Cực Võ

Quyển 1 - Chương 101: Uyên Ương Đao (2)




Uyên Ương Đao không phải tác phẩm nổi tiếng gì của Kim Dung, nhưng Vô Song lại vừa vặn đọc qua, cũng nhớ tương đối kỹ, tất nhiên cũng không phải Uyên Ương Đao là tác phẩm gì đặc biệt, chỉ là nó quá ngắn, Vô Song chỉ là trong lúc nhàm chán mà có đọc qua mà thôi.

Hắn thật sự không ngờ ở tửu lâu này lại nghe đến Uyên Ương Đao.

Ba vị đại hán này là lục lâm nhân sĩ bất quá nói trắng ra là tán nhân.

Tán nhân là những người không môn không phái, có thể có sư thừa cũng có thể không bất quá võ công của tán nhân thường thường không cao, nếu không gặp kỳ ngộ gì đặc biệt cả đời cũng khó có thể đi xa trên con đường võ đạo.

Đương nhiên tán nhân... là lực lượng cực kỳ đáng sợ, cỗ lực lượng này bình thường không ai nhìn ra tầm quan trọng của nói nhưng một khi có thể tập hợp toàn bộ bọn họ lại liền là một cỗ sức mạnh kinh khủng, điều này đã được lịch sử chứng minh rõ ràng nhất trong Đại Thuận Triều.

Năm đó Lý Tự Thành khởi nghiệp, bản thân Lý Tự Thành không hẳn được các giang hồ đại phái quy phục hay nói đúng hơn Lý Tự Thành không chấp nhận giang hồ đại phái, bản thân Lý Tự Thành lại hướng về lục lâm nhân sỹ, hắn quả thật thành công.

Lý Tự Thành là người đầu tiên sử dụng cỗ lực lượng khổng lồ này, khi những người này tập hợp cho dù đại phái như Thiếu Lâm – Võ Đang cũng phải tạm tránh phong mang.

Kể cả khi Lý Tự Thành thất bại, rất nhiều lục lâm nhân sĩ nể phục vẫn gọi người này là Sấm Vương, hơn nữa rất nhiều lục lâm nhân sĩ muốn vì Sấm Vương báo thù, đuổi giặc Mãn Thanh ra khỏi trung nguyên, cũng nhờ vậy Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội mới có thể phát triển tương đối mạnh.

Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội trên thực tế thành viên chủ yếu cũng đến từ những lục lâm nhân sĩ này.

Lục lâm nhân sĩ đám người này.... thuộc dạng tương đối dễ kích động lại nóng tính vô cùng bất quá luôn đặt trung – nghĩa lên làm đầu, là một cỗ lực lượng nếu biết cách liền có thể dễ dàng sử dụng.

Bằng vào lá cờ ‘Phản Thanh Phục Minh’ cùng Đài Loan Trịnh Gia khiến cho lục lâm nhân sĩ đổ về Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội rát nhiều, rất nhiều.

........

Vô Song qua trò chuyện với ba vị đại hán kia, hắn cũng đại khái biết được việc gì xảy ra.

Ba người này không phải là anh em ruột nhưng cũng coi như huynh đệ kết nghĩa, lão đại thân hình to lớn gọi là Hùng Đảm, lão nhị lại khí khái hơn người, mắt sáng như sao gọi là Thạch Kiên, còn lão tam thân hình hơi nhỏ, có chút giáng vẻ thư sinh gọi là Nhạc Phong.

Theo lời kể của Hùng Đảm, chuyện xảy ra là sự kiện 1 tháng trước.

Trong thế giới này Đại Thanh hành chính chia thành 10 tỉnh lớn gọi là Tân Cương – Tô Châu – Giang Nam –Giang Đông – Phúc Kiến – Hồ Nam – Hồ Bắc – Hà Bắc – Sơn Đông cùng Trường An.

Tân Cương hay còn gọi là Miêu Cương, đây là khu vực loạn nhất đối với triều đình Đại Thanh, Miêu Cương không hề rộng lớn lại là nơi rừng thiêng nước độc có điều Miêu Cương lại giáp với Tây Vực, ngăn cách giữa hai bên chính là Nhạn Môn Quan.

