Cực Võ

Quyển 2 - Chương 266: Nợ Nần Thực Sự Rất Mệt Mỏi




Nam tử sau khi tiến vào hang động, hắn không khỏi thở ra một hơi nhọc khí.

Phải nói sao nhỉ?, hắn có thể coi là đương đại đệ nhất cao thủ, là đế vị cao thủ mạnh nhất của nhân gian có điều vì đạt được cái độ cao này, hắn nợ rất nhiều người.

Nợ ân tình là một việc tương đối khó giải quyết, càng thêm khó giải quyết là mấy kẻ hắn nợ cũng chưa từng cầu hắn một câu, một đám ngưu nhân chưa bao giờ xin giúp đỡ của người khác.

Nợ kéo dài nợ, từ đời cha chú kéo thẳng đến đời con cháu để rồi hiện nay hắn gần như phải còng lưng ra gánh món nợ ân tình khi trước.

Hắn đương nhiên sẽ không thích nợ người khác, chỉ cần hắn làm được hắn nhất định sẽ trả món nợ này nhưng mà... lúc này chính hắn cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi.

Ma Sơn xuất hiện, toàn bộ võ lâm bị vây vào trong hoàn cảnh cực kỳ ác liệt, thế là đám hậu bối của chủ nợ năm xưa lũ lượt xuất hiện, gần như bao nhiêu ân tình dồn hết vào trong khoảng thời gian này, cho dù siêu cấp đế vị cường giả cũng bắt đầu cảm thấy khó thở.

Lại trở về mật thất, có lẽ không ai biết mật thất này có một vị chủ nhân tương đối kinh người cũng tương đối nổi tiếng.

Chủ nhân ban đầu của địa đạo này chính là Hoàng Thường.

Nơi đây là nơi Hoàng Thường sống 40 năm, là nơi Hoàng Thường nghiên cứu ra Cửu Âm Chân Kinh đồng thời... cũng là nơi lưu giữ di thể của Hoàng Thường.

Tất nhiên cái bí mật này trong thiên hạ trừ nam tử ra đã không còn ai biết.

Lại hướng xuống dưới, đi về phía mật thất đang nhốt Đoàn Dự, nam tử lại thản nhiên ngồi xuống.

“Đã nhận ta làm sư phụ, thấy sư phụ sao còn chưa chịu quỳ xuống khấu đầu?”.

Đoàn Dự đang bị xích, nghe nam tử nói vậy sắc mặt giật giật, hắn có trăm cái ngàn cái không nguyện ý nhận đối phương làm sư phụ, hắn căn bản không thích học võ, việc đối phương ép hắn như vậy lại càng khiến hắn chán ghét học võ công hơn.

Đương nhiên Đoàn Dự cho dù có chống cự thế nào, chỉ cần nghĩ đến thần tiên tỷ tỷ Vương Ngữ Yên, Đoàn Dự cũng chỉ có thể cúi đầu.

Hai chân hắn khẽ đứng lên, sau đó phủi phủi quần áo, hai đầu gối quỳ xuống đất, đối với nam tử này tiến hành một khấu đầu.

Không rõ có phải lần trong Lang Hoàn Động Thiên thì Đoàn Dự đã quỳ bái quá nhiều hay không, động tác này của hắn phi thường tiêu chuẩn, phi thường hoàn mỹ.

“Đệ tử Đoàn Dự... bái kiến sư phụ “.

Nam nhân này sắc mặt tương đối lạnh, đối với cái khấu đầu của Đoàn Dự chung quy đều không nhíu mày một cái, hắn cứ như vậy ngồi đó để cho Đoàn Dự một mực cúi đầu.

Đến khi Đoàn Dự sắp không chịu được nữa, nam tử này mới lên tiếng.

“Trong người ngươi kinh mạch vốn đã đả thông, đây có thể coi là công rất lớn của đám lừa trọc Thiên Long Tự”.

