Cực Võ

Quyển 2 - Chương 313: Vô Song (2)




Tại Tử Thần Thí Luyện đúng là đã cố gắng làm ra sự công bình nhất, bắt tất cả tuyển thủ tham dự giới hạn cùng một cảnh giới như nhau nhưng mà cố thì cũng chỉ là cố, thế gian nào có công bình tuyệt đối?.

Cùng cảnh giới vậy phải nhìn thủ đoạn, nếu đã nói thủ đoạn thì thiên tài tán tu hay tiểu thế lực có tư cách gì so sánh cùng thiên tài đại thế lực?.

Đành rằng có thứ gọi là vận khí tồn tại nhưng ngươi có vận khí thì người khác cũng có vận khí, trừ khi ngươi là ‘khí vận chi tử’ hay nói cách khác mang theo ‘nhân vật chính vầng sáng’ thì mới có khả năng dùng vận khí mà bỏ qua chênh lệch của xuất thân.

Xích Mị chưa thể vào hàng thập đại thiên tài của thí luyện năm nay nhưng hắn hội tủ đủ các yếu tố để được công nhận là cường giả trong cùng thế hệ.

Đầu tiên không cần nói, Xích Mị có thiên phú.

Tiếp theo xuất thân của Xích Mị rất tốt.

Cuối cùng kẻ này không phải hoa trong nhà kính, hắn là một bông hoa đá chịu đủ gió sương, kinh nghiệm thực chiến phi thường mạnh.

Trong ba điểm ở trên, đáng nói nhất là xuất thân.

Xích Mị xuất thân là người Thiên Huyễn Tộc.

Thiên Huyễn Tộc là bàng chi của Thiên Diễn Hải Tộc, sau khi trải qua đại biến cố mà phải di chuyển, tách ra khỏi chính tộc mà đổi tên thành Thiên Huyễn.

Thiên Diễn Hải Tộc có hai loại thần thông thiên phú đáng sợ vô cùng, đầu tiên là ảo thuật, thứ hai là toán mệnh thuật.

Thiên Huyễn Tộc thì không được như chủ tộc, rất nhiều thần thông đã thất lạc nhưng mà thiên phú ảo thuật may mắn vẫn còn, vì vậy thiên tài của Thiên Huyễn Tộc ai ai cũng là cao thủ ảo thuật, tại Âm Giới danh tiếng vẫn không tệ.

Xích Mị lần này ở tại tầng thứ 77 bởi hắn không muốn tiến lên tiếp, Xích Mị tham ra Tử Thần Thí Luyện vốn không phải để làm Tử Thần, so với Tử Thần hắn càng muốn trở thành phán quan, hắn tham ra thí luyện này chỉ vì một lời nhờ vả của bằng hữu.

Nhiệm vụ của hắn rất đơn giản, từ khi mới bắt đầu thí luyện liền ngay lập tức di chuyển, lựa chọn tầng thích hợp sau đó bày trận.

Tại sao nói tầng 77 là tầng thích hợp?, đơn giản thì những kẻ quá mạnh sẽ không ở lại nơi đây, bọn họ rất nhanh xuyên qua tầng thứ 77 nhưng mà những kẻ không đủ mạnh hoặc ít nhất yếu hơn Xích Mị rất khó có thể có tốc độ leo tháp nhanh hơn hắn, thế là khi tiến vào tầng 77 thường thường sẽ lập tức tiến vào ám toán của Xích Mị.

Xích Mị thậm chí còn không hiện thân, chỉ bày ra một cái ảo trận hắn đã ngăn cản 27 thí sinh tiếp tục tiến lên.

Dĩ nhiên với con số cả ngàn thí sinh, số lượng mà Xích Mị loại cũng là không tính cao chỉ là hắn vẫn tranh thủ rất nhiều thời gian, ngăn cản rất nhiều người nhanh chóng muốn leo tháp.

Xích Mị đợi nửa ngày, thân thể ẩn trong một tán cây lớn, hắn cũng triệt để thả lỏng.

Xích Mị cứ như loài nhện đang chờ con mồi vậy nhưng mà chính hắn cũng biết, con mồi căn bản sẽ không xuất hiện nữa, hắn phải tiếp tục di chuyển.

Mục tiêu tiếp theo của Xích Mị, là tầng 50, hắn sẽ dọn dẹp toàn bộ những kẻ đang có mặt từ tầng 76 đến tầng 50.

Ngay khi Xích Mị muốn thu lưới rời đi, sắc mặt liền nhíu lại.

“Đừng đùa?, giờ phút này vẫn còn một kẻ đang vượt tháp?, tốc độ chậm như vậy? “.

“May mắn ta vẫn chưa rời đi”.

Xích Mị nói xong, khóe miệng cong lên một nụ cười lạnh lẽo.

Con mồi trong mắt hắn, đương nhiên là Vô Song.

_______________

Vô Song không như Xích Mị, hiện tại thì hắn chưa biết đối phương đang quan sát chính mình, hắn vừa vặn đặt chân lên tầng 77.

Khác với Xích Mị tự mình giải quyết 27 thí sinh trong thí luyện thì Vô Song đến cả một cái bóng còn chưa thấy.

Vì càng chưa thấy ai hắn lại càng thêm cẩn thận, càng lên cao hắn càng phải cẩn thận bởi hắn không biết ở tầng tiếp theo phải đối mặt với cái gì.

Tại cái Sát Sinh Lộ có thể hiểu là một tòa tháp khổng lồ hình ốc, tầng 100 là tầng diện tích rộng nhất, càng lên cao thì càng hẹp dần, theo Vô Song tính toán chỉ sợ càng lên cao càng khó trốn tránh nhau, gần như đi đâu cũng gặp địch nhân vậy.

May mắn duy nhất hiện tại là Hắc Long của hắn toàn bộ đều hoàn thành quá trình khắc hắc ám văn tự, nhìn Hắc Long triệt để trở nên mạnh mẽ hơn không ít bất quá Vô Song vẫn không hiểu mình thiếu cái gì mới có thể đạt đến trạng thái Tứ Long?.

Ngay khi hắn đang suy nghĩ về trạng thái Tứ Long của bản thân thì bước chân đột ngột dừng lại.



Đứng giữa thiên địa tầng 77, Vô Song rốt cuộc cảm giác có gì đó không đúng.

Ở cách Vô Song một khoảng tương đối xa, Xích Mị cũng nhíu mày lại, Vô Song hiện nay chỉ cách ảo trận mà hắn bày ra chưa đến 3 bước chân, vậy mà dĩ nhiên Vô Song lại dừng lại?.

Thân là ảo thuật sư, Xích Mị thực sự tương đối ngại với những kẻ có trực giác biến thái, thân ẩn nấp chỗ kín, Xích Mị đầy mặt hoài nghi nhìn Vô Song, hắn không nghĩ Vô Song lại có trực giác nhạy bén đến thế.

Đương nhiên hắn vẫn đang lựa chọn bất động, kiên nhẫn chờ con mồi của mình.

Quả nhiên không bao lâu lông mày của Xích Mị liền dãn ra, hắn thấy Vô Song bước vào ảo trận.

Xích Mị cười gằn, tay cầm một thanh tiểu đao sắc nhọn, thân hình chậm rãi hạ thấp, từ từ tiến về phía ảo trận.

Xích Mị đương nhiên sẽ không trực tiếp đi vào, hắn phải đợi con mồi trực tiếp bị ảo trận mê huyễn, khi đó con mồi liền không có khả năng phản kháng, mặc cho hắn chém giết.

Hành hạ con mồi như vậy, là sở thích của Xích Mị.

Xích Mị bắt đầu nhắm mắt lại, sau đó đếm.

Đến khi mở mắt ra, Xích Mị bước vào trong ảo trận, nơi đó quả nhiên hắn thấy Vô Song đang đứng sững người lại.

Xích Mị thấy vậy ánh mắt cực kỳ thản nhiên, dù sao bao nhiêu con mồi của hắn đều trong tình trạng này, hắn còn lạ gì.

Xích Mị tiến tới, thanh tiểu đao vung lên, nhắm thẳng vào cổ Vô Song mà cứa.

Nào ngờ ngay lúc này Vô Song lại đưa tay ra nắm lấy cổ tay của Xích Mị, tay phải nắm thành quyền, một quyền đánh thẳng vào ngực đối phương.

Xích Mị bị đánh văng ra ngoài như quả bóng xì hơi, mãi đến khi đập vào một thân cây hắn mới có thể dừng lại, vẻ mặt khó tin nhìn Vô Song.

Vô Song cũng nhìn Xích Mị sau đó lại nhìn lại nắm tay của mình.

Hắn cảm thấy khó hiểu, một quyền này Vô Song chính là dùng toàn lực, nếu đòn này đánh vào người Bắc Cái, đối phương không chết nhưng cũng khó mà đứng lên được nhưng Xích Mị chỉ tỏ ra đau đớn mà thôi, Vô Song rõ ràng cảm giác được mình chưa thể làm tổn thương đến xương đối phương.

