Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 173: Vì ngôi vương tất cả đều vô tình (P1)




Khi Cao Lôi Hoa đi đến gần túp lều thì nghe được tiếng kêu lo lắng của Slime hoàng kim. Cầu Cầu và Cao Lôi Hoa có một mối liên hệ rất đặc biệt. Ví dụ như, Slime ở một nơi rất xa thì cũng có thể cảm ứng được Cao Lôi Hoa và ngược lại. Loại năng lực chính Cao Lôi Hoa cũng không biết có từ khi nào, chỉ biết nó đột ngột xuất hiện.

Lúc này thì Cầu Cầu đang nằm úp lên người Tiểu Tam, ma lực liên tục từ cơ thể của nó truyền vào trong cơ thể của Tiểu Tam, cố gắng giữ lại chút sinh cơ cuôi cùng của nàng.

Lúc Cao Lôi Hoa được truyền tống vào hang động kỳ quái kia, Cầu Cầu cũng không bị đưa vào theo mà ở chung một chỗ với hai nàng kia. Nhưng khi Tuyết Y Nhi hạ độc thủ với Tiểu Tam thì cũng đúng lúc Cầu Cầu ngủ mê mệt để bổ sung năng lượng. Cầu Cầu dù sao cũng là Slime, sau mỗi một lần biến thân nó đều phải tiêu hao rất nhiều năng lượng. Cho nên nó đều buộc phải ngủ để bổ sung năng lượng bị tiêu hao. Đương nhiên, theo sự gia tăng năng lượng của Cầu Cầu, mà thời gian của giấc ngủ cũng càng ngày càng ngắn lại.

Khi Cao Lôi Hoa và Furion bị thiên lôi đánh trúng rồi biến mất, Cầu Cầu cũng rất nhanh chóng rơi vào giấc ngủ. Bởi vì giữa nó và Cao Lôi Hoa có mối liên hệ, nên nó có thể cảm ứng được Cao Lôi Hoa không có chuyện gì xảy ra, do đó Cầu Cầu cũng yên tâm mà ngủ.

Đó là lí do Cầu Cầu cũng không biết rõ lắm chuyện Tuyết Y Nhi đả thương Tiểu Tam. Nó chỉ biết là sau khi tỉnh lại đã thấy Tiểu Tam đang nằm trên vũng máu rồi! Thấy nàng như vậy Cầu Cầu rất lo lắng, nó không phải là Slime bình thường, trí tuệ của nó cũng chẳng thua kém gì nhân loại. Nhưng mà dù cho có thông minh đến đâu cũng không vô ích. Nó không phải là mục sư cũng không có phương pháp chữa thương cao siêu như Cao Lôi Hoa. Cho nên đối với việc Tiểu Tam bị thương, nó chỉ có thể dùng ma lực của mình duy trì chút sinh mệnh cuối cùng ở trong cơ thể của nàng. Nhưng mà cũng may là Cầu Cầu làm theo bản năng, chính hành động này lại may mắn bảo vệ được tính mạng của Tiểu Tam.

Lại nói, Tuyết Y Nhi lúc đó đi cũng khá vội vàng, vì có tật giật mình nên sau khi đâm Tiểu Tam nàng không nghĩ đến Cầu Cầu ở góc lều. Có nằm mơ nàng cũng không nghĩ đến kế hoạch của mình cuối cùng thất bại vì Slime hùng mạnh.

Slime hoàng kim đã ở bên cạnh Tiểu Tam cả một buổi chiều rồi. Nếu như Cao Lôi Hoa không đến kịp, ma lực của nó cũng sẽ cạn kiệt, lúc đó tính mệnh của Tiểu Tam sẽ thực sự trở nên nguy hiểm.

Nhưng thật may là Cao Lôi Hoa đã quay trở lại đúng lúc này! Cầu Cầu đã cảm ứng được khí tức của hắn ở xa. Thế là nó liền gọi lớn, để cho Cao Lôi Hoa đi về phía túp lều.