“Nội lực tràn đầy cơ thể, không thua kém gì nhị tinh thậm chí tam tinh cao thủ, đây một phần là do Bắc Minh Thần Công cùng Lăng Ba Vi Bộ mang lại nhưng một phần cũng là do Trí Hưng tiểu tử ngày ngày vì ngươi thông mạch”.

“Về phần thân pháp, Lăng Ba Vi Bộ di chuyển cự ly xa chưa tính là đỉnh cấp nhưng cận chiến trong phạm vi hẹp thì ngươi có thể không lo, đặc biệt chỉ cần có Lăng Ba Vi Bộ, rất khó có ai có thể thực sự áp sát được ngươi”.

“Cuối cùng là tinh thần, ngươi cũng như Trí Hưng, một đầu phật kinh, am hiểu kinh phật lại bắt đầu có phật khí, có thứ này cũng không sợ tẩu hỏa nhập ma”.

“Thân thể ngươi có dấu ấn của số mệnh cũng có dấu ấn của bàn tay con người, cả hai thứ này nhào nặn cho ngươi một khối thân thể hoàn mỹ, một tương lai hoàn mỹ”.

“Ngươi hiện nay chỉ thiếu hai thứ, thứ nhất là thủ đoạn công kích, thứ hai là tinh thần võ đạo”.

“Nếu ngươi bái ta vi sư, ta liền giúp ngươi hoàn thiện nốt hai thứ này”.

Nói xong nam tử tiến lên, cổ tay nhẹ xoay, đưa ra hai cánh tay trực tiếp bóp vào đùi Đoàn Dự.

Đoàn Dự vốn đang nghe đối phương nói bỗng thấy đối phương xuất thủ, hai chân bị xích căn bản không sử dụng được Lăng Ba Vi Bộ lại thêm có dùng Lăng Ba Vi Bô cũng khó lòng thoát khỏi tay đối phương, Đoàn Dự thực sự đến cả phản ứng cũng làm không được.

Tiếp theo chỉ nghe ‘ răng rắc ‘ hai tiếng, sau đó là cảm giác đau đớn truyền đến tận óc.

Đoàn Dự hét thảm một tiếng, khuôn mặt kịch liệt đỏ lên, cả người đau đớn vô cùng.

Hai chân của Đoàn Dự dĩ nhiên bị đối phương phế, đối phương vậy mà bóp nát xương đùi của hắn.

Không thể đứng bằng hai chân, Đoàn Dự trực tiếp gục xuống, hai tay ôm lấy hai chân, thân hình run rẩy không ngừng, đau đớn làm Đoàn Dự nói còn không thành tiếng.

Đối phương cảm thấy chưa đủ, liền tiến tới đưa ngón tay ra rất nhanh điểm vào sống lưng Đoàn Dự.

Đoàn Dự lần này trực tiếp trợn mắt, cổ họng mở ra nhưng cũng không có bất cứ âm thanh nào, đau đớn làm hắn chết lặng.

Đối phương không biết dùng thủ pháp gì trực tiếp đoạn đi cột sống lưng của Đoàn Dự, từ phần đốt sống cổ đến bàn tọa, Đoàn Dự vậy mà không có bất cứ cảm giác gì.

Hai chân bị phế, thân trên bị bại liệt, Đoàn Dự trực tiếp từ trong đau đớn mà ngất đi.

Nhìn thấy Đoàn Dự ngất đi, nam tử vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng, nhíu cũng là không nhíu, cứ như hắn vừa ra tay với con sâu cái kiến vậy.

“Vậy là xong một việc, nếu không thể sử dụng võ công, vậy liền chết “.

Giọng nói thậm chí ẩn chứa sát khí, nam tử quay đi, như muốn chuẩn bị cái gì đó.

Không thể không nói, cách làm của nam tử này cực kỳ ghê người nhưng không phải là không có ý đúng.

