Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 220: Tử Thần phân thân




“Cha, ngươi cũng quá ác độc, không để cho ta giải quyết , hiện tại không ngờ một mạng cũng không để cho ta.” Nguyệt Sư giơ hai tay đại kiếm trong vỏ xiêm áo vẫn y nguyên, đến kiếm cũng chưa rút ra. Vì thế không khỏi bất mãn rất hướng Cao Lôi Hoa nói.

“Ha ha” Cao Lôi Hoa cười hắc hắc, chỉ vào Hổ Lâm Khắc đã ở trong trạng thái ngẩn người, nói:“Bên kia không phải có một cái đầu sao? Ta để riêng cho ngươi một tên còn gì?”

“Tên gia hỏa này, chả khác gì đã chết cả.” Nguyệt Sư giơ đại kiếm trong tay đi tới bên người Hổ Lâm Khắc, Hổ Lâm Khắc vẻ mặt ngẩn người, hiển nhiên còn chưa có từ khiếp sợ phản ứng lại:“Kỳ thật lần trước ở trên chiến trường, ta không nên cứu nhóm gia hỏa này.” Nguyệt Sư nhìn Hổ Lâm Khắc nói, sau đó hắn giơ đại kiếm trong tay lên, một kiếm bổ về phía đầu Hổ Lâm Khắc :“Bất quá hiện tại cũng không muộn, giờ ta chặt đầu hắn xuống!”

“Hừ!” Đúng lúc này, Cao Lôi Hoa trong mắt hiện lên một tia sát khí! Đồng thời, hắn tay phải hung hăng vung, trường kiếm trong tay lóe ra một trận tử kim sắc lôi quang, mang theo tiếng long ngâm xé gió, trường kiếm nhanh chóng bắn về phía Nguyệt Sư. Trên thân kiếm lôi quang bao hàm lực lượng nói cho mọi người một kiếm này chứa uy lực rất lớn!

Nghe được tiếng trường kiếm phía sau, Nguyệt Sư nghiêng đầu nghi hoặc nhìn trường kiếm hướng hắn bay tới.

‘Đinh!’ một tiếng, khi trường kiếm chuẩn bị chạm vào người Nguyệt Sư, lại đột nhiên tạm dừng ở giữa không trung! Tiếp theo, vang lên thanh âm một trận kim thiết chạm vào nhau. Tựa hồ đang cùng cái gì đó đánh nhau!

Sau khi trường kiếm bị đỡ, lôi thần lực trên trường kiếm nháy mắt bạo mở! Một cỗ năng lượng sóng xung kích hướng bốn phía khuếch tán mở ra!

Theo một đạo năng lượng sóng xung kích, trong hư không trống rỗng một trận vặn vẹo. Trong ánh mắt kinh ngạc của Nguyệt Sư, một bóng người mặc đồ hắc sắc chậm rãi xuất hiện trước mặt Nguyệt Sư cùng với Cao Lôi Hoa. Tại đó hắc y nhân nắm trong tay một thanh hắc sắc liêm đao.

Nhìn thấy liêm đao trong tay hắc y nhân kia Nguyệt Sư thầm chửi. Vừa rồi nếu một kiếm của Cao Lôi Hoa không tới đúng lúc, liêm đao trong tay hắc y nhân kia chỉ sợ đã chém trên người mình .

“Quả nhiên là cao thủ.” Bóng đen sau khi xuất hiện, kỳ quái đối với Cao Lôi Hoa nói:“Không nghĩ tới tại thế giới nhân loại có thể có người nhìn thấu tiềm hành thuật của ta. Không sai, không sai!”

“Ngươi là ai?” Nhìn hắc y nhân, Cao Lôi Hoa nhíu mày. Hơi thở trên người tên gia hỏa trước mắt này làm cho Cao Lôi Hoa cảm thấy một loại cảm giác chán ghét.

“Tốc độ của ngươi rất tốt.” Người nọ cười hắc hắc:“Bất quá, tuy rằng tốc độ của ngươi rất nhanh, nhưng vẫn trong phạm vi ta có thể thừa nhận. Nhân loại cường giả, chúng ta thương lượng. Chúng ta hôm nay dừng ở đây. Ngươi cũng buông tha Hổ Lâm Khắc được không?”

“Buông tha?” Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn khinh miệt! Nở nụ cười :“Hắn đã chết, nói chuyện buông tha làm gì?”

“??” Người nọ nhanh chóng quay đầu nhìn liếc mắt Hổ Lâm Khắc một cái, tiếp theo hắn liền chứng kiến tại ngực trái Hổ Lâm Khắc, một lỗ nhỏ trong suốt dễ dàng thấy được! Lỗ nhỏ trong suốt không có một tia vết máu, giống như cái chỗ này vốn là chỗ trống!

“Ngươi là làm sao bây giờ đến ?” Người nọ ảnh cả kinh, quay đầu nhìn phía Cao Lôi Hoa. Nhưng đầu hắn vừa mới quay lại, lại cảm thấy bả vai mình đau xót.