- Tiểu Tam?

Sau khi nghe được tiếng kêu gọi của Cầu Cầu, Cao Lôi Hoa liền khẩn trương bước nhanh tới căn lều đã bị phủ một lớp tuyết. Vừa bước vào thì Cao Lôi Hoa sững cả người. Ở trước mặt hắn, Tiểu Tam đang ôm áo của Băng Tuyết nữ thần, khóe miệng của nàng vẫn còn vương vệt máu khô nổi bật dưới sự phản chiếu ánh sáng của tuyết:

- Tiểu Tam!

Cao Lôi Hoa khẩn trương gọi một tiếng, khẽ động một cái đã vọt đến bên cạnh Tiểu Tam. Sau đó đặt tay lên trên cổ tay của nàng, nhanh chóng truyền lôi thần lực vào bên trong cơ thể của Tiểu Tam.

- Slime.

Cầu Cầu khẽ hô lên, cơ thể nhỏ bé của nó nhu nhược ngã xuống một bên. Năng lượng được tích lũy ba ngày trước của nó lại một lần nữa tiêu hao sạch sẽ. Khi thấy Cao Lôi Hoa đến, Cầu Cầu cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Băng Sương Cự Long Furion theo sau Cao Lôi Hoa tiến vào căn lều, rồi im lặng đứng ở bên cạnh nhìn cô gái nằm trên mặt đất. Hơi thở của cô gái này đã rất mỏng manh, gần như không còn cảm nhận được. Nếu như không phải là có người dùng ma lực cố gắng giữ lại một tia sinh mệnh cuối cùng, nàng có lẽ đã sớm rời khỏi thế giới này rồi.

Furion khẽ nhắm mắt lại rồi mở bừng mắt ra. Lúc này hai mắt của hắn lấp lánh ánh sáng xanh như nước. Đây là kỹ năng thiên phú của Băng Sương Cự Long tộc “Mắt thật”.

- Ngực trái của nàng bị một vết thương nghiêm trọng. Ủa? Thật kỳ lạ, trái tim của nàng lại ở bên phải. Tiếc là, đã quá muộn rồi, nếu như tới sớm một chút nữa có lẽ còn có thể cứu chữa.

Băng Sương Cự Long Furion thầm than một tiếng, sau đó nói với Cao Lôi Hoa:

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, khí tức sinh mệnh của cô gái này đã gần cạn kiệt rồi.

Cao Lôi Hoa vẫy vẫy tay, tỏ ý là mình đã biết. Sau đó gia tăng lôi thần lực từ từ di chuyển trong cơ thể của Tiểu Tam.

- Phù!

Cao Lôi Hoa thở ra một hơi, tính mệnh của Tiểu Tam đã tạm thời được bảo đảm. Nguồn lôi thần lực lần này của mình có thể bảo vệ sinh mệnh của nàng chừng một tháng. Nhưng mà tháng sau nhất định phải tìm được biện pháp để điều trị cho Tiểu Tam. Cao Lôi Hoa nhìn chằm chằm miệng vết thương trên ngực trái của Tiểu Tam vẫn còn lộ rõ dấu tay sau khi bộc phát đấu khí. Nhìn thương tích như thế này Cao Lôi Hoa nhíu mày. Phải biết rằng mình và Furion rời khỏi chỉ trong chốc lát, là ai mà trong một khoảng thời gian ngắn như vậy đánh Tiểu Tam bị thương chứ?

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, cậu nói xem là ai làm vậy?

Băng Sương Cự Long Furion cũng nhìn dấu tay do đấu khí tạo thành trên ngực trái của Tiểu Tam rồi hỏi.

- Ta nghĩ, cũng chỉ có cô gái tên Tuyết Y Nhi kia thôi.

