Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 172: Kim Toa Nhi da đen ở trong phong ấn




- Kim Toa Nhi!

Cao Lôi Hoa ngạc nhiên hô lên! Cô bé đang nằm trong ma pháp trận trước mắt lại là cô con gái nhỏ Kim Toa Nhi của hắn! Cao Lôi Hoa bước lên vài bước muốn ôm con bé này ra ngoài.

Nhưng khi vừa bước lên được một bước, Cao Lôi Hoa lại tự ép minh tĩnh tâm xuống. Cô bé này không thể là Kim Toa Nhi được! Minh đi thì Kim Toa Khi vẫn còn đang bú sữa của Tĩnh Tâm mà. Làm sao có khả năng bị phong ấn ở đây chứ? Hơn nữa với hàng chữ trên cánh cửa bên ngoài nếu không có thanh Tài quyết thì ai có thể đi vào được chữ?

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, đây là Kim Toa Nhi sao ?

Furion ở bên cạnh nóng nảy:

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, chuyện gì đang xảy ra vậy! Tôi tín nhiệm cậu nên mới giao đứa bé! Bây giờ, cậu nói cho tôi biết xem chuyện này là sao? Vì sao Kim Toa Nhi lại xuất hiện ở chỗ này, mà còn là cái dạng này nữa chứ!

Trước mặt bọn họ, là tám cây băng trụ lớn này. Tám cây băng trụ này chia ra tám góc, tạo thành hình một ma pháp trận. Thần lực khổng lồ phát ra từ tám cây băng trụ. Vị trí của những cây bàng trụ chính là ở trung tâm của hang động. Xung quanh vị trí của nó là một dòng nước nhỏ rộng khoảng ba mét. Mà ở chính giữa tám cây băng trụ là một cô bé mặc áo dài màu đen. Tám sợi xích vàng quanh tám cây trụ trói chặt lấy cơ thể của cô bé, đem cả người nàng trói lơ lửng ở trên không trung. Sợi xích to cùng với cơ thể nhỏ bé của cô bé tạo nên một sự đối lập rõ ràng.

Càng khiến cho Cao Lôi Hoa và Furion căm phẫn chính là hai sợi xích vàng nhỏ, hai sợi này đều có một đầu cắm xuống mặt đất giữa ma pháp trận, đầu còn lại thì lại tàn nhẫn xuyên qua hai bờ vai của cô bé này! Khiến thân thể của cô bé cố định ở bên trên ma pháp trận.

Người nào lại có thể xuống tay nặng như vậy với một cô bé đáng yêu như thế này chứ! Cao Lôi Hoa thở dài một hơi, người làm nên chuyện này quả thật là không bằng cả cầm thú.

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, trả lời cho ta!

Furion nổi giận, hắn tín nhiệm Cao Lôi Hoa, tin tưởng vào thực lực của Cao Lôi Hoa nên mới giao cô bé! Kim Toa Nhi tuy không phải là con ruột của Furion. Nhưng mà đó là một đứa con gái mà hắn yêu quý nhất. Lúc ở trên đảo, hắn tìm đủ mọi cách thăm dò thực lực người đến đón đứa bé này sẽ xác định xem người đó có đủ thực lực bảo hộ Kim Toa Nhi hay không. Đối với hắn mà nói, thực lực của Cao Lôi Hoa đủ tin cậy để hắn giao phó con bé, nhưng mà bây giờ thì!

- Bình tĩnh một chút đi, Furion huynh đệ.

Cao Lôi Hoa quát nhẹ một tiếng:

- Con của ta tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Kim Toa Nhi hiện giờ chắc chắn sẽ không có chuyện gì.

- Vậy chuyện trước mắt là sao đây?

Furion quát lên, đỏ cả mắt. Tình cảnh bày ra trước mắt làm cho hắn không thể nào tin được Kim Toa Nhi không xảy ra chuyên gì chứ?

- Nhìn cho rõ một chút.