Bởi vì Cao Lôi Hoa trong nháy mắt đã xuất hiện ở bên cạnh hắn, vô thanh vô tức . Trong tay Cao Lôi Hoa một thanh trường kiếm hoa lệ lóe ra lôi quang đã chém trên bờ vai hắn.

“Không ai từng dạy ngươi, trong khi chiến đấu thất thần, là chuyện ngu xuẩn sao?” Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn bóng đen nói, đồng thời trong ánh mắt bóng đen không dám tin, kiếm của Cao Lôi Hoa bắt đầu từ bả vai hung hăng đem bóng đen kia trảm thành hai nửa.

“Thất thần trong khi chiến đấu, là một hành vi ngu xuẩn.” Cao Lôi Hoa thu hồi trường kiếm, sau đó xoay người nói với Nguyệt Sư.

“Hắc hắc, điểm ấy ta cũng biết.” Một bên Nguyệt Sư cười hắc hắc, sau đó vung đại kiếm trong tay chém xuống đầu Hổ Lâm Khắc.

“Tiểu đội trưởng đại nhân! Chúng ta ở đây! Muốn giết ai! Muốn giết ai! giết con mẹ nó, đã lâu không được giết người. Nghe được tiểu đội trưởng muốn đánh nhau. Chúng ta rất hưng phấn đấy!” Xa xa , thanh âm đại quân nhanh chóng truyền tới.

Là một đại đội quân đoàn hoàng kim sư tử tới rồi. Căn cứ theo yêu cầu của Nguyệt Sư, lần này tới chỉ có một ngàn người hoàng kim sư tộc.

“Thật có lỗi, các ngươi tới đã muộn một chút, vừa kịp tới quét dọn chiến trường.” Nguyệt Sư cười hắc hắc với một ngàn hoàng kim sư tộc .

“Đội trưởng! Ngươi lừa gạt tình cảm của bọn ta?” Một ngàn hoàng kim sư tử bộ tộc nhiệt huyết sôi trào vừa nghe đến không còn đối tượng đánh nhau. Nhất thời giống sương đánh cà, toàn bộ thất vọng!

Nguyệt Sư cũng có chút ngượng ngùng, nói với hoàng kim sư tử tộc :“Lưu vài người quét tước chiến trường, còn lại theo ta đi mang ta lão bà về nhà, đúng rồi, thuận tiện mang đầu người này đi. Ai tới đóng băng thuật cái?” Nguyệt Sư giơ lên đầu Hổ Lâm Khắc trên tay.

“Rõ, tiểu đội trưởng đại nhân!” Sư tộc chiến sĩ đều là cường giả ma vũ song tu. Ma pháp đối với bọn họ mà nói là chuyện nhỏ. Nghe được mệnh lệnh của Nguyệt Sư, từ trong đám người đi ra một người, tùy tay thi triển cái đóng băng thuật đối với đầu người trong tay Nguyệt Sư, dụng đóng băng thuật đóng băng lại.

“Từ đã, Nguyệt Sư. Quan sát lực của ngươi còn chưa đủ.” Đột nhiên , Cao Lôi Hoa gọi Nguyệt Sư lại. Cười nói với Nguyệt Sư.

“Làm sao vậy? Cha?” Nguyệt Sư nghi ngờ hỏi, như thế nào đột nhiên nói tới sức quan sát của mình?

“Ngày hôm qua mật báo ngươi xem rồi chứ? Vậy ngươi ngươi còn nhớ rõ theo lời phong mật báo đó lần này đến đây bao nhiêu hổ nhân không?” Cao Lôi Hoa cười hỏi.

“Ân, ta còn nhớ rõ, dường như là chừng một trăm tên.” Nguyệt Sư nói.

“Vậy ở nơi này có bao nhiêu người?” Cao Lôi Hoa mỉm cười chỉ vào đám thi thể trên mặt đất.

“Này” Nguyệt Sư quay đầu đếm đếm vài cái, sau đó lộ ra biểu tình nghi hoặc:“Tám mươi tên! Như thế nào thiếu hai mươi tên.”

“Ha ha, về sau làm việc phải cẩn thận.” Cao Lôi Hoa vỗ vỗ Nguyệt Sư:“Thân là một thú hoàng, ngươi vô luận làm chuyện gì cũng không thể buông tha một chi tiết nhỏ! Bởi vì một chi tiết cũng có thể làm cho ngươi thất bại thảm hại. Thiếu hai mươi người, nếu hai mươi người này đang âm thầm làm việc theo lệnh, đối với ngươi mà nói là một sự uy hiếp .”

“Rõ, phụ thân. Ta đã biết.” Nguyệt Sư trong lòng cũng cả kinh, vừa rồi chính mình không ngờ liền số lượng địch nhân cũng không rõ.

“Xuất hiện đi,” Cao Lôi Hoa hướng khoảng không phía sau nói.

“Lôi tổ trưởng.” Lúc này, trong không khí một đạo nhân ảnh giống như quỷ ảnh xuất hiện:“Đã có tin tức hai mươi tên hổ tộc còn lại.”