Cao Lôi Hoa hơi cau mày, ở trên đại băng nguyên rộng lớn này cũng chỉ có mấy người bọn mình ở đây. Từ khi tiến vào đến giờ, Cao Lôi Hoa hoàn toàn không cảm ứng được khí tức của Tuyết Y Nhi. Xem ra cô nàng này đã không còn ở hiện trường nữa. Hơn nữa lúc mới khởi hành, từ việc Tuyết Y Nhi là có thể thoải mái nhảy lên lưng Slime trong trạng thái cự long.

Thì cô gái này quả thật là một chiến sĩ. Chỉ một lúc là có thể làm được chuyện này, thì chính là Tuyết Y Nhi kia rồi.

Vừa nghĩ đến quan hệ của Tuyết Y Nhi và Tiểu Tam, Cao Lôi Hoa than thở bất đắc dĩ. Hoàng gia, vĩnh viễn không thể thiếu những chuyện huynh đệ tàn sát nhau, hoàng thất mãi mãi là nơi đen tối nhất, là nơi vô tình nhất. Ngay từ khi mới gặp cô gái Tuyết Y Nhi này, mình còn cho rằng do xem nhiều phim truyền hình mà lo lắng thái quá. Ai ngờ loại chuyện này lại có thể xảy ra, nữ nhân kia cuối cùng lại hạ độc thủ với Tiểu Tam.

- Ta sẽ trả lại cả vốn lẫn lời cho con đàn bà kia!

Cao Lôi Hoa cắn răng nắm chặt lấy bàn tay.

- Đừng~~

Có lẽ vì động tác của Cao Lôi Hoa quá lớn, cô bé đang ở trong ngực hắn đột nhiên mở mắt khẽ rên rỉ. Sau đó nó nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa rồi lại quay sang nhìn Tiểu Tam ở trước mặt Cao Lôi Hoa.

- Đừng!

Sau khi thấy Tiểu Tam, cô bé đang ở trong lòng của Cao Lôi Hoa ngọ ngoạy vài cái. Cao Lôi Hoa cũng không nghĩ nhiều liền thả cô bé xuống. Tiếp đó cô bé bước từng bước nhỏ đi đến bên cạnh Tiểu Tam. Bởi vì hai vai bị xích xuyên qua nên cô bé đi rất chậm.

Cao Lôi Hoa cũng không để ý đên cô bé, hắn nắm chặt tay nói với Băng Sương Cự Long Furion:

- Furion, ngươi có muốn theo ta tới vương quốc Băng Tuyết một chuyến không?

- Sao? Cậu đi đến vương quốc Băng Tuyết làm gì?

Furion hỏi, thực ra hắn cũng biết Cao Lôi Hoa muốn đi làm cái gì.

- Giết người!

Cao Lôi Hoa lạnh lùng nói.

- Thôi được, tôi sẽ không để ý đến thân thể này mà đi với cậu một chuyến!

Furion cười khổ, dù sao trong mắt người của vương quốc Băng Tuyết thì mình cũng là một ác long, một con ác long chuyên cướp đoạt ở quốc gia bọn họ. Đã như vậy, hắn cũng không sợ hình tượng của mình xấu hơn nữa hay không.

Khi Cao Lôi Hoa và Furion đang nói đến chuyện đi đến vương quốc Băng Tuyết, thì Slime hoàng kim ở bên cạnh đột nhiên kêu lớn lên. Theo tiếng kêu của Cầu Cầu, một nguồn lực lượng rất bất an xuất hiện từ vị trí của Tiểu Tam! Đúng vậy, là một nguồn lực lượng bất an! Không biết vì sao, nguồn sức mạnh này gây cho Cao Lôi Hoa một loại cảm giác chẳng lành.

Cao Lôi Hoa vội vàng quay đầu nhìn về phía của Tiểu Tam. Ngay sau đó hắn liền thấy được cô bé da đen dễ thương kia đang đặt bàn tay bụ bẫm lên bộ ngực của Tiểu Tam. Luồng năng lượng màu đen bắt nguồn chính từ trên bàn tay này! Cao Lôi Hoa trợn tròn mắt, lực lượng này không phải là đấu khí, không phải là ma lực, cũng không phải là thần lực! Là một loại lực lượng mà Cao Lôi Hoa chưa từng được thấy qua! Phản nghịch, bất an! Cũng không phải là hắc ám thần lực, mà là một loại lực lượng còn hỗn loạn và đen tối hơn so với hắc ám thần lực.

