Diệp Bách Vũ đêm nay ngủ rất không tốt, luôn không ngừng mơ thấy một cô gái như đứng dưới ngọn đèn thủy tinh, giống như một nữ vương ở trên cao vậy.
Anh ta cố gắng muốn nhìn rõ khuôn mặt cô gái kia, nhưng làm sao cũng không thể thấy rõ.
Bỗng nhiên có người ở phía sau đẩy anh ta một cái, khiến anh ta lảo đảo, xông về phía trước mấy bước, vừa lúc đứng bên cạnh nữ vương.
Lúc này anh mới có thể thấy rõ, cô gái đó chính là... Lan San.
Sáng ngày thứ hai Diệp Bách Vũ phải ra ngoài, sau khi tới bãi đỗ xe, hình ảnh xuất hiện trước mặt lại làm cho chân anh ta cứng đờ.
Ai có thể nói cho anh ta biết, chiếc xe ngày hôm qua mới đụng phải nữ vương trong lòng anh ta, bây giờ vậy mà bị mất cả bốn cái bánh xe, không chỉ như vậy, kính chắn gió cũng đều bị vỡ, đồ trong xe toàn bộ đều vỡ vụn.
Tay lái cũng không biết đi đâu, anh nhìn trên gương xe có vẽ một con rùa đen, giống như là trò đùa của trẻ con, dường như sợ anh không nhận ra, vẽ rất cẩn thận.
Diệp Bách Vũ quả thực là không biết dùng vẻ mặt nào bây giờ, đây là chiếc xe anh mua hơn hai trăm vạn, chưa được một tháng.
Cái này không phải quan trọng nhất, quan trọng là... dưới chân anh đứng là nơi nào?
Đây chính là biệt thự nhà họ Âu, là khu nha xa hoa đắt tiền nhất thành phố A này.
Nổi danh là an toàn, khắp nơi đều là cảnh báo, 24h đều có bảo vệ canh giữ.
Có thể làm xe anh thành như vậy mà không ai phát hiện, thậm chí cả cảnh báo cũng không kêu, làm được như vậy, sợ rằng...
Phải biết là xe anh dùng kính cường lực, kính chắn gió còn là kính chống đạn, muốn đập vỡ nó, động tĩnh phải vô cùng lớn.
Hơn nữa, người đập xe, sau khi đập xong còn có thể nhàn hạ vẽ một con rùa.
Diệp Bách Vũ càng nghĩ càng khó hiểu, nhưng sự thật bày ra trước mắt, anh không muốn tin cũng phải tin!