc biệt cao thậm chí nàng có thể coi là bằng vai phải lứa với cả Tống Viễn Kiều, ai bảo nàng là đệ tử của Phong Lăng Sư Thái?, ai bảo nàng là sư muội của Diệt Tuyệt Sư Thái?. Tống Thanh Thư so với Viên Tử Y vẫn là thấp hơn một đầu.

Lúc này quả thật Tống Thanh Thư đang ở cùng Viên Tử Y, ở trong đình viện thân hình hai người liên tục giao vào nhau, bóng ảnh ngập tràn đình viện cũng những âm thanh "keng keng" của vũ khí vang lên.

Viên Tử Y rất mạnh nhưng Tống Thanh Thư cũng không yếu, hai người này so với đám người Đường Vô Lệ hay Phong Nhất Trận chưa chắc đã kém chút nào, có kém chỉ là hai người chưa từng trải qua quá nhiều sự đời, thiếu một chút cái gọi là kinh nghiệm mà thôi.

Tống Thanh Thư đến đây đương nhiên cũng như Tống Viễn Kiều mong muốn, chính là dành thiện cảm với Viên Tử Y đáng tiếc Tống Thanh Thư lại không biết Viên Tử Y ghét nam tử như thế nào.

Viên Tử Y là người thế nào?, nàng không có quá nhiều ấn tượng với Tống Thanh Thư hơn nữa Tống Thanh Thư lại là nam tử, chỉ riêng việc này đã khiến nàng không có mấy thiện cảm, nàng cũng không ngốc, nàng chỉ cần nhìn cũng có thể biết mục đích của Tống Thanh Thư, nàng lại càng thêm không có thiện cảm với hắn.

Nàng rời khỏi Nga Mi Sơn đã gần 1 năm, lúc này nàng thực sự rất nhớ tiểu sư muội cùng tiểu A Kha, nàng đã quyết định chỉ cần đột phá được siêu nhất lưu cao thủ cảnh giới liền về Nga Mi thăm sư phụ, thăm... tiểu sư muội chính vì vậy khi thấy Tống Thanh Thư mặt mày vui vẻ đến đây cố gắng tiếp chuyện mình, nàng liền càng thêm ngứa mắt.

So với Tống Thanh Thư thì nàng thích ngắm tiểu sư muội hơn nhiều, tiểu sư muội nói chuyện cũng hay hơn Tống Thanh Thư nhiều, so với tiểu sư muội Tống Thanh Thư thực sự rất chướng mắt.

Tống Thanh Thư không hiểu mình đắc tội Viên Tử Y ở đâu không ngờ bị nàng bắt luận kiếm

Luận kiếm thì cũng thôi đi dù sao thân là cao thủ cùng thế hệ, luận bàn đương nhiên là tốt bất quá kiếm pháp của Viên Tử Y lại làm Tống Thanh Thư ngậm khổ không thôi.

Hai người mũi kiếm va vào nhau, kiếm pháp của Tống Thanh Thư đi theo con đường hoàn mỹ, không chủ công cũng chẳng chủ thủ, đây là sự chung hòa của Thái Cực bất quá Thái Cực Kiếm cực kỳ tinh thâm, nếu hiểu biết không đủ thì cực khó sử dụng, so với Nga Mi Kiếm Pháp chủ công cùng với tốc độ đáng sợ của Viên Tử Y thì Tống Thanh Thư tuyệt đối nuốt không trôi.

“Nga Mi Hồi Phong Phiêu Phiêu Kiếm”.

“Nga Mi Hồi Phong Thuận Thiên Kiếm”.

“Nga Mi Hồi Phong Lạc Nhạn Kiếm”.

“Nga Mi Hồi Phong Phất Liễu Kiếm”.

Kiếm chiêu của Viên Tử Y càng ngày càng nhanh, kiếm chiêu liên miên bất tuyệt, cuối cùng thì Tống Thanh Thư cũng không có cách nào tiếp tục chống đỡ, rất nhanh cổ tay rung lên, bội kiếm bị hất bay lên trời.

