Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 438: Ba đao của Huyết Sắc Minh Vương




Hoàng đế không vội đã làm thái giám chết.

Người nắm chìa khóa tháp Babel, Cao Lôi Hoa lúc này thì long đầy hạnh phúc bên vợ con. Còn người không có chìa khóa. Ngồi trong tháp sốt ruột là hai vị thủ lĩnh quần hùng thì lòng nóng như chảo đốt.

Bốn ngày trôi qua, đại thống lĩnh đã sớm mất đi sự bình tĩnh lúc trước, lo lắng điên cuồng. Dưới sự phân phó của đại thống lĩnh, các ma thú bên ngoài đều được huy động. Nhưng cho đến tận bây giờ vẫn chưa hề có tin tức gì của Cao Lôi Hoa. Giống như người này đã biến mất trên nhân gian rồi!

Ma vương Satan Ám cũng bắt đầu lo lắng, hắn vốn tưởng rằng chìa khóa ở trong tay Cao Lôi Hoa thì Cao Lôi Hoa sẽ tuân theo hẹn ước đến tháp Babel. Bởi trong suy nghĩ của hắn, Cao Lôi Hoa không phải là người lỗi hẹn.

Nhưng Ám không biết, trên cơ bản mà nói Cao Lôi Hoa cũng không phải một người lỗi hẹn, nhưng lúc này. Cao Lôi Hoa đang phải làm công việc cao cả cả đời của mình....

Thời gian mà tháp Babel xuất hiện đã qua một nửa, mà vẫn chưa hề thấy bóng đáng của Cao Lôi Hoa ở đâu.

Lúc này, cả hai thống lĩnh đều cực chẳng đã, đều mỏi mòn chở đợi mà không dám rời khỏi tháp Babel.

Vì thế, cả hai đều chịu đựng đau khổ, lòng như kiến bò, chờ Cao Lôi Hoa đến...

********************

Có xà châu thương thế của Hải Hoàng lạc quan hẳn.

Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Tích và vương tử xà nhân bị đóng băng nói với cha vợ:

- Ba à, mấy người này ba chuẩn bị xử lý như thế nào?

Hải Hoàng nhìn con gái và gã xà tộc trong lớp băng dày, con gái do mình ấp ra, bất chợt lão chợt già đi nhiều.

Tất cả những gì Nguyệt Tích làm chỉ là dành lấy quyển khống chế đáy biển.

Quyền lực là một thứ làm hại con người ta!

- Con rể, những người này, liền giao cho ta xử lý đi.

Hải Hoàng nói. Lão nhìn xà nhân mà đầy chán ghét.

Bộ tộc xà nhân đã muốn đối phó với lão, vậy thì hãy cho bộ tộc ngu ngốc này chịu lấy sự trừng phạt đi. Lão quyết xóa sổ bộ tộc này dưới đáy biển...

- Vậy, việc này giao lại cho ba vậy...

Cao Lôi Hoa cười hè hè, hắn vốn cũng lười xử lý việc này. Hải Hoàng tự nhận lấy thì Cao Lôi Hoa hắn càng cao hứng rồi.

- Ba ba.

Lúc này, đột nhiên Nguyệt Nhị kéo Cao Lôi Hoa.

- Sao?

Lão Cao nhìn Nguyệt Nhị.

- Ba ba. Khi nào thì ba sẽ dạy cho bọn con một chút bản lĩnh đây!

Nguyệt Nhị nhìn Cao Lôi Hoa đầy chờ mong, xem ra, càng ngày Nguyệt Nhị càng cảm thấy bất mãn với năng lực hiện tại của mình.

- Ha ha.

Cao Lôi Hoa vỗ về cô con gái yêu này rồi nói:

- Kỳ thật, lúc nào cũng có thể hết. Như thế này đi, vào ngày mai, các con đến biển san hô, ba sẽ dạy cho các con. ok?

Nguyệt Nhị lập tức vui vẻ gật đầu.

Chỉ đạo vũ kỹ, trong đầu Cao Lôi Hoa nhớ tới một người.