Xích Mị rất sợ những kẻ có trực giác đáng sợ và trực giác của Vô Song từ khi xuyên không thì cũng không thua ai bất quá chỉ bằng trực giác hắn cũng chưa dám tự thân đi vào ảo trận nhưng ai bảo hắn có Ma Long?.

Từ lần ở Chuyển Luân Điện, từ lần bước trên Sát Sinh Lộ đó, Vô Song cũng biết Hắc Long của hắn có khả năng chống lại ảo giác rất tốt hay đúng hơn là những loại lực lượng liên quan đến mặt trái rất tốt.

Xích Mị nhìn Vô Song, tay nắm chặt tiểu đao, một tay ôm ngực sau đó hắn rất nhanh làm ra quyết định, chỉ thấy hắn xoay người bỏ chạy.

Nhìn thấy Xích Mị chay, Vô Song sao có thể cho phép?, hắn cũng dự định đuổi theo đối phương nhưng mà ngay lúc này Vô Song lại hơi chần chừ.

Hắn dùng cái gì đuổi đối phương đây?.

Từ khi tham gia thí luyện, Vô Song chỉ di chuyển bằng chân, căn bản chưa từng dùng đến võ học, đến hiện tại... hắn cũng không rõ võ học có thể dùng một cách bình thường như thế giới võ hiệp hay không.

Tất nhiên Vô Song cũng không nghĩ quá lâu, hắn cả người ngả về phía trước, sử dụng Quỳ Hoa Thân Pháp lướt về phía Xích Mị.

Ngay khi sử dụng Quỳ Hoa Thân Pháp, Vô Song liền có lại cái cảm giác... rất lâu rồi hắn không có lại.

Quỳ Hoa Bảo Điển của hắn hiện nay tuyệt không giống Quỳ Hoa Bảo Điển cũ.

Vô Song đã từ lâu không còn sử dụng Quỳ Hoa Bảo Điển chiến đấu nhưng hiện tại nó cho Vô Song kinh ngạc rất lớn.

Đây không phải là Quỳ Hoa ở thế giới của Độc Cô, đây là Quỳ Hoa ở thế giới Trương Tam Phong.

Thân pháp của hắn không còn là Quỷ Ảnh Thân Pháp mà trở thành Mị Ảnh Thân Pháp.

Sau lưng Vô Song hiện ra hai ma ảnh, trên người hắc khí tỏa ra, tạo thành từng đóa hắc quỳ hoa.

“Quỳ Hoa Bảo Điển – Chước Chước Quỳ Hoa – Địa Ngục Mị Ảnh”

Thân hình Vô Song lập tức lướt đi, sau đó hắn xoay người một cái, từng đóa hắc quỳ hoa nở rộ giữa thiên không, bắn thẳng về hướng Xích Mị.

“Chước Chước Quỳ Hoa – Quỳ Hoa Bảo Điển – Quỳ Hoa Vĩnh Kiếp”.

Hắn hiện tại không có Quỳ Hoa Khí, hắn cũng chẳng biết gọi cái loại khí trong người mình là cái gì nữa nhưng đúng là hắn có thể vận dụng hết sức tự nhiên.

Xích Mị có nhanh hơn chăng nữa cũng khó lòng nhanh hơn tốc độ của Quỳ Hoa, hơn hết Xích Mị không phải kẻ thuần chiến đấu.

Trong điều kiện có ảo thuật trợ giúp, Xích Mị hoàn toàn đủ sức lọt vào top 30 thiên tài của thí luyện lần này nhưng nếu không có ảo thuật... chiến lực của hắn căn bản không có gì đặc biệt.

Trước sự nổ tung của Quỳ Hoa, chỉ thấy Xích Mị xoay người, vận toàn lực cứng đối cứng, sau đó thân thể hắn lạo một lần nữa bị đánh bay đi.

Trên người hắn bắt đầu xuất hiện lỗ thủng nhưng mà lại không có máu, tất cả các thí sinh tham gia thí luyện đều không mang nhục thân đến, cũng sẽ không có máu.

Chỉ cần thành công phá hủy lớp hắc giáp bên ngoài, dĩ nhiên sẽ tử vong.

Xích Mị bị đánh bay đi nhưng trong lúc này ánh mắt của hắn lại đang lóe sáng, sau đó trong mắt xuất hiện một tia sáng mờ mịt, bắn thẳng về Vô Song.