Cao Lôi Hoa hét lớn:

- Cô bé ở trước mặt không phải là Kim Toa Nhi, ít nhất, thì, ít nhất thì Kim Toa Nhi cũng không đen như vậy!

Cao Lôi Hoa nhìn cô bé trong bộ quần áo đen ở giữa ma pháp trận. Phải biết rằng ngày thường Kim Toa Nhi ở nhà được hắn nuôi dưỡng trở nên trắng trẻo và mập mạp, ai gặp cùng thích, hoa còn phải ghen tị! Còn cô bé ở bên trong ma pháp trận nhìn thì giống y hệt như Kim Toa Nhi, nhưng mà da dẻ đen hơn một chút. Tuy vậy, vẻ dễ thương của cô bé lại không bị tổn hao chút nào mà trông càng khỏe mạnh.

- Cậu khẳng định đây không phải là Kim Toa Nhi sao?

Furion sau khi nghe được lời nói của Cao Lôi Hoa thì cũng bình tĩnh lại một chút.

- Tất nhiên, cô bé này tuyệt đối không phải là Kim Toa Nhi.

Cao Lôi Hoa nhìn chằm chằm vào cô bé ở trước mặt.

Ngay lúc này, cô bé ở giữa ma pháp trận hình như cảm nhận được ánh mắt của Cao Lôi Hoa. Cô bé đột nhiên mở mắt, đối nhãn trực tiếp với ánh mắt của hắn.

Cao Lôi Hoa run lên. Màu đen, là một đôi mắt màu đen sâu thẳm như bóng đêm.

Hai mắt của Kim Toa Nhi có màu xanh lam giống hệt với Tĩnh Tâm. Nhưng cặp mắt của cô bé này lại có màu đen. Cặp mắt màu đen, dù sao cũng khiến cho Cao Lôi Hoa cảm thấy thân thiết.

Nhìn Cao Lôi Hoa ở trước mặt, trong mắt cô bé kia tràn đầy nghi hoặc. Bất an và hoảng sợ. Còn có một chút chờ đợi.

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, cậu có thể cứu cô bé này ra được không?

Furion sau khi nhìn vào ánh mắt của cô bé thì lập tức cảm thấy bứt rứt nói. Cô bé này rất giống Kim Toa Nhi!

Cao Lôi Hoa nhíu mày nhìn cô bé. Hắn nhớ tới câu mà Lôi thần viết trên cánh cửa. Theo những gì trên đó viết, đây đúng là một nơi tai họa. Nếu như nói không sai, nơi này chính là chỗ Lôi thần hạ phong ấn cô bé này! Nhưng mà tại sao Lôi thần lại phải làm như vậy?

- Cứu tôi!

Lúc này, một tiếng nói của trẻ con trực tiếp vang lên trong đầu của Cao Lôi Hoa! Cao Lôi Hoa nhìn về cô bé ở trước mặt. Môi không hề mấp máy, tiếng nói này là trực tiếp vang lên ở trong đầu của bắn.

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, bất kể là như thế nào, đây vẫn chỉ là một cô bé mà! Cứu, cứu nó đi.

Furion không dám nhìn nữa, chỉ bằng việc hình dạng của cô bé giống như Kim Toa Nhi, thì không thể để nó ở chỗ này được.

- Nhớ lại câu nói viết trên cánh cửa đi.

Cao Lôi Hoa khẽ nói, cũng không lập tức cửu cô bé này. Cao Lôi Hoa cũng không cho là Lôi thần là một lão già IQ thấp, tự dưng không có chuyện gì lại phong ấn cô bé này ở nơi đây. Cô bé này rất có thể thật sự như lời của Lôi thần, là một mối nguy hiểm.

- Ta chẳng quản hắn là Lôi thần hay không, cũng chẳng quan tâm tới cửa lớn, cửa nhỏ gì hết!

