Sở Tiểu biết người duy nhất có thể biết cậu chủ thành nước, cũng chỉ có bà chủ mà thôi, còn mấy tấm ảnh chụp bị anh ném vào góc, quên đi!
Hơn nữa anh ta cảm thấy chuyện này không đơn giản, lúc nào không xuất hiện, lại đi xuất hiện vào đúng lúc thời điểm mấu chốt đó.
Ước đoán hơn phân nửa là vì gây xích với quan hệ giữa cậu chủ và bà chủ, dựa vào cái trình độ quan tâm của cậu chủ với bà chủ, nếu như để cậu chủ biết, đoán chừng đã nổi điên lên rồi, cuộc đàm phán với Nạp Lan Diễn nào còn có thể diễn ra nữa chứ, thậm chí ngay cả tính mạng cũng phải bỏ lại Firenze rồi.
Sở Tiểu đoán có thể là Nạp Lan Diễn ra tay, nhưng là anh ta còn chưa đến mức như vậy, anh ta mặc dù vẫn là một hồ ly gian xảo, nhưng vẫn có nguyên tắc của mình, sẽ không làm những chuyện như vậy.
May mắn là chuyện này tạm thời chỉ có một mình anh ta biết, nếu như có thể vĩnh viễn giấu đi thì tốt, chí ít cũng tha cho anh ta một thời gian, chời đến khi anh ta tra ra kết quả.
Cả buổi trưa tâm tình của Minh Dạ đều rất tốt, giữa hai hàng lông mày giống như có thể bay lên vậy, trông anh đẹp hơn rất nhiều so với ngày thường, cũng khiến cho người nhìn vào lòng đều nhảy lên.
Ngày hôm nay những người đi ra từ phòng tổng giám đốc, bất kể là nam nữa già trẻ đều giống như hồi xuân vậy, khuôn mặt hồng hồng như có hơi nước.
Sở Tiều thờ ơ lạnh nhạt, đột nhiên cảm giác được cậu ấm vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng thì tốt hơn, chí ít cũng sẽ không quyến rũ người khác một cách tùy tiện như vậy.
Chuẩn bị giờ tan việc Minh Dạ liền gọi một cuộc điện thoại cho Lan San, bảo cô chuẩn bị, chút nữa anh sẽ về đón.
Điện thoại ve vãn cô một hồi, thẳng đến khi Lan San không chịu được nữa, hầm hầm cúp điện thoại, Minh Dạ mới thoải mái chép miệng một cái.
Em gái thư ký đi tới, xấu hổ gõ cửa: "Tổng giám đốc Minh, đây là bưu kiện của anh!"
Minh Dạ nhìn lướt qua, không biểu tình gật đầu: "Để xuống đi!"
Em gái chuyên bưng trà lập tức đặt xuống bàn rồi chạy vù ra ngoài.
A.. thật là vui nha, tổng giám đốc hôm nay nhìn cô, còn nói với cô ba chữ, thật kích động, đây chính là đãi ngộ trước nay chưa từng có.