Tô Châu cùng Giang Nam có thể coi là hai hành tỉnh nắm giữ kinh tế mạnh nhất của Đại Thanh, hai hành tỉnh giàu có nhất, cũng là nơi có sông Tần Hoài chảy qua.

Giang Đông lại nằm phía sau sông Trường Giang, bản thân Giang Đông rất mạnh về thủy vực kinh tế, hơn nữa ở đây còn có Đông Độ Khẩu, có thể coi là đại cảng lớn nhất của Đại Thanh, trung tâm thông thương của Đại Thanh.

Cuối cùng là Phúc Kiến, Phúc Kiến là tỉnh lớn cuối cùng trong Bốn Tỉnh Phương Nam, so với Tô Châu, Giang Nam hay Giang Đông bản thân Phúc Kiến kém rất nhiều, bất quá Phúc Kiến lại có thể coi là tỉnh thành nối giữa phương nam cùng phương bắc của Đại Thanh, cửa khẩu Phúc Kiến chính là một trong những trọng điểm quan trọng nhất của Thanh triều, đồng thời Phúc Kiến cũng là nơi Nam Thiếu Lâm đặt chân.

Về phần phía bắc, cũng có Bốn Tỉnh Phương Bắc lần lượt là Hồ Nam – Hồ Bắc – Hà Bắc - cùng Trường An.

Trường An là thủ phủ của Đại Thanh, cũng là nơi đặt hoàng quyền, sự quan trọng của nó không cần phải nói.

Hà Bắc có thể coi là tỉnh giàu có nhất của phương Bắc, là trung tâm kinh tế của toàn bộ khu vực phía bắc cũng là một trong những hành tỉnh lớn nhất đại Thanh.

Về phần Hồ Nam cùng Hồ Bắc một mặt giáp biển, cũng là cửa khẩu quan trọng về thông thương của Đại Thanh bất quá rất hay gặp phải thiên tai bão lũ.

Cuối cùng là Sơn Đông một vực rộng lớn, với đồng bằng màu mỡ cũng khoáng sản phong phú bất quá lại tiếp giáp với Bắc Cương, đây là trọng điểm chiến sự của Đại Thanh bởi ai cũng biết Bắc Cương là địa bàn của ai, hùng binh mông cổ tọa trấn Bắc Cương, nếu bọn họ tiến xuống trung nguyên thì Sơn Đông bị động đến đầu tiên, trong thế giới này Tương Dương Thành nằm ở Sơn Đông.

........

Vô Song không quá hiểu về địa lý Đại Thanh nhưng hắn cũng mơ hồ đọc qua, lần này sự kiện Uyên Ương Đao bắt đầu tư Hồ Bắc.

Hồ Bắc 1 tháng trước, trời mưa liên miên, bão mạnh từ biển đổ về đất liền, lại thêm nước sông Hoàng Hà dâng cao dẫn đến đê vỡ, 1 tháng qua Hồ Bắc có thể coi là gặp đại tai ương, dân tình chạy nạn nhiều vô số.

Lúc này Thanh Mộc Đường Chủ của Thiên Địa Hội liền tổ chức đánh cướp quan ngân tế khổ phát bần, cứu những người dân gặp nạn ở Hồ Bắc.

Số lượng quan ngân này là tiền từ Giang Nam gửi đến Bắc Kinh, trên đường liền bị đám người Thiên Địa Hội tập kích.

Thanh Mộc Đường Chủ hiện nay tên là Viên Quán Nam, cùng phu nhân của hắn Tiêu Trung Tuệ, đây là một cặp vợ chồng nổi tiếng võ lâm, cũng là hai truyền nhân của Uyên Ương Đao, bản thân hai người luyện thành một bộ phu thê đao pháp cực kỳ cường hãn.

Phu thê đồng lòng không gì không phá, trên giang hồ đồn đại hai vợ chồng bọn họ hợp lực lại liền đến cả Thiên Địa Hội tổng đà chủ Trần Cận Nam cũng chưa chắc thắng nổi.