Xích Mị bắn ra một tia sáng này mới lảo đảo đứng lên, đồng thời hắn lại nhìn Vô Song.

Một chiêu này của Xích Mị được gọi là thần thức công kích, thần thức công kích còn vượt xa linh hồn công kích, lấy thần thức trực tiếp đánh vào linh hồn người khác, cưỡng ép tấn công linh hồn sau đó gây tổn thương.

Thần thức công kích là thủ đoạn phi thường khó phòng, bất quá ai bảo Xích Mị gặp Vô Song?.

Linh hồn hay thức hải của Vô Song thực sự quá mức cường đại, từ xưa đến nay Vô Song vẫn chưa gặp dạng công kích này, cũng sẽ không biết linh hồn hay thức hải mình mạnh bao nhiêu, hắn thậm chí còn không hiểu đối phương vừa làm gì.

Vô Song rõ ràng cảm nhận được tia sáng kia nhưng khi nó tiến vào cơ thể mình, lập tức bị đánh bật ra sau đó hóa thành hư vô.

Thức hải của Vô Song thực sự biến thái vượt xa cùng cấp, thức hải của hắn vốn được kết nối cùng tam đầu Hắc Long, độ kiên cố đã không cần nói thêm.

Xích Mị không hiểu chuyện gì xảy ra, hắn lúc này chỉ thấy một điều duy nhất là Vô Song... căn bản không có bất cứ biểu hiện gì không đúng.

Xích Mị ôm lấy thương thế, cắn răng lần thứ hai phát động công kích.

Chỉ thấy tay hắn bắt đầu kết ấn, sau đó từ mi tâm một đoàn khí trắng xuất hiện.

Xích Mị thực sự không tin, không tin công kích của mình không có tác dụng với Vô Song.

Khí trắng rất nhanh ngưng thành hình, Vô Song có thể thấy Xích Mị đưa tay ra nắm lấy đoàn khí trắng, đoàn khí trắng này ngưng tụ thành một cây trường thương, sau đó Xích Mị ném thẳng về phía hắn.

Nói thật Vô Song cũng thực sự không biết nói gì cả.

Những thủ đoạn kiểu này khác xa với những gì hắn biết, làm Vô Song liên tưởng tới đám Quỷ Vương nơi Ma Sơn, bọn chúng không sử dụng võ công, chỉ sử dụng thần thông.

Mũi thương kia lao đến rất nhanh, tốc độ của nó còn nhanh hơn cả tốc độ phản ứng của Vô Song nhưng mà sắc mặt Vô Song thủy chung cũng không thay đổi gì, hắn không tránh bởi hắn không cần tránh.

Trường thương đâm xuyên trán của hắn, sau đó hoàn toàn như chui vào thức hải của Vô Song, đây đương nhiên cũng là công kích về mặt linh hồn, đáng tiếc khi trường thương vừa nhập thân thể Vô Song, đối mặt với nó là một cái miệng rộng đen ngòm, một đầu Hắc Long mở miệng, trực tiếp nuốt chửng thứ này.

Ngay tiếp theo, Vô Song động.

Sử dụng Mị Ảnh thân pháp, hắn không cho Xích Mị lấy một cơ hội phản ứng, bàn tay mở ra, thân hình Vô Song triệt để trở thành một cái bóng ma, lướt xuyên người Xích Mị.

“Chước Chước Quỳ Hoa – Quỳ Hoa Bảo Điển – Cực Lạc Hoàng Tuyền”.

Đến khi thân hình Xích Mị ầm ầm đổ xuống, Vô Song mới nghi hoặc nhìn hắn.

Vô Song không biết Xích Mị là cao thủ xếp hạng như thế nào trong thí luyện nhưng từ trận chiến này mà xem thì nhận định của Vô Song với đối phương chỉ là một chữ ‘yếu’.

Hắn không cảm thấy Xích Mị mạnh bao nhiêu lại thêm việc Xích Mị hiện tại cũng chỉ ở tầng 77, càng không có khả năng để Vô Song đánh giá cao hắn.

Cúi thấp người xuống, muốn hỏi Xích Mị về thí luyện này nào ngờ cái mặt nạ vô diện của hắn nứt đôi ra tiếp theo một đoàn khí trắng mờ nhạt bốc lên, khí trắng rất nhanh tan vào thiên địa.

Cả thân thể mặc hắc y của hắn cũng nát vụn, biến thành một loại hắc ám lực lượng, hoàn với đại địa, cũng biến mất vô ảnh vô tung.

Xích Mị cứ như thế... thật sự bị loại.