Furion trừng mắt nhìn Cao Lôi Hoa:

- Ta tưởng rằng Cao Lôi Hoa huynh đệ là một người rất thích trẻ em, nên sẽ đối xử tốt với chúng.

Furion nghiến răng nói:

- Nếu cậu không cứu, thì ta cứu, chỉ riêng việc cô bé giống Kim Toa Nhi là ta không thể không để ý được!

Furion quát lên một tiếng, trên người bùng phát ánh sáng màu xanh lam đại biểu bậc tám, thần lực băng hệ.

- Đợi chút!

Thân hình Cao Lôi Hoa khẽ động, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mật Furion, ngăn lối đi của hắn.

- Tránh ra!

Furion hét lớn:

- Ngươi không cứu, chẳng lẽ còn muốn ngăn cản ta cứu người sao ?

- Không phải, đợi một chút!

Cao Lôi Hoa hơi bực mình, tên Furion này sao lại không biết suy xét thấu đáo gì cả, để cho hắn nói hết lời cũng không được nữa sao?

Furion thấy Cao Lôi Hoa không tránh ra thì càng cáu, hắn vung tay phải lên, vận băng thần lực màu xanh lam không chút do dự đấm Cao Lôi Hoa!

- Được rồi! Bình tĩnh một chút đi!

Cao Lôi Hoa hét lớn một tiếng, vận lôi thần lực nhẹ nhàng nắm chặt tay phải của Furion:

- Cho dù là muốn cứu người, ngươi cho rằng cứ như này thì có thể cứu được nó sao ? Đây là ma pháp trận phong ấn do Lôi thần tạo ra. Ngươi cho là một người vừa mới bước vào bậc tám như ngươi là có thể phá được sao?

- Vậy cậu nói xem làm như thế nào đây?

Furion vẫn còn bất mãn nói với Cao Lôi Hoa.

- Đề ta xem xét một chút!

Cao Lôi Hoa chỉ vào mấy thứ phát ra ánh sáng ở bên cạnh ma pháp trận phong ấn nói với Furion:

- Nhìn kỹ xem nó là cái gì vậy?

Furion nhìn theo hướng Cao Lôi Hoa chỉ. Ở bên cạnh tám cây trụ băng, có tám vật gì đó phát ra ánh sáng đang lơ lửng. Là tám cây thần khí! Furion kinh ngạc nói:

- Kiếm của Băng Tuyết Nữ Thần, và bên kia còn có một áo bào của nàng. Còn có cung của Tinh Linh thần, áo giáp, trang sức trên đầu, một đôi bao tay, một đôi nẹp chân. Là trọn vẹn một bộ đồ của Tinh Linh thần và một thanh kiếm của Băng Tuyết Nữ Thần!

- Nếu muốn phá phong ấn, trước tiên phải di chuyển mấy thứ này.

Cao Lôi Hoa nói với Furion. Bây giờ cũng không có biện pháp. Theo cái bộ dạng của Furion, không cứu được cô bé này ra hắn sữ không buông xuôi.

Dường như là nghe được lời nói của Cao Lôi Hoa, cô bé ở giữa ma pháp trận lộ ra ánh mắt vui mừng. Vẻ hy vọng ở trong mắt nàng tỏ ra chắc chắn.

Cao Lôi Hoa tiến về ma pháp trận, nhưng cũng không có lại gần quá. Lại nói, ma pháp trận của phương Tây và trận pháp của Trung Quốc cổ đại khi thiết lập, tuy có rất nhiều điểm khác nhau nhưng đều giống nhau ở chỗ rất thần kỳ. Nhưng mà, nếu nói đến mức độ tinh tế của hai bên, ma pháp trận và trận pháp của Trung Quốc vẫn còn có chút chênh lệch.