Với thực lực của Viên Quán Nam cùng Tiêu Trung Tuệ mà nói có thể coi là giang hồ ít có, chưa kể danh vong của hai người cũng rất cao, tụ tập nhân sĩ lục lâm vùng Hồ Bắc quyết định đánh cướp quan ngân, đương nhiên có vô số người hưởng ứng.

Viên Quán Nam cùng Tiêu Trung Tuệ tài cao gan lớn, hai vợ chồng liền nhằm đến đội áp tiêu từ Giang Nam chuyển về Trường An, dù sao Giang Nam được coi là thủ phủ phương nam, cũng là đại hành tỉnh đóng thuế nhiều nhất cho đại Thanh, số lượng quan ngân có thể nói là khổng lồ, ước tính trung bình lên đến 10 triệu lượng bạc.

10 triệu lượng bạc là khái niệm gì?, gấp khoảng 10 lần gia tài mà Lệ Thương Thiên để lại cho Vô Song, cũng coi như gấp khoảng 10 lần lượng tài chính mà Thiên Long Giáo có hiện nay.

Đáng nói hơn nữa, Giang Nam là địa bàn của Ngô Tam Quế, Ngô Tam Quế người này là đại hán gian, có ai không muốn giết?, nếu quan ngân lần này của Giang Nam bị cướp, đám người Thiên Địa Hội thật sự tin tưởng Ngô Tam Quế sẽ bị Thanh Triều nghiêm phạt thậm chí gánh trọng tội.

Kế hoạch đặt ra là tương đối tốt, cao thủ cũng không thiếu bất quá....

Không hiểu tại sao Thanh Triều được báo trước tin này, chuyến áp tiêu của Giang Nam dĩ nhiên là giả, bên trong xe hàng đều ẩn giấu cao thủ, một trận chiến thảm liệt diễn ra.

Sau trận chiến này, toàn bộ Thanh Mộc Đường trên dưới 300 mạng người đều bị giết sạch, Thanh Mộc Đường của Hồ Bắc cũng bị nhổ bật rễ, Thiên Địa Hội 10 đường lập tức chỉ còn 9.

Đây có thể coi là nhát dao chí mạng lớn nhất vào Thiên Địa Hội từ khi thành lập, chưa kể phu thê Viên Quán Nam cùng Tiêu Trung Tuệ đều gặp thảm trạng, Viên Quán Nam bị người khác chặt đứt gân tay gân chân trở thành phế nhân, Tiêu Trung Tuệ thân là nữ nhi lọt vào tay triều đình tất nhiên sinh tử không rõ.

Theo mật thám trong Thiên Địa Hội báo lại, Viên Quán Nam đường chủ trở thành phế nhân, 3 ngày sau sẽ áp giải lên Trường An chém đầu thị chúng. Phu nhân của Viên Quán Nam là Tiêu Trung Tuệ cũng không có được nhắc tới, bất quá phải biết Tiêu Trung Tuệ năm nay đã ngoài 30 nhưng là một trong những đóa hoa đẹp nhất của Thiên Địa Hội, nàng rơi vào tay triều đình kết cục không phải nói cũng biết.

Một cặp Uyên Ương Đao cũng mất đi chủ nhân, đi theo Viên Quán Nam hướng về Trường An, làm quà tặng sinh nhật cho Khang Hy hoàng đế.

Anh hùng có thể chết, không thể bị nhục.

Rất nhiều lục lâm nhân sĩ phẫn nộ với việc này, nhất quyết muốn đi cướp người, cứu lấy Tiêu Trung Tuệ cùng Viên Quán Nam, tuyệt không để hai vị anh hùng bị nhục, đồng thời nhất quyết không để Uyên Ương Đao rơi vào tay triều đình.

.......

Vô Song nghe xong, triệt để im lặng, hắn thật sự không ngờ sự việc lại có chút lớn đến thế.

Cùng ba người đại hán nói qua loa vài câu, Vô Song lập tức trở về phòng đóng cửa lại, hai mắt khẽ nhíu.