Viên Tử Y chân đẹp nhẹ bước, thế kiếm không dừng, một đường đẩy lùi Tống Thanh Thư đến chân tường, mũi kiếm nhọn hoắt kề ngay sát cổ hắn thì mới dừng lại, ánh mắt hiện lên một tia coi thường rất khó phát hiện, sau đó nàng mới buông tay.

Tống Thanh Thư lúc này sờ sờ lên cổ mình, sau đó cố gắng thở ra một hơi nhọc khí.

Tống Thanh Thư đáng lẽ không thua sớm đến thế bất quá ai bảo đây là luận bàn?, trước mặt chính là người mà hắn muốn lấy thiện cảm, hắn sao có thể bất chấp tất cả ăn thua cùng Viên Tử Y? chính vì nhường trái nhường phải dẫn đến việc kiếm chiêu của hắn từ đầu đã thua đối phương huống gì Viên Tử Y còn mạnh hơn Tống Thanh Thư?.

Viên Tử Y cũng không phải khinh thường thực lực của Tống Thanh Thư, nàng khinh thường là khinh thường tâm trí của hắn, loại nam nhân lo trước lo sau nghĩ trái nghĩ phải như thế này cũng dám đến theo đuổi nàng?, quan trọng hơn nàng không thích nam nhân.

“Viên tiên tử thực lực siêu phàm, Thanh Thư tự thẹn không bằng “.

Tống Thanh Thư cho dù thua cũng không mất phong phạm, hắn hơi hơi cúi đầu, ăn nói có lễ hơn nữa cộng thêm khuôn mặt tuấn tú ngọc thụ lâm phong đủ để khiến rất nhiều thiếu nữ có hảo cảm, đáng tiếc với Viên Tử Y thì không.

Viên Tử Y xoay lại bội kiếm, nàng cũng không muốn dài dòng cùng Tống Thanh Thư bất quá đây là Võ Đang Sơn nàng cũng sẽ không đến mức không để cho kẻ này mặt mũi vì vậy cũng đành khẽ gật đầu.

“Tống công tử không cần tự hạ thấp mình, thực lực của Tống công tử đến đâu Tĩnh biết rõ”.

Đối với người ngoài, nàng tự xưng mình là Viên Tĩnh, người ngoài cũng chỉ biết nàng là Viên Tĩnh.

Chỉ có người chí thân với nàng mới biết, nàng gọi là Viên Tử Y.

Tống Thanh Thư nghe Viên Tử Y nói vậy hơi hơi xấu hổ cúi đầu, hắn đương nhiên nghe ra thâm ý của Viên Tử Y, nàng rõ ràng nhìn ra hắn không toàn tâm toàn ý luận bàn.

“Viên tiên tử, lần này Thanh Thư đến đây muốn mời Tiên Tử đi dạo một vòng Võ Đang Sơn được không?, luyện công đương nhiên là tốt bất quá tiên tử người cũng không cần gấp đến như vậy, đến Võ Đang Sơn mà không đi thăm thú một hai thì không phải là quá đáng tiếc sao?, lần này Thanh Thư đến đây đặc biệt muốn mời tiên tử thưởng lãm phong cảnh Võ Đang Sơn”.

Võ Đang Sơn đương nhiên rất đẹp bất quá phải xem là đi ngắm cảnh cùng ai.

Viên Tử Y đương nhiên là muốn từ chối bất quá lúc này nàng lại hơi hơi nhíu mày lại nhìn về phía sau, không chỉ có nàng còn có cả Tống Thanh Thư cũng cảm ứng được gì đó mà ngước mắt về phía xa kia.

Ở đó có một lão nhân đang chậm rãi tiến vào.

Tống Thanh Thư nhìn thấy lão nhân này lập tức cúi đầu.

“Thanh Thư xin bái kiến sư tổ “.

“Viên Tĩnh tham kiến Nhân Thánh tiền bối”.

Người đến đây không ngờ lại là Trương Nhân.

Trương Nhân hơi hơi gật đầu với Tống Thanh Thư sau đó ánh mắt hiền hòa nhìn Viên Tử Y, giọng nói mang theo vài phần ấm áp.

“Hai người các ngươi không hổ là tinh tú của võ lâm phương bắc, thực lực rất không tệ, kiếm pháp đều đã viễn siêu đồng lứa, không tệ không tệ”.

