Cực Võ

Quyển 2 - Chương 66: Thiên Hạ Đệ Nhất Nhân (1)




Vô Song không phải lần đầu tiên nhìn thấy cường giả trong thiên hạ, hắn biết có những người đã có thể cải lão hoàn đồng, ở trong cái thế giới này không cách nào nhìn mặt mà đoán tuổi bất quá nếu kẻ trước mặt thật sự là Trương Tam Phong thì quá mức khó tin.

Vô Song từng nhìn thấy Phong Lăng Sư Thái, vị sư thái này cùng thời với Mục Nhân Thanh, bản thân Mục Nhân Thanh đã tóc bạc trắng phớ trong khi nhìn sư thái bản thân cũng chỉ như một nữ nhân trung niên mới gần 40 mà thôi, bỏ đi bộ đạo bào cùng cái nét cao cao tại thượng kia bản thân Phong Lăng Sư Thái tuyệt đối là mỹ nữ.

Tất nhiên Phong Lăng Sư Thái mới là ngũ tuyệt cường giả, bản thân bà so với ngũ đế còn là một cái khoảng cách quá lớn nhưng ngũ đế không phải là Vô Song chưa từng gặp, hắn sống cùng Vô Hà Tử bao nhiêu năm cũng không xa lạ gì, bản thân Vô Hà Tử đã sống quá trăm tuổi nhưng vẫn minh mẫn vô cùng, nhìn kiểu gì cũng chỉ như ông lão 60 ngoại trừ việc bộ râu trắng cùng mái tóc bạc trắng bắt mắt mà thôi.

Truyền thuyết của Trương Tam Phong tại thế giới này rất nhiều, người nắm giữ danh hiệu thiên hạ đệ nhất nhân bao nhiêu năm qua vẫn không một lần bị dao động, người có thể đứng trên tất cả các ngũ đế cường nhân khác, vị tổ sư phải võ đang này đã sống hơn 200 năm.

Vô Song ban đầu còn không tin nhưng có những bằng chứng xác thực đến mức hắn không thể không tin, tại cái thế giới này, Trương Tam Phong sống từ thời Minh Quang Tông chưa lên ngôi, từ thời Minh Thần Tông vãn còn tại vị, tính đến thời điểm này Trương Tam Phong đã trải qua 3 lần thay đổi triều đại cùng 5 vị hoàng đế.

Giang hồ truyền miệng có thể sai nhưng lịch sử sẽ không sai, nói Trương Tam Phong là lão bất tử cũng sẽ không sai chỉ là... Trương Tam Phong đã sống quá 200 tuổi, sao có thể nhìn như thiếu niên chưa đến 20?.

Tuổi tác của một người cho dù cố gắng đến mấy cũng phải để lại dấu hiệu, ví dụ như ánh mắt của một người, bản thân những cường giả thế hệ trước ánh mắt vẫn luôn mang theo sự thâm trầm của thế sự chứ không thế sáng long lanh như những tân binh mới ra đời.

Với những cường giả đã sống quá lâu quá lâu thì trong mắt lại mang theo một tia tang thường, đời mà... trong đời làm gì có chỉ toàn kẹo ngọt, trong cuộc đời có rất nhiều vị đắng, chính cái vị đắng đó tạo nên sự trưởng thành của một người, tạo nên một cường giả đứng trên vạn ngươi.

Vô Song căn bản không nhìn ra cái ánh mắt kia có gì giống với cường giả thế hệ trước, ánh mắt ngập tràn tinh quang sáng như sao trời, loại ánh mắt này sao có thể là ánh mắt của lão nhân bình thường?.

Đối với kẻ tự gọi mình là Trương Quân Bảo kia, quả thực lại khiến Vô Song cảm thấy có vài phần nhìn không thấu.

Trương Quân Bảo rốt cuộc là Trương Tam Phong hay không phải Trương Tam Phong?.