Sức mạnh của Vong Linh Đại trưởng lão là hắc ám. Nhưng chỉ có điều đó là đối với nhân loại mà thôi, sức mạnh hắc ám sau khi thành thần thì cũng là thần lực. Về mặt bản chất cũng không có khác biệt gì!

Nhưng lực lượng này thì hoàn toàn khác biệt. Nó trái ngược hẳn với thần lực. Thậm chí còn khiến cho Cao Lôi Hoa cảm thấy có một chút cảm giác bất an!

Khi năng lượng màu đen chạm đến ngực của Tiểu Tam, Cao Lôi Hoa được thấy cảnh tượng lần đầu tiên trong đời hắn thấy.

Chiếm đoạt! Năng lượng từ tay của cô bé không ngờ lại cắn nuốt vết thương trên ngực trái của Tiểu Tam!

Đồng tử Cao Lôi Hoa co mạnh lại! Với thị lực vượt trội của hắn có thể nhìn thấy rõ ràng, nguồn năng lượng màu đen từ trong tay cô bé đang “ăn” vết thương trên ngực của Tiểu Tam! Toàn bộ vết thương dường như bị một cái gì đó “ăn”, nên miệng vết thương nhanh chóng thu nhỏ lại!

Cao Lôi Hoa và Băng Sương Cự Long Furion đứng nhìn đến ngây người! Tuy năng lượng từ tay của cô bé khiến cho Cao Lôi Hoa cảm thấy rất bất an, nhưng năng lượng này cũng quá cường hãn đi thôi!

- Đừng! Ngon tuyệt! Hì hì.

Sau khi ngực của Tiểu Tam khôi phục trở lại, cô bé lại làm ra một chuyện khiến Cao Lôi Hoa phun máu! Nó giật mạnh yếm của Tiểu Tam! Phải biết rằng vì đang ở trên đại băng nguyên, nên quần áo trên người của Tiểu Tam tương đối nhiều. Nhưng lúc này lại bị cô bé kia thoải mái kéo ra.

Cao Lôi Hoa lúc này đang đứng bên phải, ngực trái của Tiểu Tam lại lộ rõ ở trước mắt hắn. Núm vú màu hồng sáng ngời nhẹ nhàng rung động trước mắt Cao Lôi Hoa. Có lẽ bởi vì khí lạnh, nên khi hai hạt anh đào xinh đẹp màu hồng này phơi bày trong không trung, liền nhang chóng săn lại… …

Suy nghĩ bậy bạ! Trong đầu của Cao Lôi Hoa hiện lên một chút ý nghĩ bậy bạ. Sau đó hắn lại còn được nhìn thấy hình ảnh mạnh bạo hơn nữa.

Cô bé này lại vùi đầu vào ngực của Tiểu Tam, há miệng ngậm lấy đầu v* của nàng… …

Chẳng lẽ. Nó chữa trị tốt cho Tiểu Tam, chính là vì, mút sữa sao?

Cao Lôi Hoa cứ tự suy đoán đến mướt mát mồ hôi.

- Trời! Cao Lôi Hoa huynh đệ!

Furion nhìn cô bé này hô lên đầy thán phục! Bởi vì tiếng hít thở của Tiểu Tam bây giờ lại khẽ vang lên! Sau khi vận “Mắt thật”, Furion rõ ràng thấy được cơ thể của Tiểu Tam bừng bừng sức sống! Mới vừa rồi Tiểu Tam còn như sắp chết, mà giờ đã hoàn toàn khôi phục lại rồi!

Đây là sức mạnh gì vậy? Cao Lôi Hoa và Furion nhìn nhau một cái. Chẳng lẽ bởi vì cái sức mạnh này, cô bé mới bị Lôi thần phong ấn ở nơi đó sao?