“Thanh Thư, ngươi đi ra ngoài trước đi, Viên Tĩnh đến Võ Đang Sơn quả thực là việc vui của lão phu, lão phu muốn hỏi nàng chút việc người xưa”.

Trương Nhân nói thì sao Tống Thanh Thư dám cãi lời?.

Tống Thanh Thư lập tức cúi đầu cung kính.

“Cẩn tuân lời nói của sư tổ”.

Về phần Viên Tử Y nàng cũng không dám tiếp tục cao ngạo nữa, ánh mắt có chút nhu hòa cùng sợ hãi nhìn vị ngũ tuyệt cường giả trước mặt.

Võ Đang Tam Thánh – Sâu Không Lường Được.

Đây chính là nhận xét của sư phụ nàng về Võ Đang Tam Thánh, bọn họ thực sự rất đáng sợ.

Tất nhiên Viên Tử Y cũng biết Trương Thánh đến đây gặp mình tuyệt không phải là xấu, bằng vào thân phận của Trương Thánh căn bản khinh thường ám hại một tiểu nữ như Tử Y hơn nữa Võ Đang cùng Nga Mi có mối thâm giao nhiều năm, Trương Thánh đến đây thậm chí có thể cho Tử Y một hồi tạo hóa, tất nhiên nghĩ là nghĩ như vậy nhưng sự thực thế nào Viên Tử Y cũng không biết.

Tống Thanh Thư rời đi, nơi đây chỉ còn Viên Tử Y cùng Trương Nhân, bản thân Trương Nhân có chút hiền hòa ngồi xuống sau đó với thân phận tiền bối đi trước, Trương Nhân hỏi gì Viên Tử Y tất nhiêu sẽ không che giấu.

Ban đầu Trương Nhân chỉ hỏi vài điều về Phong Lăng Sư Thái, việc này cũng không lạ gì vì dù sao Trương Nhân cùng Phong Lăng được coi là cường giả cùng thế hệ lại thêm giao tình hai phái, Trương Nhân cùng Phong Lăng thậm chí được coi là bằng hữu.

Tiếp theo mọi việc bắt đầu vượt qua suy nghĩ của Viên Tử Y, nàng không ngờ Trương Nhân lại bắt đầu nói về Vô Song.

Cũng như Tống Viễn Kiều, Trương Nhân cũng nhắm đến Vô Song, đương nhiên không phải là để cho Tống Thanh Thư mà là để cho Trương Vô Kỵ.

Bản thân Trương Vô Kỵ tương lai có thể trở thành ngũ đế nhưng bản thân Vô Song đồng dạng có thể, nếu Trương Vô Kỵ cùng Vô Song có thể thành một đôi thì thiên hạ này sẽ lại xuất hiện Tiêu Dao Tử cùng Cầm Đế thứ hai, hai vị ngũ đế cường giả liên thủ liền có thể quét ngang thiên hạ phong vân.

“Viên Tĩnh, ngươi nói tiểu Song Nhi không phải là đệ tử Nga Mi Phái?”.

Trương Nhân sau khi biết thêm thông tin về Vô Song liền hơi hơi giật mình bất quá ông ta đúng là không quá quan tâm đến việc Vô Song có phải đệ tử Nga Mi Phái hay không, anh ta chỉ quan tâm đến Vô Hà Tử mà thôi, trọng lượng của ba chữ ‘Vô Hà Tử’ còn lớn hơn Nga Mi Phái nhiều lắm.

Tử Y đối với câu hỏi của Trương Nhân cũng nhẹ gật đầu.

“Vang thưa tiền bối, sư muội nàng cũng không phải đệ tử Nga Mi Phái, trên lý thuyết nàng có thể coi là hạch tâm đệ tử của Nga Mi Phái bất quá sự thực thì nàng là đệ tử của Tiên Âm tiền bối”.

Trái với lần trước, lần này khuôn mặt Trương Nhân liền giật giật, trong ánh mắt thậm chí mang theo chút lửa nóng.

Vô Song là đệ tử của Vô Hà Tử việc này Trương Nhân biết dù sao ngày đó việc xảy ra ở Tương Dương Thành không giấu được ông ta.