Tất nhiên Vô Song trong đầu còn có một loại suy nghĩ kinh người hơn nữa, cái suy nghĩ này đến chính Vô Song còn cảm thấy khó tin tưởng.

Trương Tam Phong dù sao cũng là một nhân vật trong Kim Dung, đây không phải là nhân vật chính nhưng lại càng hơn nhân vật chính, có thể coi đây là một cái nhân vật vô cùng đặc biệt.

Vô Song từng đọc một bài phỏng vấn với chính Kim Dung, với những người đam mê tiểu thuyết Kim Dung mà nói đều sẽ tò mò muốn biết trong những nhân vật của ông ai là người mạnh nhất.

Xuyên suốt những tác phẩm của Kim Dung có rất nhiều nhân vật đáng sợ nổi lên, có rất nhiều nhân vật phụ vượt xa hoàn toàn nhân vật chính về thực lực, có thể kể đến Lệnh Hồ Xung cùng Đông Phương Bất Bại, ai dám nói Lệnh Hồ Xung có thể thắng nổi Đông Phương Bất Bại?.

Ai dám nói Dương Quá mạnh hơn nổi Độc Cô Cầu Bại? cũng có mấy ai dám nhận định ba huynh đệ Kiều Phong có thể thắng nổi Tảo Địa Thần Tăng?, đây có thể coi là một nét chấm phá đặc biệt trong tiểu thuyết Kim Dung.

Trước câu hỏi của người phóng viên kia, Kim Dung rốt cuộc vẫn là chọn Trương Tam Phong.

“Võ công của Trương chân nhân cao lắm, cao không thể tả được”

"Trương Tam Phong tinh thông võ công thiên hạ, luyện được cả nhu cương, âm dương, sáng tạo ra môn võ thái cực quyền và thái cực kiếm lấy nhu chế cương, hiểu đạo lý trời đất."

"Võ công của Trương Tam Phong nghìn năm trước không ai sánh bằng, nghìn năm sau cũng chẳng ai vượt qua nổi."

.......

Lại nói về Trương Quân Bảo trước mặt Vô Song kia, Vô Song biết tại thế giới này Quách Tương chưa sinh ra cũng chưa từng tồn tại hơn nữa hắn cũng chưa có nghe được bất cứ ai gọi Trương Tam Phong là Trương Quân Bảo tại thế giới này, dù sao dám gọi ra tên thật của một vị thiên hạ đệ nhất nhân là một việc không mấy ai dám, đây là sự kính trọng đối với võ lâm bắc đẩu này.

Chính vì điểm này Vô Song tự hỏi liệu Trương Quân Bảo cùng Trương Tam Phong có phải hai người khác nhau?.

Cho dù rất khó tin nhưng Vô Song vẫn biết Trương Quân Bảo là đệ tử của Giác Viễn đại sư, Giác Viễn đại sư hiện nay ở lại Nam Thiếu Lâm, bản thân Trương Quân Bảo có lẽ cũng nên xuất hiện ở Nam Thiếu Lâm, từ Nam Thiếu Lâm đến Vương Bản Sơn cũng không phải là quãng đường xa xôi gì, hơn nữa việc tồn tại Hắc Địa ở ngay Vương Bản Sơn thì Vô Song không tin Nam Thiếu Lâm không biết.

Nam Thiếu Lâm là bá chủ phương nam cho dù vị bá chủ này vẫn đang ngủ vùi sau thất bại với Bắc Thiếu Lâm nhưng bá chủ vẫn là bá chủ, làm gì có chuyện Giác Viễn đại sư thân là ngũ đế cao thủ lại không biết việc trong Vương Bản Sơn?.



Nếu Trương Quân Bảo này không phải là Trương Tam Phong thì việc này hoàn toàn có thể dễ nói, dù sao Trương Quân Bảo được Giác Viễn Đại Sư cử đến Hắc Địa trợ giúp một tay cũng không phải là không thể, về phần tuổi tác cùng hình dáng bên ngoài lại càng thêm thích hợp.