“Ở đâu?” Cao Lôi Hoa hỏi.

“Cửa nhà của Hồ Mị Nhi tiểu thư.” Nhân ảnh nọ nhẹ giọng nói, tổ chức gia hỏa này đều giống nhau : Tích tự như kim.

“Cái gì? Tại nhà Hồ Mị Nhi?! Mẹ nó, cha, mau! Nhanh đi đến nhà Hồ Mị Nhi !” Nguyệt Sư vừa nghe đến hai mươi tên gia hỏa không ngờ tại nhà Hồ Mị Nhi nhất thời nóng nảy!

“Đừng nóng vội.” Cao Lôi Hoa nói:“Bọn họ mang cho ngươi một cơ hội tốt. Hiện tại ngươi mang theo hoàng kim sư tộc, vừa lúc bọn chúng cho ngươi một cơ hội lập uy. Cho cố chấp nhạc phụ của ngươi biết thực lực của ngươi, trong thế giới thực lực là tối thượng, ngươi phải có thực lực mới không làm cho người ta khinh thường.”

“Nghe rõ! Phụ thân!” Nguyệt Sư lớn tiếng lên tiếng, sau đó mang một ngàn hoàng kim sư tử tộc dũng sĩ đằng đằng sát khí hướng nhà Hồ Mị Nhi đi tới ......

Đợi cho đại quân sau khi rời đi, Cao Lôi Hoa nhíu mày ngắm nhìn kia bị trảm thành lưỡng đoạn bóng đen. Không biết vì cái gì này mặt đất này bóng đen để hắn cảm thấy khó chịu. Là ta suy nghĩ nhiều sao? Cao Lôi Hoa lắc đầu, sau đó hướng hồ vực đi đến.

Sau khi Cao Lôi Hoa rời đi, hai nửa hắc sắc bóng người nguyên bị Cao Lôi Hoa chém không ngờ chậm rãi chuyển động. Dần dần, thân thể bị Cao Lôi Hoa trảm thành lưỡng đoạn chậm rãi mấp máy, dần dần dính vào nhau.

“Nam nhân thật mạnh.” Sau khi dính vào nhau, bóng đen đã chết mở mắt, lộ ra cười nụ khổ nói:“Quá cường đại, chỉ một kiếm, không ngờ khiến cho ta chết một lần.”

“Số 1, ngươi vừa rồi chết một lần ?” Lúc này, bên cạnh bóng đen đột nhiên lại xuất hiện một bóng đen đồng dạng.

“Đúng vậy.” bóng đen trên mặt đất cười khổ một tiếng:“Nếu không phải chúng ta là tử vong chi thần Bản Tôn, dốc hết sức lượng nắm giữ ‘Tử’, ta nghĩ ta đã xong đời rồi.”

“Là ai giết chết ngươi? Tại thế giới nhân loại, chẳng lẽ còn có người có thể gây tổn thương tổn đến ngươi?” Bóng đen kia sau khi xuất hiện nghi ngờ hỏi

“Là một đầu bạc nam tử.” Bóng đen được kêu là số 1 cười khổ một tiếng:“Chỉ một kiếm, không ngờ dễ dàng chém ta. Tuy rằng là ta có chút khinh địch.”

“Đối phương là thần sao?” Sau lại tới bóng người nhẹ giọng hỏi.

“Không biết. Hẳn là không phải, bởi vì ta không cảm giác được hơi thở của cường giả sau Kiếm Thần cấp. Bất quá hơi thở trên người hắn làm ta cảm thấy rất kỳ quái.” Số 1 sau khi hoàn toàn khôi phục đứng lên nói:“Trên người hắn có một cổ lực lượng tới cực điểm hắc ám. So với lực lượng của chúng ta còn muốn hắc ám hơn, ta không dám tưởng tượng đó là lực lượng gì, lực lượng kia tựu giống ma! Bất quá lại không giống. Dù sao, hắn cho ta cảm giác rất kỳ quái !”

“Được rồi, để ta phát tin tức tới những phân thân khác, gần nhất đừng tìm gia hỏa tóc trắng xung đột.” Người hắc ám thứ hai khẽ thở dài một tiếng nói:“Còn có, số 1. Bản thể lên tiếng , bảo phân thân chúng ta nhanh nghĩ biện pháp tìm ra tên thần thú kia. Nếu không tìm ra tên kia, chúng ta đều chết chắc rồi. Vật kia gần nhất số lần xuất hiện càng ngày càng nhiều . Không tìn được thần thú, chúng ta tựu thảm .”

“Được rồi. Ta cũng không phải không biết.” Tên Hắc y nhân được xưng là số 1 thở dài:“Vừa rồi nam nhân này, chỉ một kiếm đã có thể chém chết ta. Chúng ta tuy rằng chính là phân thân, nhưng cũng có một phần lực lượng bản thể nha! Nam nhân này, lại không giống là thần, lại không giống là ma, chính là cái gì vậy.........