Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 84: Phong ấn chết tiệt




- Không đâu? Con không có bệnh mà.

Bảo Bảo nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa. Cô bé không biết vì sao mà Cao Lôi Hoa bỗng nhiên vội vã hỏi mình vấn đề này.

- Thế à Bảo Bảo, con có cảm thấy không thoải mái gì không?

Cao Lôi Hoa vẫn lo lắng hỏi.

- Không ạ, con cảm thấy rắt ổn mà.

Bào Bảo khẽ vẫy vẫy đôi bàn tay nhỏ bé, cười híp mắt nhìn bộ dạng lo lắng của Cao Lôi Hoa, rồi vui vẻ bảo:

- Ba ba, ba đang lo lắng cho con phải không?

- Hô, không sao là tốt rồi.

Cao Lôi Hoa vuốt ve đầu Bảo Bảo.

- Không ư? Ba ba, con rất vui thì có.

Tiểu bảo bảo ôm Cao Lôi Hoa vui vẻ cười, dụi đầu cọ cọ vào ngực hắn.

- Tiểu nha đầu.

Cao Lôi Hoa cười dịu dàng, xem ra mình đã lo nghĩ quá nhiều rồi.

- Dạ, ba ba. Con thấy hơi mệt rồi. Con muốn ngủ một lúc đã.

Bảo bảo dụi dụi mắt, khẽ nói một câu, rồi lựa thế nằm thoải mái trong lòng hắn, sau đó nhắm tịt mắt lại.

- Xem ra là ta đã lo lắng thừa rồi.

Cao Lôi Hoa cười nhẹ, nhìn dáng vẻ đáng yêu của bảo bảo lúc này chắc là không thể xảy ra vấn đề gì được.

- Bảo bảo không có việc gì chứ?

Tra Lý tiến lại nhìn bảo bảo, dịu dàng hỏi.

- Rất tốt. Không việc gì đâu.

Cao Lôi Hoa mỉm cười tủm tỉm, vừa rồi lão già hắc y cưỡi cốt long kia làm hắn cuống cả lên. Nhưng mà bây giờ xem ra là mình quá lo rồi.

- Không có việc gì là tốt rồi.

Tra Lý nói tiếp:

- Tuy nhiên, Cao Lôi Hoa huynh đệ này, Bảo Bảo thì không có việc gì. Nhưng vấn đề của bộ tộc Hoàng kim Sư tử chúng tôi thì khá lớn đấy. Giờ cậu đã nghĩ ra biện pháp nào giải quyết cuộc chiến tranh giữa hai tộc kia chưa?

Tra Lý chỉ vào xung đột đang tăng dần giữa Vong Linh Tộc và Hoàng Kim Sư Tộc ở bên dưới.

- Người anh em Cao Lôi Hoa, nếu cậu không nghĩ ra biện pháp gì, thì ta cứ đi xuống khai chiến thôi.

Tra Lý vung chiếc phủ lên, nói với Cao Lôi Hoa:

- Ta đây cũng là một thành viên của Hoàng Kim Sư tộc. Bộ tộc gặp nạn, ta cũng muốn cùng chung sức chống cự.

- Không có biện pháp gì rồi.

Cao Lôi Hoa thở dài:

- Bây giờ trước tiên phải để cho Bảo Bảo ra mặt đã, để cho vong linh tộc biết rằng Bảo Bảo không bị làm sao với là chuyện quan trọng nhất.

Cao Lôi Hoa vỗ vỗ lên khuôn mặt bầu bầu của Bảo Bảo:

- Cục cưng, đừng ngủ vội, đứng lên đã nào. Giải quyết xong chuyện dưới kia rồi hẵng ngủ tiếp.

- Ứ ư ~~ con không dậy đâu, để con ngủ một tý nào.

Gương mặt nhỏ nhắn của tiểu bảo bảo đỏ bừng lên, mắt thì nhắm tịt, nhưng mồm vẫn rên rỉ kêu ca.

- Tiểu nha đầu.