Nói đến việc dạy võ. Cao Lôi Hoa liền nhớ tới Huyết Sắc Minh Vuơng! Chính là một đồ đệ của mình, chỉ có điều hơn mười ngày trước lúc lạc vào thần giới thì thất lạc luôn, đến giờ vẫn chưa có tung tích gì...

***********************

Lúc này, ở tại thần giới. Tại một thảo nguyên cỏ xanh bát ngát.

Một bóng người áo trắng đang chống đao xuống đất ngồi nghỉ, vẫn một thân quần áo rách nát, vẫn một thanh phá đao cũ kỹ hư hỏng, và vẫn là một cái đầu tổ quạ rối tung rối mù.

Duy có điểm khác trước, đó lã càng ngày hắn càng rách nát!

Từ hơn mười ngày trước, đi theo Cao Lôi Hoa tiến nhập vào không gian mà tứ đại thần vệ của Sáng Chế thần mở ra. Huyết Sắc Minh Vương đã biết mình đã vào chỗ mà cả đời này bản thân hắn không thích nhất -- Thần giới!

Từ lúc vào thần giới đến giờ đã hơn mười ngày rồi.

- Tít tít ~ tít tít~~

Âm thanh máy móc lại vang lên từ xa đến chỗ của Huyết Sắc Minh Vương.

- Mẹ nó. Lại tới nữa rồi!

Khóe miệng Huyết Sắc Minh Vương hơi méo, hắn chống đao dậy, sau đó cầm chặt lấy thanh phá đao của mình.

Rất nhanh, ở bên người của Huyết Sắc Minh Vương đã xuất hiện mười sáu thân ảnh tinh tế vây kín hắn. Trong miệng mười sáu thân hình này phát ra tiếng kêu tít tít liên lục.

Đây chính là người máy thủ hộ của thần giới, một loại máy móc chỉến đấu mang hình người.

Không những có thực lực cưởng đại, nó còn có sức sống mãnh liệt.

Chì cần còn đang ở thần giới, cho dù là bị đánh dập nát. Bọn nó vẫn có thể tổ hợp, tái tạo lại, sống lại. Cho nên, muốn tiêu diệt bọn nó là một điều không tưởng.

Từ lúc Huyết Sắc Minh Vương đi vào thần giới, mồi ngày đều có hơn hai bị người máy thù hộ thần giới này bám đuôi.

- Hắc hắc.

Đối mặt với những người máy có mạng con gián này. Huyết Sắc Minh Vương cũng không có buồn rầu, lúc này, thật trái ngược. Huyết Sắc Minh Vương lại nở nụ cười vui vẻ với những người máy thủ hộ thần giới này.

Tay hắn chậm rãi siết lấy thanh phá đao.

Vừa cầm lấy thanh đao, trong đầu Huyết Sắc Minh Vương nhớ đến một chỉêu thức kinh điển.

Cho dù đã qua lâu rồi, nhưng Huyết Sắc Minh Vương vẫn nhớ như in chỉêu thức đầy sức khùng bố đó của Cao Lôi Hoa!

Một đao so với một đao càng mạnh! Một đao so với một đao càng nhanh! Một đao so với một đao càng khí thế!

Hơn nữa với tầng tầng đao chỉêu chồng chất, ước chừng Cao Lôi Hoa đánh ra mười tám đao! Mỗi một đao lại mạnh hơn một phần! Đặc biệt đao cuối cùng của Cao Lôi Hoa, Tử Lôi Cửu Kích. Một đao nghịch thiên, cho dù Huyết Sắc Minh Vương có thần lực hơn Cao Lôi Hoa mấy chục lần vẫn cảm thấy run sợ trước đao đó của Cao Lôi Hoa.

- Tít tít

Những người máy này ra tín hiệu tấn công.

Vù! Một người máy phóng tới, hai tay lấy một góc độ cực xảo quyệt đánh tới Huyết Sắc Minh Vương.

- Đến tốt!

Huyết Sắc Minh Vương cười lớn, hàn quang trong mắt sáng rực.

- Xoạt!