Hắn vốn tưởng Uyên Ương Đao sự kiện vốn là nhỏ bất quá không ngờ lại lớn đến thủng trời.

Uyên Ương Đao được coi là báu vật.... là báu vật của Thiên Địa Hội bởi trong Uyên Ương Đao có chứa bí mật vô địch thiên hạ.

Tất nhiên cái bí mật vô địch thiên hạ kia, Vô Song cũng biết lại cũng thấy tương đối buồn cười.

Uyên Ương Đao chia làm Uyên Đao cùng Ương Đao, trên mỗi thanh đao đều có khắc chữ.

Trên Uyên Đao có hai chữ ‘nhân nghĩa.’

Trên Ương Đao có hai chữ ‘vô địch’

Nếu có một cặp Uyên Ương Đao ghép lại liền thành Nhân Nghĩa Vô Địch.

Uyên Ương Đao đại diện cho nhân nghĩa, vì vậy nó trở thành báu vật của Thiên Địa Hội cũng đại diện nhân nghĩa bên trong Thiên Địa Hội.

Sự kiện Uyên Ương Đao này chỉ sợ chọc thủng trời bởi nó ép Thiên Địa Hội hành động.

Thiên Địa Hội đương nhiên có thể không lựa chọn cứu Viên Quán Nam cùng Tiêu Trung Tuệ, có điều sẽ làm lòng người nguội lạnh, nhân tâm xa lánh.

Không cứu đương nhiên không được nhưng nếu cứu?, ai cũng biết Đại Thanh đang mở một tấm lưới lớn, chuẩn bị bắt hết một mẻ Thiên Địa Hội.

Nếu là người lấy đại cục làm trọng, thật sự có lẽ nên lựa chọn buông bỏ Viên Quán Nam vợ chồng.

Đáng chết là, Thiên Địa Hội không bỏ được bởi Uyên Ương Đao cũng ở trong đợt áp tải tù binh kia, nếu Uyên Ương Đao rơi vào tay Khang Hy chẳng khác nào nói lên Thiên Địa Hội đánh mất ‘nhân nghĩa’, để Đại Thanh đoạt đi ‘nhân nghĩa ‘

Thiên Địa Hội dùng nhân nghĩa đi đến hôm nay, dùng Uyên Ương Đao thu phục không ít lục lâm hảo hán, lúc này đao mất, liền là một cái tát thẳng vào mặt hai chữ nhân nghĩa mà Thiên Địa Hội tạo ra.

Thiên Địa Hội chỉ sợ không thể không cứu, tuy nhiên cứu cách nào mới là vấn đề.

Trên chiến 1 tháng trước, 300 người của Thanh Mộc Đường đều chết thảm, không ai thoát ra được, thi cốt không còn, đủ để nói lên thực lực của triều đình lần này mạnh thế nào.

Lại nói đến Tiêu Trung Tuệ cùng Viên Quán Nam, hai người bằng vào phu thê đao pháp có thể một trận chiến Đại Tông Sư, dù sao Trần Cận Nam cũng là Đại Tông Sư cao thủ hàng thật giá thật.

Có thể khiến hai vợ chồng bọn họ không cách nào thoát ra, chỉ sợ lần này triều đình thật sẽ phái ra đại nhân vật.

Ba ngày sau.... Thiên Địa Hội sẽ hành động thế nào?, Vô Song không biết.

Thứ duy nhất mà Vô Song biết là.... hắn không muốn Thiên Địa Hội cùng Đại Thanh va chạm sớm thế, hắn lúc này còn đang trong quá trình phát triển cùng gây dựng thế lực, nếu Thiên Địa Hội bị Thanh triều diệt vọng, người bất lợi nhất chỉ sợ là Vô Song.

Đang trong lúc suy nghĩ, đột nhiên ánh mắt Vô Song lạnh lại, hắn nhìn thấy cửa sổ phòng mình khẽ động, sau đó từ bên trong cửa sổ, một nữ tử áo đỏ tiến vào.