*******************

Tiểu Tam từ từ mở mắt ra, từ vú trái của nàng truyền đến một loại cảm giác rất kỳ diệu. Loại cảm giác này khiến Tiểu Tam cảm thấy tê tê, ngứa ngứa, nhưng lại có chút thoải mái (ND: Nghe cứ na na bệnh Tê tê, say say thế ko bit ). Tiểu Tam dám khẳng định mình chưa từng trải qua loại cảm giác này.

Đúng rồi, mình dường như đã chết rồi mà, trong lúc mở mắt, Tiểu Tam thầm nghĩ. Sau khi mở mắt, nàng liền nhìn thấy Cao Lôi Hoa đang mỉm cười đứng ở bên cạnh. Đúng vậy, đã chết rồi nên mới thấy được Cao đại ca. Tiểu Tam cười tự giễu, sau đó chuẩn bị đứng lên hỏi thăm Cao Lôi Hoa.

Khi Tiểu Tam vươn tay chuẩn bị khởi động thân thể của mình thì, bởi vì vài ngày không cử động nên thân thể cứng đờ và lập tức truyền đến từng cơn đau nhức. Đau? Tiểu Tam trong lòng cả kinh! Có cảm giác đau, chẳng lẽ mình chưa chết sao? Tiểu Tam lập tức phản ứng, nàng ngay lập tức mở to hai mắt nhìn Cao Lôi Hoa ở trước mặt:

- Cao đại ca, em, chưa chết sao?

- Nói gì mà ngốc vậy, có ta ở đây, làm sao để em phải chết chứ?

Cao Lôi Hoa mỉm cười nhìn Tiểu Tam:

- Cứ nghỉ ngơi đi, em không sao đâu. Yên tâm di.

Nói xong, Cao Lôi Hoa thò tay ôm lấy cô bé, muốn kéo nó ra khỏi vú trái của Tiểu Tam.

- Đau!

Tiểu Tam lập tức rên rỉ. Ở trên vú trái của nàng, cô bé kia cắn rất chặt. Cao Lôi Hoa kéo một cái, con bé kia lại không chịu nhả ra, vì vậy đầu v* của Tiểu Tam cũng bị kéo lên theo.

- Hề hề.

Thấy Tiểu Tam kêu đau, Cao Lôi Hoa xấu hổ cười cười. Mà thôi, nó muốn bú thì cho bú no vậy. Cao Lôi Hoa vẫn không tin là cô bé này có thể hút được cái gì từ trên người của Tiểu Tam.

Tiểu Tam cúi đầu nhìn cô bé đang cắn đầu v* của mình, cô bé có hơi đen, nhưng lại đen đẹp cộng thêm hình dáng mũm mĩm khiến cho người ta căn bản không thể nổi giận với nó:

- Nó, là con gái của ai đây?

Tiểu Tam nghi ngờ hỏi. Bây giờ nàng đang có một bụng nghi vấn cần phải hỏi. Vì sao mình lại không có việc gì? Hai người Cao Lôi Hoa vì sao biết mất rồi lại xuất hiện ở trước mặt nàng, còn có cô bé này ở đâu ra chứ?

- A.

Cao Lôi Hoa đặt tay phải lên tay của Tiểu Tam, thu hồi lại lôi thần lực tiến vào trong thân thể của nàng lúc trước. Để cho cơ thể cứng nhắc của nàng dần dần trở lại bình thường.

Từ vẻ mặt của Tiểu Tam là có thể thấy nàng có nhiều vấn đề muốn hỏi. Cao Lôi Hoa cũng không để Tiểu Tam hỏi nhiều, liền giải thích từ từ cho Tiểu Tam những chuyện mình và Furion đã trải qua.

Sau khi kể xong, Tiểu Tam cũng biết được một chút chuyện. Nàng nhìn lại cô bé ở trong lòng. Tính mạng của nàng là do Cầu Cầu và cô bé này cứu về.

- Tiểu Tam, thương tích của em, có phải là do Tuyết Y Nhi kia gây ra không.