Phá đao chém xuống, giống như nước đổ từ trên tháp xuống, bằng phương pháp trực tiếp nhất chém về phía người máy thủ hộ này!

- Choang!

Phá đao chém mạnh xuống tay của người máy thủ hộ, hoa lửa bắn ra.

Đao trong tay Minh Vương không bị chút hư tổn nào, mà trên cánh tay của người máy đã bị một vết thương sâu dài.

Chỗ cứng rắn nhất người máy thủ hộ chính là cánh tay. Cho đù là thần binh lợi khí cùng khó có thể làm cánh tay của nó bị thương. Nhưng một đao nhìn có vẻ tùy ý của Huyết Sắc Minh Vương lại để lại vết thương trên tay người máy.

- Khạc khạc!

Huyết Sắc Minh Vương cuồng tiếu một tiếng. Chỉ thấy cổ tay hắn khẽ lặt, phá đao trong tay bắn ra, xoay tròn một vòng, như nước chạy ngược dòng tháp, từ dưới chém lên người máy thủ hộ!

- Răng rắc!

Uy lực của đao thứ hai này lại mạnh gấp hai lần đao thứ nhất!

Đao thứ hai này cắt đứt nguyên cánh tay giáp với bả vai của người máy.

Uy lực đao thứ hai của Minh vương là uy lực của đao thứ hai chồng lên đao thứ nhất!

Lúc này, đao thứ hai của Huyết Sắc Minh Vương đã có chút bóng dáng đao chỉêu Tử Lôi Cửu Kích của Cao Lôi Hoa!

Đây hoàn toàn là do Huyết Sắc Minh Vương tự mình nhìn đao chỉêu của Cao Lôi Hoa mà luyện tập.

- Yaaa!

Cuối cùng, Huyết Sắc Minh Vương bạo rống một tiếng, đao trong tay lại bắn ra, lúc này đây, hai tay hắn nắm đao.

Nhưng thớ cơ trên cánh tay hắn căng phồng lên!

Đao thứ ba, hung hắng chém ra.

Là một đao quét ngang, chém giữa!!

Một ánh đao chói mắt lóe lên trên đại thảo nguyên cỏ xanh mượt mà. Đao qua, chỉ để lại hai cái chân và cái tay cụt của người máy thủ hộ.

- Hà, hà, hà!

Huyết Sắc Minh Vương cố gắng điều chỉnh lại hô hấp của mình.

Đao thứ ba này tiêu hao quá lớn.

Hơn mười ngày, hơn mười ngày nay, Huyết Sắc Minh Vương đã lấy những người máy thủ hộ này làm đối thủ luyện đao chỉêu.

Dần dần, Huyết Sắc Minh Vương đã chạm được một chút da lông của đao chỉêu này.

- Đáng tiếc, nếu có sư phụ ở một bên chỉ dần thì tốt biết mấy.

Huyết Sắc Minh Vương thở hổn hển mấy hơi. Lẩm bẩm. Một từ sư phụ này hắn gọi rất rõ ràng.

Xử lý thêm mấy tên người máy thủ hộ xong, Huyết Sắc Minh Vương ngẩng đầu nhìn lên bầu trời mờ mịt. Dù trong tận đáy lòng có chút không thừa nhận, nhưng dù sao thì bản thân cùng đã đến thần giới rồi.

Huyết Sắc Minh Vương không thể ngờ, mình nhảy vào khe nứt không gian mà tứ đại thần vệ tạo ra lại xuất hiện tại thần giới.

Chẳng lẽ, đây là ý trời muốn ta đối mặt với hắn sao?

... ….

Huyết Sắc Minh Vương gãi cái đầu tổ quạ của mình.

Bất quá, nếu đã đến đây. Thì cũng nên đối mặt với tên cao cao tại thượng đó đi. Minh Vương nắm chặt thanh phá đao.

Nếu lần này vẫn không đánh lại hắn, thì ta sẽ chạy về chỗ sư phụ bế quan luyện thêm.

Minh vương thầm nghĩ.

Huyết Sắc Minh Vương, cánh tay phải đắc lực của Cao Lôi Hoa đến đây … ….