Thứ làm Trương Nhân bất ngờ là thân phận đệ tử của Tiên Âm, nếu Vô Hà Tử đã nói Vô Song là đệ tử của ông ta thì việc này chắc chắn chính xác không cần hỏi lại nhưng nếu Vô Song cũng là đệ tử của Tiên Âm Động thì sao?.

Người ngoài nhìn vào Tiên Âm Động chỉ có thể nhìn vào một môn phái suy tàn, cho dù biết nội tình của Tiên Âm Động thì người ta cũng chỉ nói Tiên Âm Động dựa hơi của tiền bối đi trước, theo thời gian Tiên Âm Động chắc chắn càng ngày càng suy thoái không cách nào lấy được hào quang năm xưa.

Suy nghĩ như vậy là đúng nhưng trong mắt Trương Nhân thì lại chưa chắc.

Tiên Âm Động ngoài sáng có Vô Hà Tử ở đằng sau trợ giúp, có giao tình rất lớn với Tiêu Dao Phái nhưng bên trong bóng tối, Tiên Âm Động không chỉ như thế, ít nhất Trương Nhân biết bản thân Tiên Âm Động truyền nhân có thể cầu Hoàng Thường ra tay 3 lần.

Việc năm đó thế nào không mấy ai quan tâm, người ta chỉ quan tâm đến kết quả.

Ngoại trừ Vô Hà Tử ra thì Tiên Âm Động còn có thể mời được một vị ngũ đế nữa xuất thủ hơn nữa còn là đại nhân vật đứng đầu triều đình Đại Thanh, nếu Vô Song là truyền nhân Tiên Âm Động tương lai... thì lại càng... tốt.

“Lão phu thật sự không ngờ cô bé năm đó cũng đã bắt đầu thu đệ tử rồi, năm xưa sư phụ trước khi bế quan còn nói cô bé đó là người có khả năng đuổi theo Cầm Đế nhất, đáng tiếc thế sự trêu người, cũng chỉ hy vọng Song nhi có thể trọng trấn Tiên Âm Động, có thể trở thành Cầm Đế thứ hai”.

Nói đến điểm này, Trương Nhân cũng thu ánh mắt lại, đối với Tử Y khẽ mỉm cười.

“Tử Y, ngươi cảm thấy Song nhi là người như thế nào?”.

Đây có lẽ là câu hỏi mà Trương Nhân muốn hỏi nhất, lần đầu tiên Trương Nhân gặp Vô Song liền đã đánh giá Vô Song rất cao bất quá hiện nay ông ta vẫn muốn hỏi Viên Tử Y thêm một lần nữa.

Trương Nhân hỏi ai thì không biết nhưng... hỏi Viên Tử Y thì có thể coi là hỏi đúng người, bản thân Viên Tử Y ở bên cạnh Vô Song suốt hơn 2 năm trời, sao có thể không thân thuộc với Vô Song, quan trọng hơn hỏi một nữ nhân về người yêu của mình, chắc chắn đáp án thì ai cũng biết.

Viên Tử Y nghe thấy câu này, khuôn mặt xinh đẹp ẩn sau lớp màn ngăn hơi hơi đỏ lên nhưng nàng vẫn khẽ gật đầu mà đáp.

“Song nhi... Song nhi rất xinh đẹp hơn nữa thiên phú của sư muội còn vượt xa cả Tử Y, năm đó Tử Y xuống núi thì thực lực sư muội so với Tử Y còn mạnh hơn một chút, sư muội tài danh không lan ra nhưng tuyệt đối đứng đầu trong thế hệ này của võ lâm”.

“Sư muội băng khiết thông minh, xinh đẹp tuyệt trần nhưng cũng có chút ma mãnh của tiểu hài tử... “.

“Sư muội lại có hiểu biết rất đáng sợ, nàng cái gì cũng biết thông hiểu cổ kim, đồ ăn nàng nấu phi thường ngon hơn nữa kỹ nghệ của nàng.... Tử Y cũng không biết nhận xét thế nào, bất kể là cầm kỳ thi họa đều khiến Tử Y thẹn không bằng”.