Tất nhiên nếu Trương Quân Bảo là thiên tài trẻ tuổi cùng thế hệ với Vô Song thì Vô Song dám chắc người này là cao thủ trẻ tuổi mạnh nhất cùng thế hệ bởi đây là người đầu tiên Vô Song không nhìn thấu, căn bản không nhìn ra bất cứ điểm gì trên người Trương Quân Bảo, việc này Vô Song chưa từng cảm nhận được ở bất cứ ai, kể cả là cao thủ thế hệ trước cũng không làm được một điểm này.

Trương Quân Bảo như một tờ giấy trắng tinh, như mặt biển không có lấy một gợn sóng, người này bất kể thế nào đều tuyệt đối cực kỳ đáng sợ.

........

“Tiểu huynh đệ, tiểu huynh đệ?, ngươi làm gì mà thẫn người ra vậy?”.

Vô Song quả thật có chút thất thần, khi nghe thấy nam nhân trước mặt lên tiếng hắn mới giật mình tỉnh lại, quả thật sự xuất hiện của Trương Quân Bảo nằm ngoài hoàn toàn phạm vi suy nghĩ của Vô Song.

Vô Song biết Quách Tương chắc chắn chưa có sinh ra mà cho dù Quách Tương sinh ra thì Nga Mi phái cũng tuyệt đối không coi nàng là tổ sư, trường hợp của Trương Quân Bảo hiện nay có lẽ cũng giống với Quách Tương, nếu quả thật Trương Quân Bảo không phải là Trương Tam Phong thì người trước mặt sau này chỉ sợ có rất nhiều quan hệ với Võ Đang nhưng tuyệt đối sẽ không trở thành Võ Đang tổ sư.

“Ta không sao, chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, Quân Bảo huynh, ngươi nói ngươi đến nơi đây gặp người quen?, vậy rốt cuộc người quen của ngươi là ai? “.

Trương Quân Bảo gãi đầu gãi tai một chút, sau đó khẽ cười, khuôn mặt của hắn mang theo vài phần khờ khạo nhưng nụ cười của hắn tỏa ra một thứ ánh sáng kỳ lạ.

“Tiểu huynh đệ, lần này ta đến Quỷ Khu để tìm Thanh Đồng, không biết ngươi có thể dẫn ta đến chỗ vị cô nương đó hay không?”.

Vô Song ánh mắt nheo lại nhìn Trương Quân Bảo ở trước mặt, tất nhiên nếu chỉ là dẫn đường cho người khác thì không có gì, chỉ là... nếu Trương Quân Bảo muốn tìm Hoắc Thanh Đồng thì phải đến thành phố đá mới đúng, nơi này ở gần bản doanh quần đoàn 9 của Hắc Ma, nào có Hoắc Thanh Đồng?, hơn nữa Trương Quân Bảo nếu từ bên ngoài tiến đến thì phải đi qua doanh trại ở bên trên kia, tất nhiên sẽ phải đi qua thành phố đá, hắn căn bản không nên xuất hiện ở đây mới phải.

“khụ.. khụ, Quân Bảo đại ca, người ngươi muốn tìm có phải một cô nương họ Hoắc, thân hình dong dỏng cao, mái tóc đen tương đối dài cùng với việc chỉ để lộ nửa khuôn mặt hay không?”.

Trương Quân Bảo lập tức mỉm cười vui vẻ gật đầu.

“Chính xác, ta đúng là muốn đến gặp nàng, sư phụ ta nói có mấy thứ muốn giao cho nàng ta, tiểu huynh đệ ngươi biết nàng ở đâu không?”.

Vô Song thở dài một hơi, từ biểu cảm mà xem bản thân Trương Quân Bảo cũng không phải là đang nói dối, hắn hình như quả thật không rõ Hoắc Thanh Đồng ở đâu.