Nếu đối phương là nam nhân, lại trèo cửa sổ của Vô Song thần thần bí bí tiến vào, Vô Song không ngại một đao chém chết hắn, bất quá lại là nữ nhân... nữ nhân dù sao cũng có thể hòa hoãn một chút.

Nữ nhân này... thân hình rất nóng bỏng, ít nhất bộ ngực rất lớn, có thể cùng Mẫn Mẫn sư tỷ liều mạng hơn thua.

Nàng tóc búi cao sau đầu, một thân áo đỏ tương đối sặc sỡ đồng thời dưới vạt áo đỏ, đôi chân trắng ngần lộ ra, nữ nhân này vậy mà lại lựa chọn cách ăn mặc giống Viên Tĩnh, chỉ là VIên TĨnh lựa chọn trang phục thiên về màu tím, nữ tử này lại thích màu đỏ mà thôi.

Vô Song đang nhìn nàng, thì nàng cũng nhìn Vô Song, rồi từ từ rút thanh đao sau lưng ra, lưỡi đao chỉ thẳng về phía Vô Song.

“Nhìn cái gì?, có tin ta móc mắt ngươi ra không?”.

Vô Song nào hiểu việc gì xảy ra.

Từ đâu chui vào phòng hắn, lấy khách làm chủ, sau đó còn nạt nộ hắn?, thiên lý ở đâu.

Nữ nhân này tiến lên một bước, đặt thanh đao lạnh vào cổ Vô Song, giọng nói phi thường lạnh lùng.

“Nếu ngươi dám lên tiếng, ta giết ngươi”.

Vô Song nhìn thanh đao trên cổ, rồi lại nhìn nữ tử.... hắn cảm thấy rất bó tay.

Vô Song rốt cuộc làm người vẫn tương đối tò mò, hắn thật sự tò mò muốn biết nữ tử này là ai, nàng rốt cuộc tâm trí có bình thường hay không, vì vậy hắn khẽ gật đầu.

Nữ tử thấy Vô Song nghe lời, đôi mắt liền dãn ra, cho dù cách một lớp khăn che mặt, Vô Song vẫn có thể nhận ra, nữ nhân này có đôi mắt rất đẹp.

Đao vẫn kề lên cổ Vô Song, sau đó nàng chậm rãi ngồi xuống đối mặt hắn.

“Lúc nãy ta nghe ngươi nói, ngươi tên Đông Phương Bạch?”.

Vô Song gật đầu.

“Ừ”.

“Ngươi quen biết đám người Thiên Địa Hội?”.

“Ừ”.

“Ngươi nghe về Uyên Ương Đao?”.

“Ừ”.

“Ngươi có biết Tiêu Trung Tuệ, Tiêu nữ hiệp?”.

“Ừ”.

Nữ tử nghe đến đây, khẽ khẽ nhíu mày, sau đó mới buông đao khỏi cổ Vô Song, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng, nhìn nàng cứ như một đầu bạo long bất cứ lúc nào cũng có thể cuồng nộ vậy.

“Nếu ngươi đã quen biết Thiên Địa Hội, liền dẫn bản cô nương gặp mặt bọn họ, ta cũng muốn cứu Tiêu nữ hiệp”.

Vô Song lần này triệt để bó tay rồi, nữ nhân điên này chẳng nhẽ đi xin chết?.

Nữ tử áo đỏ thực lực không tệ, giọng nói còn tương đối trẻ có lẽ tuổi tác cũng không lớn bất quá nàng nhìn tới nhìn lui cũng chỉ là nhị lưu cao thủ, nhị lưu cao thủ cũng muốn đi cứu người?, đây chính là chán sống tiết tấu.

Vô Song còn chưa nghe việc hai cái nhất lưu cao thủ hợp lực có thể đánh lại Đại Tông Sư vì vậy Viên Quán Nam cùng Tiêu Trung Tuệ ít nhất cũng phải là Tông Sư cao thủ.

Người ta là Tông Sư cao thủ còn bị triều đình bắt sống, ngươi một cái nhị lưu cao thủ đến làm gì?, bị điên?, ngại mạng quá dài?.

..........

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan