Lúc ấy, hắn suy nghĩ xem có loại ma pháp đó không, hoặc loại kỹ năng thần kỳ nào có thể bảo lưu lại “ băng lôi”. Nhưng để lưu lại “ băng lôi” chỉ là vọng tưởng.
Nhưng nghĩ đến “ dẫn điện”, Cao Lôi Hoa lại nghĩ tới một vật ở địa cầu – Pin!
Có thể dùng phương pháp gì để đựng lấy “băng lôi”? Phải dùng vật gì, có thể là cơ thể của mình! Trong đầu Cao Lôi Hoa hiện ra một ý tưởng điên cuồng! Thân thể của Cao Lôi Hoa trần ngập “ lôi nguyên tố” thuần túy, mà hắn dùng thần lực theo hướng vận hành chân khí, nên ý tưởng sử dụng thân thể chứa đựng “ băng lôi” có lẽ là có thể thực hiện được.
Dùng thân thể để chứa đựng “thiên lôi”, nếu không thành công có lẽ hắn sẽ lên gặp ông bà ngay. Ý tưởng này quá chi là điên cuồng! Phải biết rằng thiên lôi là do Sáng Thế Thần tạo ra để giết chết các vị thần.
Không nó việc làm thế nào để lưu giữ thiên lôi. Khi thiên lôi chạm vào thần thể, nó sẽ liên tục phá hư thần thể.
Nhưng với ý tường điên cuồng đó, Cao Lôi Hoa căn bản không nghĩ tới vấn đề này. Hắn chỉ muốn nghĩ cái gì làm cái đấy.
Hắn đặt Tài Quyết Chi Nhận vào bên hông rồi vươn tay ra, rơi từ trên trời xuống “ băng lôi”.
- Trời, Cao Lôi Hoa huynh đệ, cậu điên rồi sao?
Nhìn thấy cảnh này, Thần Thú lập tức gào lên một tiếng rồi chạy tới cạnh Cao Lôi Hoa. Nếu Cao Lôi Hoa chết, thì hắn cũng chẳng còn mặt mũi mà sống!
Nhưng, tuy rằng tốc độ của hắn cũng không sai, nhưng dù sao Tra Lý cũng chỉ là thần lực lượng chứ không phải là vị thần tốc độ.
Không đợi đến lúc Tra Lý chạy đến, hai đạo băng lôi đã gào thét phóng tới Cao Lôi Hoa. Ngay cả mặt mũi “ Lôi Thần” chúng cũng không để ý.
- Lôi Thần phải chết bởi lôi điện sao?
Bóng đen bên cạnh Thần Thú hài hước nói.
Thiên lôi có thể tạo ra thương tổn với mình. Điều này, đương nhiên Cao Lôi Hoa biết. Tuy hắn là Lôi Thần nhưng “ băng lôi” lại không nằm trong danh sách quản lý của hắn. Mà cho dù Cao Lôi Hoa có điên cuồng đến chừng nào cũng không dám đỡ lấy băng lôi.
Nhưng, Cao Lôi Hoa khác những vị thần khác, hắn có Ảo giác thân thể.
Ảo giác thân thể này cũng có thần lực như Cao Lôi Hoa, hơn nữa, ảo ảnh thân thể có thể coi là phân thân của hắn. Tất cả mọi thứ đều giống nhau ngay đến cả phương thức vận hành thần lực!
*******************.
Mọi người đều dừng hô hấp lại để nhìn “ băng lôi” hạ xuống lần hai.
Ngay lúc “băng lôi” hạ xuống lần hai, thì hai Cao Lôi Hoa cũng là động tác khác nhau. Dưới sự khống chế của Cao Lôi Hoa, ảo giác thân thể hét lên một tiếng rồi ra một chưởng về phía “băng lôi”.
- Ầm!
Băng lôi không hề lưu tình xuyên qua cánh tay của của ảo ảnh thần thể. Ngay lúc đó, cánh tay đó cũng bị thiên lôi đánh tan.
Nhưng, tuy rằng cánh tay của ảo giác thần thể bị phá tan, nhưng Cao Lôi Hoa vẫn nở nụ cười. Vì cánh cửa thành công đã mở ra.
Vừa rồi ngay khi, “băng lôi” tiến vào trong ảo giác thân thể. Cao Lôi Hoa cũng dùng ý chí của mình để điều khiển toàn bộ thần lực trong phân thân để chống đỡ đạo băng lôi này.
Lấy cánh tay làm vật hy sinh, dưới sự khống chế của Cao Lôi Hoa, vô vàn lôi thần lực bao quanh lấy “ băng lôi” hơn nữa còn hấp thu thêm “ băng lôi” ở ngoài cơ thể vào.
Ảo giác thân thể không có sinh mệnh, nó chỉ được tạo ra từ lôi thần lực. Chỉ cần Cao Lôi Hoa cung cấp Lôi thần lực thì ảo giác thần thể vẫn còn tồn tại. Vậy nên cho dù “ băng lôi” có thể phá hoại như thế nào, thì tại ảo giác thần thể cũng chẳng có hiệu quả.
Khi “ lôi thần lực” trong cơ thể của ảo giác thần thể bao quanh lấy “ băng lôi”
Hắn mở ra thần dực.
Mà vẫn duy trì truyền Lôi thần lực vào ảo giác thần thể.
Sau một khoảng thời gian, Cao Lôi Hoa rốt cục đã thành công dùng Lôi thần lực bao quanh “ băng lôi”.