Trương Nhân chưa từng yêu ai, ông ta cũng không cách nào nhận ra giọng nói của Tử Y đối với Vô Song có gì đó sai sai, tất nhiên cũng khó trách được Trương Nhân, cho dù ông ta có yêu đi chăng nữa cũng khó lòng mà nghĩ đến mối tình nữ - nữ.

Trương Nhân càng nghe Viên Tử Y nói, càng thích ý, ánh mắt lại càng sáng, thậm chí ông ta lúc này đã quyết định ngay lập tức đến Nga Mi cầu thân.

Nghĩ đến một điểm này, ánh mắt Trương Nhân nhẹ chuyển.

“Hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy, lão phu không ngờ sau Hoàng Dung nha đầu thì giang hồ lại có thêm một kỳ nữ tử. Lão phu hôm đó mang tiểu tủ Vô Kỵ đến Hồ ĐIệp Cốc có gặp qua Song nhi, lần này nghe ngươi nói về cô bé đó, lão phu lại càng thêm vài phần thưởng thức rồi”.

Trương Nhân lại bắt đầu vì Viên Tử Y kể về lần đầu tiên ông ta gặp Vô Song, khi nghe đến việc Vô Song bị Huyết Chích Đoàn tông sư truy sát, bội kiếm của Viên Tử Y thậm chí run lên, nàng lúc này thực sự muốn vì Vô Song chém giết vài cái Huyết Chích Tử tông sư cao thủ, đám thối nam nhân đó dĩ nhiên dám truy sát Song Nhi của nàng?.

Trương Nhân lần này đến gặp Tử Y thực sự cũng không phải vì một mình Vô Song, Trương Nhân sau khi thao thao bất tuyệt một hồi liền chậm rãi đứng lên.

“Tử Y, hôm đó Song nhi sau khi chia tay lão phu liền rời đi, cô bé đó có lẽ cũng đang giống như ngươi hành tẩu giang hồ tích lũy kinh nghiệm rồi, với thực lực cùng tâm trí của cô bé đó ngươi tạm thời cũng không cần lo lắng cho nó. Ngày hôm đó Song nhi rời đi còn để lại Vô Song Ngự Lệnh của lão phu cho một cô bé “.

“Cô bé này gọi là Chu Chỉ Nhược, trời sinh thông minh, thiên phú của nàng cũng rất cao, sau khi nhìn thấy cô bé này lão phu quả thực muốn thu nàng làm đệ tử bất quá Võ Đang không thu nữ đệ tử, lão phu ý muốn dẫn nàng lên Nga Mi Phái, nàng lúc này đang ở hậu sơn núi Võ Đang”.

“Lần này ta đến đây là muốn chỉ điểm hoàn thành lĩnh ngộ Võ Đang Cửu Dương Công sau đó liền để lão phu hộ tống cả hai ngươi về Nga Mi Sơn, được chứ?”.

Viên Tử Y cũng không quá quan tâm đến Chu Chỉ Nhược, nữ nhân ra nhập Nga Mi hàng năm không thiếu, thêm một người cũng thế, bớt một người cũng thế, cái mà Viên Tử Y quan tâm chỉ là vế sau của Trương Nhân, được một ngũ tuyệt cao thủ chỉ điểm tu luyện, vậy còn gì bằng?.

Viên Tử Y đối với Trương Nhân lập tức cung kính gật đầu.

“Được Nhân Thánh chỉ điểm, Tử Y căn bản không cầu gì hơn”.

Nàng vừa cúi đầu xuống đột nhiên như cảm thấy cái gì đó, cơ thể nàng hơi hơi run lên, sau đó trong ánh mắt khó hiểu của Trương Nhân, Viên Tử Y đứng lên, nàng quay đầu nhìn về phương nam, nhìn về phía phương trời xa xa, lúc nàng quay đầu lại cũng chính là lúc Vô Song tiến vào vô tận hắc ám.

..........

P/s: Seri chương Hồi Ức còn 2 chương nữa nhưng vì một số lý do mình sẽ chưa up lên, có lẽ cuối tháng mình sẽ hoàn thiện nốt. ‘Hồi Ức’ sẽ không quá liên quan đến cốt truyện tiếp theo nên các bạn cũng không cần lo lắng.

.............

Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.