Hắn dùng chính tính mạng của Đoàn Dự đến thúc đẩy Đoàn Dự.

Tại sao lại để cho Đoàn Dự hai tay?, quá nửa là muốn Đoàn Dự sử dụng Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn Thị tuy nhiên làm sao để một người như Đoàn Dự thực tâm học võ?.

Cực kỳ trực tiếp, cực kỳ đơn giản, không học võ vậy liền chết đi.

......

Giải quyết xong việc Đoàn Dự, nam tử này bước ra khỏi cửa động, ánh mắt nhìn xung quanh, mặt lộ vẻ nghiền ngẫm, hắn đang muốn xem mình tiếp tục phải giải quyết cái món nợ nào mới tốt.

Đang lúc phân vân, nam nhân đột nhiên lại nhíu mày, khóe miệng hơi nhếch lên.

“Sâu kiến ở đâu, cũng dám nháo sự? “.

Nam nhân nhẹ bước, bộ pháp của người này cực kỳ thần dị, cứ như bỗng dưng biến mất vậy.

Nam nhân sau đó xuất hiện trên một tảng đá lớn, ánh mắt mang theo vài phần khinh thường nhìn mấy người phía dưới.

Phía dưới con mắt của nam nhân này đương nhiên không phải Thi – Quỷ mà là người thật.

Đây chính là đoàn người Thiên Long Tự đi tìm Đoàn Dự thậm chí Nhất Đăng đại sư cũng xuất thủ.

Đoàn Dự chính là hy vọng của Thiên Long Tự, là người có khả năng thứ hai ngoài Nhất Đăng học được Lục Mạch Thần Kiếm

Tuy Đoàn Dự con đường học Lục Mạch không giống với Nhất Đăng, hai người một già một trẻ chính là đại diện cho hai trường phái tu luyện Lục Mạch khác nhau.

Nhất Đăng ở Ma Sơn có thể coi là một nhân vật nổi tiếng.

Đầu tiên Nhất Đăng là chủ trì Thiên Long Tự.

Thiên Long Tự tất nhiên là chính tông phật giáo, có hơi hướng rất lớn nối gói phật giáo của Trung Nguyên, có hơi hướng gần với Thiếu Lâm Tự tuy nhiên Thiên Long Tự cũng đã được coi là ngoại vực, về mặt địa lý lại hướng về Mật Tông.

Muốn nói Thiên Long Tự rốt cuộc theo Mật Tông hay Thiếu Lâm quả thực cũng khó.

Bản thân Nhất Đăng lại là một trong thiên hạ ngũ bá, danh vọng nơi võ lâm cũng cực cao, hắn thành danh còn trước khi xuất gia, cũng có thể coi là cao thủ trận doanh võ lâm.

Đấy là còn chưa kể, Nhất Đăng dù gì cũng học Tiên Thiên Công, hắn cùng Vương Trùng Dương đi lại tương đối gần, nói hắn không có quan hệ với trận doanh đạo giáo cũng không ai tin.

Chân đạp hai thuyền đã là việc lớn, riêng Nhất Đăng chân đạp bốn thuyền, bất cứ trận doanh nào Nhất Đăng đều có quan hệ rất tốt vì vậy danh vọng của ông trong liên minh vẫn là cực cao.

Về mặt danh vọng đã như vậy, về mặt võ công Nhất Đăng cũng rất dọa người, chiến lực của Nhất Đăng đạt đến cửu tinh, vượt rất xa đám ngũ bá, cho dù Hồng Thất Công cùng Âu Dương Phong cùng lên hiện nay giỏi lắm cũng chỉ đánh hòa Nhất Đăng.

So với nguyên tác, Nhất Đăng quả thực thay đổi rất nhiều, thực lực mạnh đến không nói đạo lý.