Sau khi nói xong chuyện của mình và Furion, Cao Lôi Hoa nhìn Tiểu Tam hỏi.

- Tuyết Y Nhi.

Tiểu Tam lẩm bẩm cái tên đã từng khiến cho nàng cảm thấy thân thiết:

- Tuyết Y Nhi, Tuyết Y Nhi à! Ha ha, ha ha!

Tiểu Tam cười cay đắng:

- Cao đại ca, đó là hoàng gia sao? Hoàng gia nhất định phải tàn nhẫn như vậy sao? Tình cảm chẳng qua chỉ là gánh nặng sao? Vì sao Tuyết Y Nhi lại đối xử với em như vậy? Dã thú mặc dù hung ác, cũng không đánh đồng loại. Vì sao con người lại như vậy? Chẳng lẽ con người, ngay cả dã thú cũng không bằng sao?

Cao Lôi Hoa vuốt ve đầu Tiểu Tam, hắn cũng không biết an ủi nàng thế nào cho tốt. Con người, trước mặt lợi ích thì sẽ trở nên như vậy. Vì sự mê hoặc của quyền lợi mà con người mất đi lý trí, ngay cả cầm thú cũng không bằng, việc này cũng chẳng có gì là kỳ lạ. Sống trong hoàng gia, đó là số mệnh không tránh được. Đế vương từ xưa đến nay, có người nào có tình có nghĩa chứ? Vô tình, bọn họ mới có thể bảo đảm leo lên ngôi vua được!

- Cao đại ca, em rất choáng váng.

Tiểu Tam nói đầy mất mát:

- Em thật là ngốc, lại tin tưởng tình bạn và tình thân trong hoàng thất. Em lại còn tin tưởng nàng ta… …

Cao Lôi Hoa ở bên cạnh trầm mặc không nói gì. Hắn không biết phải làm gì để an ủi Tiểu Tam vào lúc này. Đời người thay đổi rất nhanh, không phải chỉ nói vài ba câu là có thể an ủi được? Cao Lôi Hoa bây giờ chỉ có thể ở bên cạnh Tiểu Tam, lắng nghe nàng trút ưu phiền.

- Có lẽ, em vốn có tình trạng như này. Trong hoàng thất, không cần người giống như em. Đúng không, Cao đại ca.

Tiểu Tam cúi đầu khẽ hỏi.

Cao Lôi Hoa nhìn Tiểu Tam ở trước mặt. Trong nháy mắt, hắn cảm thấy nàng bây giờ khác xa so với trước đây. Chỉ trong phút chốc, cả người Tiểu Tam dường như đã thay đổi.

- Em là Sophia!

Tiểu Tam ngẩng đầu lên, ánh mắt thể hiện sự lạnh lùng. Nàng bây giờ, đã không còn là một Tiểu Tam ngây thơ và dại khờ chỉ biết trốn ở phía sau Cao Lôi Hoa nữa. Tiểu Tam khờ khạo kia, đã bị chôn vùi ở trong đại băng nguyên này, bị chính tay Tuyết Y Nhi mai táng ở đây rồi! Còn hiện giờ, là Sophia, tam công chúa vương quốc Băng Tuyết! Thành viên hoàng gia, người kế thừa đế quốc Băng Tuyết.

- Tiểu Tam, muốn anh giết chết Tuyết Y Nhi hộ em không?

Cao Lôi Hoa nhìn Tiểu Tam hiện giờ cũng đành chịu. Nói thật ra, hắn không muốn nàng biến thành như vậy.

- Không, Cao đại ca. Chuyện này, anh không cần ra tay.

Tiểu Tam lộ ra nụ cười cay nghiệt. Nàng nhẹ nhàng ôm lấy cô bé đang ngậm đầu v* rồi hơi ngồi dậy:

- Em muốn dùng cách của mình để giải quyết chuyện này, phương pháp của em. Em muốn cho Tuyết Y Nhi biết, em là ai!... …