“Quân Bảo đại ca, ngươi nhìn thấy hướng ngón tay ta chỉ không?, lúc ngươi đi vào Hắc Địa này có thấy một cầu tháng đá rất dài đi xuống đúng không, ở ngay bên dưới đó là một tòa thành có rất nhiều ngôi nhà bằng đá được dựng lên, nơi đó chính là nơi ở của Hoắc Thanh Đồng, ngươi chính là đi qáu rồi”.

Vô Song quả thực chỉ cánh tay của mình về phía thành phố đá ngoài kia, bất quá vẻ mặt của Trương Quân Bảo lúc này lại hiện ra ngoài ý muốn.

“Không phải chứ?, Hoắc cô nương không phải tiến vào bên trong Cửu Đầu Xà rồi sao?”.

Cái thông tin này của Trương Quân Bảo đúng là Vô Song không biết dù sao hắn cùng Hoắc Thanh Đồng không hề thân quan, có thể coi là biết nhau nhưng để dùng từ thân thuộc thì còn xa lắm, nàng ở đâu nàng làm gì sao Vô Song có thể biết?.

Vô Song bình thường có lẽ sẽ không có hứng thú đi dẫn Trương Quân Bảo vào Cửu Đàu Xà đi tìm Hoắc Thanh Đồng làm gì, nơi đó quá mức nguy hiểm bất quá hiện nay Vô Song lại có chút tiểu tâm tư, bản thân Vô Song ngay từ khi phát hiện sự biến dị ở cánh tay thì hắn liền muốn tiếp tục tiến vào Hắc Địa chỉ là chưa có dịp mà thôi, hiện nay có Trương Quân Bảo tiến vào thì lại khác.

“Quân Bảo đại ca, nếu Thanh Đồng tiến vào Cửu Đầu Xà thì tốt nhất ngươi không nên đi vào thì hơn, nơi đó quá mức nguy hiểm, ta thực lực không cao chỉ sợ khó mà bảo vệ cho đại ca ngươi được”.

Trương Quân Bảo nghe vậy liền lập tức cười ha hả.

“Cái này tiểu huynh đệ không cần quan tâm, thực lực của ta vẫn là rất khá, ít nhất sư phụ nói thực lực ta đã đủ nên mới để ta tới Hắc Địa này, ta thật sự cũng muốn xem Hắc Địa trong truyền thuyết mà sư phụ hay nói có cái gì “.

Vô Song cũng không hỏi sư phụ của Trương Quân Bảo là ai dù sao nếu hắn hỏi sẽ gây nên đối phương đề phòng, Vô Song thừa biết vị sư phụ của Trương Quân Bảo không phải là phương nam đệ nhất cao thủ - Giác Viễn đại sư thì còn có thể là ai?.

Theo nguyên tác Giác Viễn đại sư sau khi đại chiến với Hà Túc Đạo liền bỏ mình bất quá thế giới này không giống, Hà Túc Đạo cho dù là một trong Côn Lôn Tam Thánh nhưng cũng chỉ dừng ở mức ngũ tuyệt, thân là ngũ tuyệt lấy cái gì ra để làm đối thủ của ngũ đế cường nhân?.

Nếu Giác Viễn đại sư không viên tịch chỉ sợ sự việc Trương Vô Kỵ tìm được Cửu Dương Thần Công trong bụng viên hầu cũng là điều rất khó xảy ra, trong thế hệ này người học được Cửu Dương Thần Công có lẽ không còn là Trương Vô Kỵ mà chính là nam tử trước mặt của Vô Song – Trương Quân Bảo.

Nếu Trương Quân Bảo học được Cửu Dương Thần Công thì Vô Song quả thực có chút tò mò, muốn nhìn thiên hạ đệ nhất dương cương công thể mạnh đến mức độ nào?.

“Quân Bảo đại ca, thực lực của ngươi đã không có việc gì đương nhiên không sao bất quá ta có một việc nữa muốn hỏi, chỗ này của ta đồng không mông quạnh lại có chút heo hút, nơi này là nơi ta thường xuyên luyện công nên đặt nặng yêu cầu yên tĩnh, không biết đại ca ngươi... vì sao tìm được?”.