Dĩ nhiên cái này cũng có nguyên do, đầu tiên Nhất Đăng may mắn nhận được chân truyền của Đại Lý khai quốc hoàng đế - Đoàn Tư Bình.

Đoàn Trí Hưng là cháu trực hệ của Đoàn Tư Bình, trước khi Đoàn Tư Bình chết vẫn mang một thân tuyệt học truyền lại cho Đoàn Trí Hưng.

Đoàn Trí Hưng trong hoa sơn luận kiếm cũng chỉ ngang đám người Hoàng Dược Sư – Hồng Thất Công- Âu Dương Phong chính là vì hắn bắt đầu học võ tương đối muộn.

Theo di huấn của Đoàn Tư Bình bản thân Đoàn Trí Hưng trước học võ phải học văn, phải học kinh phật, lấy kinh phật giữ gìn tâm trí, đến khi đại thành mới được đụng đến võ công.

Đoàn Trí Hưng cũng không có cơ duyên như Đoàn Dự vì vậy phải đi theo con đường Nhất Dương Chỉ mà chuyển hóa thành Lục Mạch nào ngờ sau này lại được Vương Trùng Dương mang Tiên Thiên Công đến đổi, dưới tác dụng của Tiên Thiên Công, Nhất Dương Chỉ của Đoàn Trí Hưng càng thêm bá đạo hơn nữa Đoàn Trí Hưng cũng bắt đầu theo lời dặn của Đoàn Tư Bình mà bắt đầu hướng về Lục Mạch Thần Kiếm.

Hiện nay Đoàn Trí Hưng đã rất gần với cảnh giới Nhất Dương Chỉ sáu mạch đại thành, chỉ còn thiếu một chút nữa liền luyện thành Lục Mạch Thần Kiếm.

Chiến lực của Đoàn Trí Hưng tuyệt đối rất kinh người.

......

Đoàn Trí Hưng bất kể danh vọng hay chiến lực ở trong liên minh đều xếp vào hàng đầu, tuyệt đối là một nhân vật.

Lần này Đoàn Trí Hưng mang Đoàn Dự đến cũng chỉ đợi bản thân luyện thành Lục Mạch liền sẽ bắt đầu hướng dẫn Đoàn Dự luyện Lục Mạch Thần Kiếm, tưởng chừng mọi việc cực đơn giản thì Đoàn Dự mất tích.

Đoàn Dự đã có hai ngày không trở về.

Bình thường Đoàn Trí Hưng cũng biết Đoàn Dự đi theo Vương Ngữ Yên, việc của tiểu bối hắn còn chưa đến mức quản nhưng khi biết cháu yêu mất tích, Đoàn Trí Hưng đúng là đứng ngồi không yên.

Đoàn Trí Hưng cũng không cho người đi hỏi Vương Ngữ Yên về Đoàn Dự bởi ông ta có thứ để tìm cháu trai.

Đoàn Trí Hưng trên tay có một chuỗi tràng hạt làm từ trầm hương cổ mộc, đồng thời Đoàn Dự cũng có một cái vòng cổ được làm từ nguyên liệu tương tự.

Không rõ vì lý do gì hoặc cũng có thể chuỗi tràng hạt này là vật bất phàm từ đời Đoàn Tư Bình, bằng vài hai chuỗi tràng hạt, Đoàn Trí Hưng có thể cảm ứng được vị trí của Đoàn Dự.

Đoàn Trí Hưng muốn tìm Đoàn Dự, tuyệt đối không khó.

Khi nam nhân thần bí xuất hiện, Đoàn Trí Hưng cũng phát hiện ra đối phương.

Nhìn thấy đối phương, ánh mắt Đoàn Trí Hưng liền rụt lại, đối phương cho Đoàn Trí Hưng một cảm giác phi thường cường đại.

Tất nhiên Đoàn Trí Hưng sẽ không lùi bước, dù sao ông ta lần này đến đây cũng là đi tìm Đoàn Dự, sẽ không phải liều sống liều chết gì.

