Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 410: Tĩnh Tâm có mang (P1)




- Tin tức tốt? mà làm cho ta tế xỉu luôn? ngươi xác định sao, Ca Ðức?

Lao Cao vuốt ve nhẫn không gian hỏi lại Ca Ðức.

- Vâng, thưa chủ nhân. Ta có thể xác định tin tức này là tốt.

Ca Ðức nghiêm túc trả lời:

- Tạ xin lấy đanh nghĩa của chủ nhân ra thề, tin tức này đôi với chủ nhân là cực tốt.

- Vậy, người khách đưa tin đó là ai thế?

Lão Cao cảm thây mình bị Ca Ðức làm cho tò mò ngứa ngày không thôi, hận không thể lập tức biết được cái tin tức này là gi.

- Chủ nhân, người khách này vạn lần căn dặn, bảo ta không được nói. còn muốn ta chuyển lời cho ngài nhanh trở về. nếu sáng ngày mai mà còn không về đến thì đằng sau cái sẽ có một cái tin xấu cho ngài.

Ca Ðức bình tĩnh truyền đạt lại lời vị khách kia.

- Con mịa nó!

Lão Cạo tức điên. Cái thằng cha Ca Ðức này cũng thật là, không hề biết thông cho cái cảm giác “sốt ruột' của lão Cao. Dưới tình huống như vậy, thì ít nhất cũng cho biết tên của

vị khách này là gì, đến từ đâu.... Cái thằng Ca Ðức này đúng là một thằng đầu gỗ, không biết sự đời gì hết, không biết cụm từ linh hoạt a .... ..

Nhưng mà bất mãn thì bất mãn. Cho dù trong lòng ngứa ngày nhưng lão Cao cũng không có lợi dụng khế ước với thân phận chủ nhân của mình với Ca Ðức mà ép hắn nói tin tức ra.

Tù khi đám người Ca Ðức Sinh ra ý thức thì Cao Lôi Hoa cũng không có cưỡng ép bọn họ làm chuyện gì trái ý muốn của họ.

Ðây là thái độ Cao Lội Hoa đối xử với người một mà, lão Cao rất chủ trọng đến quyền riêng tư của các thuộc hạ. mặc dù có lúc lão Cao cũng rất tư tung tự tác.

- Sáng Sớm ngày mà bắt buộc phải trở về đến đó à.

Cao Lội Hoa ngẩng đầu nhìn bầu trên. Trên bầu trên, mặt trời đã ngã về phía tây. Bóng hoàng hộn thật đẹp, hic, cả ngày nay thật bận rộn, Sáng Sớm thì đi dẹp thành Nạp Tư, được lúc thì chạy theo con Báo Thần bự như quả núi. Làm một hội lừa lọc cười đau bụng thì

cũng hết ngày.

- Không cần phải Sáng mai đâu, nói với gã khách kia ta chút, tý nữa tavề đó ngay.

Tiện thể nói với gã đó, nêu tin tức đó mà không tốt thì lúc đó, hè hè, ta không xử đẹp gã thì ta kphải họ Cao...

Cao Lôi Hoa đưa ra một động câu đe dọa, Sau đó chủ động cắt đứt liên lạc tâm linh với Ca Ðức.

Ờ trong thành Lai nhân cách xa hang trăm cây số.

- Chủ nhân ngăn không trò chuyện nữa.

Ca Ðức quay đâu nói với một người tóc vàng dễ nhìn.

À .

- Ồ, thế Lôi Hoa có tỏ vẻ gì không?

Người tóc vàng hỏi.

-Chủ nhân bói..

Ca Ðức thay đổi giọng nói. Dùng kiểu cách nói chuyện của Cao Lôi Hoa nói lại:

- nói với gã khách kia đợi ta chút, tý nữa ta về đó ngay. Tiện thể nói với gã đó, nếu tin tức đó mà không tốt thì lúc đó, hè hè, ta không xử đẹp gã thì ta không phải họ Cao...

- Ha ha.

người tóc vàng dễ nhìn này cười phá lên, đối với lời uy hiếp của Cao Lôi Hoa không hề để trong lòng:

- Chúng ta ở chỗ này chờ hắn đi. ngươi gọi hắn chuẩn bị tâm lý cho thật tốt đi. Ta cam đoan cái tin tức này rất tốt, đủ làm cho hắn hạnh phúc đến chết luôn. đù để cho lão gia nhà ngươi hưng phấn mà lăn quay đó, ha ha.

- nhưng mà, Ca Ðức nè, nhà ngươi có nói cho Lôi Hoa rằng mà buổi sáng ngày mai hắn không có mặt ở ở nhà tại đế đô Quang Minh thì sẽ biến thành tin xấu không hả???