Từ việc nói chuyện với Trương Quân Bảo bản thân Vô Song cũng biết người này không chủ ý đến tìm chính mình gần như chỉ là đơn giản đi qua bất quá nếu không có lý do gì đặc biệt thì gần như không thể đi qua địa điểm này, vậy rốt cuộc Trương Quân Bảo vì sao có tìm thấy?.

Trương Quân Bảo lần ngày ngơ ra một chút, sau đó rất nhanh bật cười.

“Phong tiểu huynh đệ, cái này là khả năng đặc biệt của ta có điều nếu ngươi đã hỏi thì ta cũng sẽ trả lời cho ngươi”.

Tiếp theo trong ánh mắt không tin được của Vô Song, từ trong ngực của Trương Quân Bảo xuất hiện một con rùa đen cỡ nhỏ to bằng bàn tay, dùng ngón tay nhẹ xoa lên đầu con rùa này, Trương Quân Bảo thản nhiên lên tiếng.

“Con vật này gọi là tiểu hắc, trời sinh thông linh, ta khi ở cùng sư phụ mỗi khi chán đều cùng tiểu hắc nói chuyện, hôm nay ta đi đến đây thấy ngươi cũng là nhờ tiểu hắc, tiểu hắc là con vật may mắn của ta nha, khi không biết đi đường nào nữa, ta toàn đi hỏi tiểu hắc, phải không tiểu hắc?”.

Phần trước là nói với Vô Song, phần sau đương nhiên là nói với con rùa kia bất quá Vô Song không ngờ là đầu rùa rõ ràng ngoáy ngoáy cái đầu, thoạt nhìn cũng giống như nó đang... gật đầu vậy.

Tất nhiên lý do của Trương Quân Bảo thoạt đầu rất khó để thuyết phục Vô Song nhưng Vô Song cũng không tìm ra điểm gì không đúng, nếu hôm nay đã gặp Trương Quân Bảo thì cũng coi như một loại duyên phận, ít nhất hiện nay Vô Song không muốn làm đối thủ của người này.

Hiện nay Vô Song ngoại trừ tự tò mò về vết bớt nơi cánh tay ra hắn còn tò mò muốn biết thiếu niên trẻ tuổi này vài chục năm sau sẽ có phong phạm gì, nếu thế gian đã có một Trương Tam Phong thì sau này Trương Quân Bảo sẽ phát triển theo lộ tuyến nào?.

Đây là lần đầu tiên Vô Song có cảm giác này, sự xuất hiện của Trương Quân Bảo gần như khiến Vô Song liên tưởng đến một loạt hiệu ứng, một loạt câu hỏi.

Nếu đây là Trương Quân Bảo thì Trương Tam Phong là ai?.

Nếu Trương Tam Phong sáng chế ra Thái Cực Quyền cùng Thái Cực Kiếm lại thêm sáng lập Võ Đang Phái thì Trương Quân Bảo sau này sẽ làm cái gì?.

Nếu đây là Trương Quân Bảo thì sau này khi Quách phu nhân hạ sinh Quách Tương liệu có còn một đoạn tình duyên như trước?.

Nếu đây là Trương Quân Bảo, sau này hắn mà gặp Dương Quá thì việc gì sẽ xảy ra?.

Quan trọng nhất, nếu Giác Viễn không chết, vậy ai có thể lấy Cửu Dương Thần Công ra khỏi Nam Thiếu Lâm, Cửu Dương Thần Công không bị mất đi thì sau này Trương Vô Kỵ làm sao để học?, Trương Vô Kỵ đã không học được Cửu Dương Thần Công vậy không biết Trương Vô Kỵ sau này còn có thể đại náo Quang Minh Đỉnh như nguyên tác?.

Nam võ lâm tuy không mạnh như Bắc võ lâm nhưng những sự việc diễn ra ở đây rắc rối hơn Vô Song tưởng tượng rất nhiều, rất nhiều.

...........

Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.