Nhưng cho dù hoàn thành việc này, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.
Vô sồ Lôi thần lực không ngừng tiến tới nén ép “băng lôi”.
Giống như gói nem chua.
Nén lại, rồi lại nén tiếp.
Rồi một lượng “băng lôi” bên trong ảo giác thần thể đã được Cao Lôi Hoa ném ép thành một quả cầu năng lượng. Mà quả băng cầu này sau khi bị Lôi thần lực bao quanh cũng đứng yên trong cơ thể của ảo giác thần thể không có động tĩnh gì.
Sau khi xác định “ băng lôi” không còn nguy hiểm. Cao Lôi Hoa cẩn thận xem xét đan điền của ảo giác thần thể.
- Phù!
May mắn thành công cái chuyện điên cuồng, Cao Lôi Hoa cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vừa rồi tưởng rất dài nhưng thật ra rất ngắn.
Sau khi tiếp nhận “băng lôi”, Cao Lôi Hoa còn phải chữa trị cho ảo giác thần thể. Rồi tiếp đó lấy lại “băng lôi”.
************.
- Ặc, chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Thần Thú xoa mắt, kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa với vẻ mặt hồng hào trước mặt. Vừa rồi hắn thấy thiên lôi bổ xuống mà Cao Lôi Hoa lại đã buông tha chống cự. Rồi “ băng lôi” tiếp tục đánh Cao Lôi Hoa.
Nhưng không ngờ “băng lôi” lại bị ảo giác thần thể của Cao Lôi Hoa hút vào trong cơ thể. Rồi Thần Thú nhìn khuôn mặt Cao Lôi Hoa. Không ngờ hắn lại rất hưng phấn.
- Nam nhân đáng sợ!
Bóng đen bên cạnh Thần Thú bấu cánh tay của mình, để xem mình có phải đang mơ không. Trong mắt của hắc ảnh này, Cao Lôi Hoa đã trở thành một người không thể trêu trọc được. Nhưng hắn cũng chẳng biết thể biết được tại sao Cao Lôi Hoa có thể phá được “băng lôi kiếp”. Đừng nói là chưa từng nghe qua, cách này hắn còn chưa từng nghe qua. Hắn chắc chắn rằng nếu hắn đỡ lấy kiếp này, khả năng sống của hắn là rất nhỏ. Chứ không nói đến nói chuyện dễ dàng như nam nhân này.
Đã trải qua một lần, đạo lôi quang tiếp theo, Cao Lôi Hoa cũng dùng phương pháp gói nem để đem “băng lôi” nén vào trong đan điền của ảo giác thần thể.
“Băng lôi kiếp” còn mạnh mẽ hơn nhiều so với thiên kiếp khi Cao Lôi Hoa lên bậc tám. Nhưng ít nhất, lần này, những đạo cũng không đổ xuống như thiên kiếp lần trước.
Càng làm, Cao Lôi Hoa càng thần phục. Những đạo thiên lôi khác cũng không thoát khỏi cái cảnh gói nem.
- Thật đáng tiếc, mất đạo thứ nhất!
Sau khi thành công đựng được sáu đạo “băng lôi”, Cao Lôi Hoa lại thấy tiếc đạo “băng lôi” thú nhất. Đúng là lòng tham không đáy.
Tất cả “Băng lôi” đều được trữ trong cơ thể của ảo giác thần thể. Sau khi xác định tất cả mọi thứ đã an toàn. Cao Lôi Hoa chuẩn bị đem “băng lôi” từ trong huyễn tượng thân thể nhập vào thân thể mình.
-Cao Lôi Hoa huynh đệ, chú ý một đạo “băng lôi” kiếp cuối cùng, nó bằng bảy đạo cơ.
Thấy Cao Lôi Hoa quá mức hứng phấn, nên nhắc nhở.
- Ừ!
Cao Lôi Hoa cười, rồi nhìn lên không trung. Cảnh tượng này thật giống với thiên kiếp khi tiến lên bậc tám, một đạo công kích cuối luôn luôn ngưng tụ rất lâu.
Cao Lôi Hoa ân thầm phòng bị. Đạo thiên lôi cuối cùng sẽ bằng thực lực tổng cộng của bảy tia lôi điện trước đó. Tia cuối cùng, có lẽ Cao Lôi Hoa sẽ phải liều mạng để cản lại.
Bảy đạo thiên lôi lúc trước đã có thể giết chết một Cao Lôi Hoa không có sự phòng bị gì.
- Ầm!
Một đạo “ băng lôi” cuối cùng đã đánh xuống.
Băng long mang theo lôi điện. Cao Lôi Hoa mở to mắt ra. Nhìn đạo “băng long” này, Cao Lôi Hoa có chút kinh ngạc.
Bởi vì, bộ dáng của băng long này không phải là địa long của thế giới này, mà là rồng ở Trung Quốc.
Khi Cao Lôi Hoa còn đang sửng sốt. “ Băng long lôi” đã tiến đến vị trí của Cao Lôi Hoa.
- Cẩn thận, tân nhiệm Lôi thần, “ băng lôi kiếp” này gọi là “băng long phá” còn chứ cả năng lực ảo giác.
Bóng đen bên cạnh thú thần muốn nói cái gì đó, nhưng đã quá muộn… …
Ngay lúc đó, bỗng nhiên ở phía dưới Cao Lôi Hoa, dường như có một âm thanh từ dưới đất truyền lên.