Cao Lôi Hoa cười gian, đang chuẩn bị sử dụng tuyệt kỹ của mình - sư tử hống bên tai bảo bảo. Nhưng sờ đến tai cô bé, Cao Lôi Hoa giật bắn mình khi phát hiện ra nhiệt độ cơ thể của Bảo Bảo nóng kinh người.

-Không ổn rồi.

Thấy tình trạng lúc này của Bảo Bảo, Cao Lôi Hoa đột nhiên đặt tay lên trán tiểu bảo bảo, quả nhiên nóng bỏng tay!

- Đây...đây là chuyện gì thế này!

Cao Lôi Hoa ôm lấy tiểu bảo bảo, vỗ nhẹ hai má, nhưng cô bé không hề có chút phản ứng nào.

- Tại sao lại có thể như thế được ? Vừa rồi vẫn còn khỏe mạnh cơ mà.

Cao Lôi Hoa lo lắng ôm lấy Bảo Bảo.

- Nguyệt Nhị, con mau lại đây, hình như Bảo Bảo bị bệnh thật rồi. Con thử dùng thuật trị liệu xem.

Cao Lôi Hoa hô gọi Nguyệt Nhi.

Nguyệt Nhị vội vàng chạy lại. Nàng là pháp sư Quang Minh hệ, thuật trị liệu cũng là một sở trường của nàng. Khi Nguyệt Nhị chuẩn bị thi triển ma pháp chữa trị cho Bảo Bảo thì đột nhiên nàng phát hiện ra một số điểm không ổn.

- Ba, ba lại xem này.

Nguyệt Nhi đột nhiên kêu lên.

- Làm sao thế?

Cao Lôi Hoa hỏi, rồi nhìn theo phía ngón tay Nguyệt Nhi đang chỉ.

- Hả? Chuyện gì thế này?

Cao Lôi Hoa kinh ngạc nhìn về phía trước. Theo hướng Nguyệt Nhi chỉ là một tia năng lượng màu vàng. Nguồn gốc của tia năng lượng màu vàng đó là từ tầng phong ấn trên bầu trời. Tầng phong ấn nhẵn bóng màu vàng này lại đang từ từ phóng ra từng tia năng lượng màu vàng về phía thân hình Bảo Bảo. Cao Lôi Hoa có thể cảm nhận được, chính là nguồn năng lượng màu vàng này đã làm cho thân thể Bảo Bảo nóng lên.

- Mẹ nó chứ, thế này là thế nào nhỉ?

Cao Lôi Hoa mắng to một tiếng, tay phải giơ lên, một luồng lôi quang màu đen quay xung quanh người Bảo Bảo, trong nháy mắt đã hợp lại thành một cái kén bao bọc toàn bộ cơ thể Bảo Bảo.

Nhưng mặc dù có kén bảo hộ, nguồn năng lượng màu vàng vẫn tiếp tục truyền tới thân thể bảo bảo.

- Tại sao lại thế này chứ?

Cao Lôi Hoa nóng nảy. Hắn chìa tay ra muốn điều trị cho bảo bảo. Nhưng chỉ tiếc hắn là dị năng giả chứ không phải là người tu luyện nội công. Lực công kích của dị năng lôi hệ tuyệt đối là số một số hai. Nhưng nếu dùng để cứu người thì cũng chẳng có một chút tác dụng nào. Lúc này, Cao Lôi Hoa hận bản thân mình sao lại không phải là một cao thủ tu luyện nội công cơ chứ. Nếu như thế, có lẽ đã chữa trị được cho Bảo Bảo. rồi Hiệu quả của nội công Trung Hoa, bản thân Cao Lôi Hoa cũng không thể tưởng tượng được hết.

- Là phong ấn!

Tra Lý bên cạnh kêu lên:

- Bảo Bảo là công chúa vong linh tộc, cũng chính là con gái của Vong Linh Nữ Thần. Tầng phong ấn này được thiết lập là để nhằm vào Vong Linh Nữ Thần. Bảo Bảo là con gái của nàng, không ngờ cũng bị ảnh hưởng bởi tầng phong ấn này.