Cùng là nhân tộc, sao có thể liều sống liều chết với nhau.

“Lão nạp Nhất Đăng, không biết thí chủ...”.

Đoàn Trí Hưng còn chưa nói xong chỉ thấy nam nhân kia mở miệng, sau đó là một tiếng hống kinh thiên động địa.

Một tiếng nộ hống làm cho Đoàn Trí Hưng lùi lại hơn 5 bước mới có thể ổn định, càng đáng sợ hơn hai vị sư đệ của Đoàn Trí Hưng lúc này là Bản Trần Đại Sư (Khô Vinh), Bản Nhân Đại Sư dĩ nhiên phun máu đương trường, cứ như thế bị dọa ngất đi.

Cái hình ảnh này rất giống Kim Mao Sư Vương – Tạ Tốn gầm lên một tiếng có điều phải biết Bản Trần cùng Bản Nhân đều là tinh vị cao thủ, hai người đều là tứ tinh cao thủ tuyệt đối không phải loại tam giáo cửu lưu có thể so sánh.

Đoàn Trí Hưng lúc này đương nhiên cũng biết mình phải đối mặt với tồn tại nào.

Đế vị cao thủ.

Đoàn Trí Hưng cắn răng, hắn biết đối phương là đế vị nhưng mà hắn chưa chắc đã không thể cùng đối phương nói chuyện dù sao sau lưng hắn còn có Long Tượng Cổ Phật cùng Tảo Địa Thần Tăng, thiết nghĩ đối phương vuốt mặt cũng phải nể mũi.

“Tiền bối, Nhât Đăng vô ý mạo phạm tiền bối... Nhất Đăng chỉ là muốn tìm người nhà Đoàn Thị mất tích mà thôi, vẫn xin tiền bối... “.

Nhất Đăng chưa nói xong, nam tử này lại động, hắn lướt đi một cái đã hiện ra trước mặt Nhất Đăng, một chưởng thuần túy đánh ra.

Nhất Đăng biến sắc cũng đưa một chưởng ra đỡ, hai người cùng mượn thế mà lùi lại.

Nam tử một lùi, lùi lại nguyên vị trên tảng đá sau đó lập tức quay đầu rời đi, căn bản không thèm nhìn nhiều Nhất Đăng một lần.

Nhất Đăng lùi lại hơn 10 bước, có điều cảm thấy bản thân tương đối tốt, chưa có dấu hiệu nội thương lại nhìn thấy đối phương rời đi, Nhất Đăng liền muốn tiến tới xem hai vị sư đệ nào ngờ vừa bước ra một bước, miệng trào máu tươi, từ trong thể nội lập tức trở nên không ổn, vô số đường nội lực phá thể mà ra, chẳng mấy chốc biến Nhất Đăng thành huyết nhân, ầm ầm ngã xuống.

Đây chính là thực lực của đế vị cao thủ.

Trước mặt đế vị cao thủ, cửu tinh cường giả như Nhất Đăng cũng không đỡ nổi một chưởng.

Nam nhân sau khi đánh bại Nhất Đăng, tựa hồ cảm thấy vui vẻ, chân lướt theo gió, hướng thẳng về liên minh nhân tộc, chỉ là không biết hướng về liên minh nào mà thôi.

Về phần ba người Nhất Đăng?, hắn khinh thường quan tâm.

Thật ra năm đó hắn có nợ Đoàn Tư Bình ân tình bất quá ân tình này đã sớm định trên người Đoàn Dự, hắn lại không cần thiết bán mặt mũi cho Nhất Đăng lại càng không cho phép Nhất Đăng đi cứu Đoàn Dự, nếu Nhất Đăng cứu Đoàn Dự khác gì nói việc hắn hứa với Đoàn Tư Bình làm không được?, chẳng nhẽ muốn hắn thất hứa?.

Không có chuyện đó đâu.