- Ặc?? Cái gì? Buổi sáng ngày mai chủ nhân phải có mặt tại đế đô Quang minh? không phải khi nãy ngài mới vừa nói. Ngày mai buổi sáng phải có mặt ở đây sao?

Ca Ðức lớn tiếng nói.

- Hic? Chẳng lẽ ta vừa rồi không dặn ngươi nói với hắn về nhà ở đế đô sao? Ồ. Có lẽ do ta quên mất rồi.

Người tóc bàng nhìn đầy ti bỉ nói.

-ngươi cố ý. Huyết kỵ tướng Ca Đức nói:

- ngươi thực ti bỉ!

-Cám ơn. .

người tóc vàng ca ngợi khiến Ca Ðức bó tay chấm com.

- Lão ca. CÓ chuyện gì xảy ra à?

Cầu Cầu ngồi Xồm trên bả Vai Cao Lôi Hoa, lười biếng hòi.

- Ờ. Có chút việc nhỏ ý mừ. Vừa rồi Ca Ðức phone nói, có một vị khách đến đế quốc Thú nhân, người này muốn ta có mặt ở Lai nhân vào sáng sớm ngày mai để nói cho ta một tin tức tốt gì gì đó...

Cao Lội Hoa Vuốt cằm nói. Hơn nữa, còn nói buổi sáng mà không đến kịp thì tặng một tin tức xấu.

- Sáng Sớm ngày mai trở về à?

Câu Câu ngẩng đâu nhìn trời. Phát hiện mặt trời còn chưa xuống núi.

- Còn rất sớm đấy. Lão ca

Cầu Cầu nói.

- Ừ, cũng còn sớm thật, nhưng ta muốn quay về ngay bây giờ luôn.

Cao Lôi Hoa nói:

- Ta muốn biết. Tên chết tiệt Ca Ðức, tư nhiên làm ông đây tò mò.

Cầu Cầu nhìn lão Cao lúc này thì Sợ run bắn lên. Bởi lúc này, hắn giống y hệt mấy bà vợ vắng chồng lâu ngày! “

_

- Ê, tiểu Thụ, nhanh lấy thằng báo béo mập này lên. Chúng ta phải đi.

Cao Lôi Hoa quay đâu nói với Sâm Lâm Thụ Yêu.

- Vâng, cứ' để thuộc hạ lo.

một nhánh cây của Sâm Lâm Thụ Yêu nhanh chóng quán chặt lấy gã thú nhân béo mập này. Gã béo thét lớn một tiếng, từ lúc Cao Lôi Hoa đuổi theo con Báo Thần kia thì gã vẫn bị Sâm Lâm Thụ Yêu làm cho hôn mê. Bây giờ bị quấn đau mới tỉnh dậy.

- Chuẩn bị cho tốt. Sẽ truyền tống đáy.

Cao Lôi Hoa nói với Sâm Lâm Thụ Yêu.

- Chuẩn bị tốt rồi ạ!

Thụ yêu biết Cao Lôi Hoa nắm giữ không gian pháp tắc, là một vị thần Vương nên đối với việc truyền tống cũng không có gì lo nghĩ.

Lão Cao nhắm hai mắt lại, lấy lực lượng khế ước cảm ứng vị trí của thằng khốn Ca Ðức. Sau khi xác định Cao Lôi Hoa liền đặt mốc truyền tống bên cạnh Cạ Ðức.

- Tọa độ truyền tống đã Xác định, tọa độ, 321, 386

- Không gian, truyền tống!

Lão Cao khẽ quát một tiếng. nguyên tố không gian trên đại lục cảm nhân được ý nghĩ của Cao Lôi Hoa, liền nhanh chóng vây lại tạo thành một thông đạo không gian quanh người Cao Lôi Hoa và Sâm Lâm Thụ Yêu.

Ngay sau đó, không gian truyền tống liền lóe mắt.

Sâm Lâm Thụ Yêu cảm thấy mắt mình tối đen lại vì choáng, sau đó lập tức sáng rực lên.

Ðây là cảm giác truyền tống sao! Lần đầu tiền trải qua truyền tống, Sâm Lâm Thụ Yêu cảm xúc tràn trề. Chủ không hổ là thần vương. nhẹ nhàng một cái đã truyền tống qua trăm km lộ trình. Rất trâu bò, rất Vip!

Sau khi không nhìn thấy gì thì Sâm Lâm Thụ Yêu đã nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm . . . . . . .

.. Sự xinh đẹp của các Tinh Linh luôn khiến cho con người nổi lòng tham nhưng mà tại đây, Quang minh đế đô này, thách ai dám động đến Nguyệt Nhi.

Ai cũng biết cô nàng này không để mà chọc. Hơn nữa đằng còn có một cây cổ thụ hơi chắc đó, có gan thử sức với cây đó xem, coi đủ đô không?!

Lúc Nguyệt Nhi đi ra từ chợ hay mua thịt thì Ðộc Giác Thú đăng sau cất tiêng hí vang. móng vuốt của Ðộc Giác Thú giơ cao rồi giẫm xuống đất liên lục. Nguyệt Nhi dừng chân quay đầu nhìn nó.

Ðộc Giác Thú là một sinh vật đặc biệt. Chúng nó lấy sự thuần khiết nổi danh đại lục.

Vì chúng nó thuần khiết cho nên rất mẫn cẩm với nhiều thú. Ðặc biệt, con Ðộc giác thú sau lưng Nguyệt Nhi đã vượt qua phạm trù siêu giai ma thú. nó là thánh thú!

Ánh mắt Ðộc Giác Thú nhìn chằm chằm phía trước Nguyệt Nhi, nơi có ba người đang đứng.

Cầm đầu là một gã thư sinh anh tuấn tóc vảng bơ. Ở trong mắt Nguyệt Nhi thì đó chỉ là một con người tóc vàng bình thường.

nhưng ở trong mắt Ðộc Giác Thú thì người đó không phải là nhân loại! người này to cao như một ngọn núi nhỏ! Có một bộ lôn màu vàng, chân như chân voi, đầu như đầu gấu, thân thì được vảy như vảy rồng bạo phủ!

người này tất nhiên là - Hoàng Kim Bỉ mộng!!

Phíạ sau người đàn ông tóc vàng này là một người xấu xí phía trên đầu có tám cái mụn to ơi là to và một người gầy như cây lau.

mà ở trong mắt Độc giác thú thì đó là một con chim chín đầu và một con á long-- Long hạt thú!

Ðối mặt với ba con ma thú này, Ðộc Giác Thú phát ra tiếng kệu bất an. Tuy nó là thánh thú, nhưng ba con này đã đạt 'đến cấp độ thần giai, nó không thể đánh lại được.

- Ồ, là Ðộc Giác Thú.

***

- Chủ nhân, không thể không nổi. Phương thức xuất hiện của ngài càng ngày càng độc đáo, nhìn rất pro. _

Ca Ðức tô thệm ít màu hài hước.

- nói thừa, làm gì độc đáo, phải nói là cá tính. .

Lão Cao cười hè hè, không hè có một chút giác ngộ “là mình Vừa phá nát một căn phòng.

- mau nói cho ta biết, là người nào dùng tm tức để uy hiếp ta?!

Lão Cao xắn tay áo lên. Cười âm hiểm nói:

- Còn dám uy hiệp ta sáng sớm ngày mai không đến thì cho kèm một tin xấu nữa chứ! Mịa nó! nếu không phải tin tốt, ta không băm hắn tàn phế ta không phải họ Cao!

Ca Ðức cười khà khà, quay đầu xung quanh xem cái tên đó trong đám phế tích hoan tàn này.

- Hic- Lôi Hoa, ngươi muốn băm muốn gì cũng được. nhưng có lẽ không cần ngươi ra tay, ta đã tàn phế rồi,

Trong đám phế tích có tiếng kêu thảm thiết của người nào đó, giọng này hình như... hình như là của người gần chết thì phải.

-Ặc-

nghe được giọng nói này, lão Cao đưa tay che mặt, e thẹn kêu. Không thể không nói một từ ặc này đầy tính nhân từ như thể nào.

Bởi giọng nói ỵếu ớt đó, đó là giọng của một nam nhân, một người cao cáp hơn lão Cao. Anh vợ hắn ,Nguyệt Hoa Thiên .... ..

- mia nó. ngươi, là ngươi! Còn thất thần làm chi thế!

Lão Cao quay đầu quát Sâm Lậm Thụ Yêu:

- Còn không mau cứu lão ca ta ra. Đều tại ngươi, cái tên này, không có việc gì tư dưng ra đánh cán bộ cao cấp, ưỡn ngực oai lắm hà.

nhất thời cả người Thụ Yêu đồ mồ hội như suối. nhưng không dám phản bác, như oán phụ chậm rãi đưa nguyệt Hoa Thiện nhỏ bé xuống dưới.

- Chủ nhân của ta ơi, cũng không phải lỗi tại ta

Trong lòng Sâm Lâm Thụ Yêu hò hét.....

nửa giờ sau, ở một góc còn tốt của căn phòng để nát này.