- Lại là cái phong ấn chết tiệt này. Quỷ tha ma bắt, Tra Lý, bây giờ ta muốn xử lý nó thì làm thế nào? Nói cho ta biết đi.

thế nào? Nói cho ta biết đi.

Cao Lôi Hoa gần như là rống lên. Lúc này, hắn hoàn toàn không hề nghĩ tới vì sao Tra Lý lại biết nhiều chuyện như thế. Hiện giờ đầu óc hắn chỉ có ý nghĩ là làm thế nào để cứu được Bảo Bảo thôi.

- Chỉ có một biện pháp thôi. Giao Bảo Bảo cho hắc ảnh cưỡi long cốt kia. hắn là đại trưởng lão của Vong Linh Tộc đấy.

Tra Lý chỉ vào bóng đen đang cưỡi cốt long trên không trung nói:

- Chắc hắn biết rõ biện pháp cứu được Bảo Bảo.

- Chết tiệt, ta phải lập tức đi qua đó.

Cao Lôi Hoa đáp, việc này liên quan đến tính mạng của tiểu Bảo Bảo, Cao Lôi Hoa bất chấp tất cả.

Ôm Bảo Bảo vào ngực, Cao Lôi Hoa quát nhẹ một tiếng. Yaah! Sau tiếng quát, đôi cánh lôi điện đại biểu cho thánh cấp giương ra sau lưng Cao Lôi Hoa. Lôi quang màu tím trên đòi cánh chuyển động giống như nước chảy mây trôi vậy.

- Đi!

Cao Lôi Hoa hô to. Đôi cánh sau lưng vỗ mạnh, cả người hắn như lôi quang phóng vụt về phía cốt long trên trời.

- Bảo Bảo, con phải kiên trì nhé.

Nhìn Bảo Bảo trong lòng, Cao Lôi Hoa cũng không biết cảm giác của mình bây giờ là như thế nào nữa.

Hắn nghiến răng, đôi cánh sau lưng lại càng vỗ mạnh hơn. Tốc độ vốn đã nhanh như tia chớp giờ lại tăng thêm lên một chút nữa.

*******************************

Trên không trung, lúc này đại trưởng lão đang ngồi trên cốt long chỉ huy trận chiến phía dưới.

Bộ tộc hoàng kim sư tử hiện giờ có năm cường giả thánh cấp. Đại trưởng lão đã điều bốn cốt long vong linh siêu cấp cùng với bốn vị trưởng lão đi ứng phó.

Lúc này, khoảng cách giữa không lâu chiến sĩ đi tiên phong của Vong Linh quân đoàn và các chiễn sĩ của bộ tộc Hoàng kim sư tử lại gần hơn một chút.

Đại trưởng lão nhìn Hoàng kim sư tộc mà nghiến răng nghiến lợi, trong lòng âm thầm cầu nguyện cho tiểu công chúa.

Bên dưới, khoảng cách giữa chiến sĩ hai tộc càng ngày càng gần. Cường giả Thánh cấp của hai tộc cũng lạnh lùng nhìn đối phương. Chỉ cần phía đối phương lộ ra một chút sơ hở gì là lập tức toàn bộ cường giả thánh cấp đồng loạt tiến công luôn.

Đang trong thời khắc khẩn trương giữa hai tộc, một luồng lôi quang chói mắt bỗng lao vọt về phía đại trưởng lão. Lôi quang rất chói mắt, nên thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trên chiến trường. Điều đáng kinh ngạc nhất là tốc độ của luồng lôi quang này thật là khủng khiếp.

Đại trưởng lão ngồi trên cốt long là người đầu tiên có phản ứng.

-Gràooo!

Cốt long phát ra tiếng rống đặc biệt chỉ có ở vong linh cốt long. Rồi nó há mồm phun một luồng long tức tử vong màu đen bắn về phía Cao Lôi Hoa.

- Mẹ nó chứ.

Cao Lôi Hoa cắn chặt răng.

- Không phí thời gian lằng nhằng với cái đám xương cốt này. Vỡ cho ta!

Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng. Đồng thời, tay phải nắm lại, dốc hết sức nện một quyền thẳng xuống luồng long tức tử vong kia............