- Lão ca, mời anh uống chè! nè!

Vẻ mặt Cao Lôi Hoa cười nịnh với ông anh bị nửa người trên trên mà.

- Khụ, trà, hừ.

Nguyệt Hoa Thiên phủi bụi bặm trên người, mất là trên mặt cái khuôn mặt này coi như trong một thời gian hết anh tuấn rồi. nghĩ vậy, nguyệt Hoa Thiên hung tợn trừng mắt nhìn cao Lôi Hoa.

Tuy thế song trong lòng hắn lại cảm thấy mừng cho em gái, sự mạnh mẽ của Cao Lôi Hoa khiến hắn kinh hỉ. Lần này Cao Lôi Hoa lại nắm giữ lực lượng pháp tắc không gian. Có em rể như thế. Em gái mình xem như đã gả đúng chỗ ngon ăn.

- Lão ca, nghe Ca Ðức nói, anh có ti tốt muốn nói cho em à?

Lão Cao bày ra nụ cười nịnh bợ, nhỏ nhẹ nói với Nguyệt Hoa Thiện. Có thể cho một vị

thần Vương, nịnh bợ như thế này, xem ra nguyệt Hoa Thiện là người đầu tiên.

- Khụ khụ.

Rất may nguyệt Hoa Thiện này cũng có dáng làm một ong anh tốt trong mà, dù bị Cao Lôi Hoa lỡ tay làm trọng thương nhưng cũng không chấp.

- ngươi chuẩn bị tốt chưa?

- Chuẩn bị tốt rồi. Ta cái gì cũng chuẩn bị tốt.

LZo Cao vỗ ngực cam đam nói.

-ngươi lại đây. Nguyệt Hoa Thiên vẫy tay gọi Cao Lôi Hoa lại gần. Cao Lôi Hoa lập tức chạy tới, hắn nói nhỏ vào tai Cao Lôi Hoa:

- Ta nói cho ngươi, có người có thai.

- Ồ! Tin tốt ở đâu ra thể?

Lão Cao nhẹ giọng hỏi.

- À,, hic.., à.,,, nói cho ngươi.

Nguyệt Hoa Thiện vỗ bả Vai lão Cao nói:

-Em gái ta có!!! _

Choáng! nhất thời đầu Các Lôi Hoa như bị một quả bom nổ tung bên trong, như máy tính Ram cũ rích 256M chạy Win7 treo máy!!

Trong đầu trống rỗng, lao Cao chỉ thấy một bầy thiện sứ bé xinh cầm đàn bay lượn, tiếng đàn cứ vang lên vang lên, nhiều nhiều quá .... ..

Trong lúc Nguyệt Hoa Thiên tưởng lão Cao chết ngất rồi thì hắn quay đầu lại, hàm răng cũng đơ, miệng nhẩm nhẩm. một thằng ngốc, một nụ cười ngốc đầy chân thật xuất hiện trên mặt Cao Lôi Hoa.

Có. Có.. thật sự có .... .

Hạnh phúc luôn luôn đến như vậy, dù trong lòng anh có chuẩn bị tốt đến đâu thì cái tin hạnh phúc như trời giáng này cũng làm cho đầu anh bị một cơn chấn động mạnh.

- AAAAA-~ ta có, ta có thai rồi!!

mặt trời xuống núi, đột nhiều, một tiêng hét vang âm xóa tan khung cành tịch mịch của thành Lai nhân.

Trên bầu trời những chú chim đang bay lượn bị tiếng hét này choáng váng mà rơi xuống đất...

mà toàn bộ người thành Lai nhan khi nghe tiếng hét này1ậ p tức dừng lại, im lặng, sự im lặng đên nội một cái đinh rớt xuống cũng vang rõ rệt ....

-mịa nó!

- Thằng điên!

- Thằng bệnh hoạn!

- một thằng đàn ông nói mình có thai!

- có thì lo đi sinh đi, Ở đó la cái éo gì!

Giây phút im lặng ngắn ngủi qua; Sau đó là tiếng chửi bới đầy trời. Mà lúc này thu nhận vô sống tiếng chửi đó nhưng lão Cao lâng lâng mà cười. may mà có chuẩn bị tâm lý tốt nếu không thì ngất là có.

- Tạ muốn về mà, ta muốn quay về đế quốc Quang minh ngay lập tức, ta muốn trở về bên cạnh Tĩnh Tâm. ngay bây giờ, ngay lập tức lập tức!

Cao Lôi Hoa hạnh phúc nói ...