Cao Lôi Hoa quan sát ma pháp trận một cách kỹ lưỡng. Ma pháp trận cũng như trận pháp, nếu ma pháp trận hoàn mỹ thì cũng có phương pháp phá trận. Đặc biệt là ma pháp trận phong ấn, nhất định có một trận nhãn dùng để phá trận. Cái này đại biểu cho chân lý trong vũ trụ, trên thế giới không có cái gì là hoàn mỹ!

- Không hổ là phong ấn của Lôi thần.

Cao Lôi Hoa khẽ thở dài một tiếng. Lôi thần thật không phải là một lão bình thường. Trận nhãn của phong ấn này rất rõ ràng chính là tám cây trụ băng kia! Nhưng mà rõ ràng thì rõ ràng, tám cây băng trụ này lại là chỗ mạnh nhất bên trong trận pháp phong ấn. Mỗi một cây băng trụ đều có một loại thần khí bảo vệ! Tuy là vừa nhìn thì có thể thấy được mắt trận, nhưng nếu muốn phá trận, nói thì dễ nhưng làm mới khó!

- Thế nào? Có cách nào không? Cao Lôi Hoa huynh đệ.

Furion kêu, tuy là biết cô bé ở bên trong trận pháp không phải là Kim Toa Nhi, nhưng mà nó với Kim Toa Nhi giống nhau như đúc, khiến hắn cảm thấy đau lòng. Đặc biệt là hai sợi xích nhỏ xuyên qua vai kia chắc đã khiến cô bé này phải chịu đựng rất nhiều thống khổ! Xuyên qua vai mà! Furion chỉ nghĩ tới thôi cũng đã cảm thấy rét run.

- Ngươi lui ra phía sau một chút, chỉ đành dùng sức phá trận vậy.

Cao Lôi Hoa nắm chặt thanh Tài Quyết nói với Furion. Đã không có biện pháp, vậy thì chỉ có cách cứng rắn mà thôi!

- Được rồi!

Furion cũng không phản đối, lui về phía sau. Hắn đã thấy qua trình độ biến thái của Cao Lôi Hoa. Cảnh Cao Lôi Hoa một thân một mình ngăn cản thiên lôi đầy trời vẫn còn lưu lại sâu đậm trong lòng của Furion.

Cao Lôi Hoa hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại, sau đó hẳn mở bừng mắt ra! Trong nháy mắt, con mắt của Cao Lôi Hoa trở thành màu tím sậm, không phải là do lôi quang biến màu tím, mà thật sự là con ngươi trở nên tím sậm!

- Cổ vũ kỹ! Thiên lôi cửu kích -Kinh lôi bạo ngũ nhạc (Sấm động Ngũ Nhạc)!

Cả người Cao Lôi Hoa nhảy lên cao, tay phải giơ Tài quyết lên. Lôi quang trên thanh Tài quyết ngưng tụ lại mà không tán. Dần dần, lôi quang màu tím sậm ở trên thanh Tài quyết từ từ chuyển hóa thành lôi quang màu tím đỏ!

Ánh mắt của cô bé ở bên trong ma pháp trận chợt lóe hào quang, nhưng cũng rất nhanh được nàng che giấu.

Ầm! Một tiếng, Cao Lôi Hoa cả người lẫn đao đánh thẳng lên cái phong ấn cường đại được Lôi thần tạo ra này.

Thế nhưng, ngoài dự đoán của Cao Lôi Hoa! Toàn bộ kết giới lại không có một cản trở nào đối với hắn! Thành ra Cao Lôi Hoa lại chém vào khoảng không!

- Đinh! Một tiếng. Kiếm của Cao Lôi Hoa chém vào mặt băng trên ma pháp trận! Mặt Cao Lôi Hoa lúc này đần thối. Hắn không biết vì sao mà cái ma pháp trận này lại không ngăn cản mình lại? Chẳng lẽ nguyên nhân là do thanh Tài quyết là vũ khí của Lôi thần, nên phong ấn của Lôi thần không ngăn cản mình? Cao Lôi Hoa nghi hoặc thầm nghĩ.

Sau khi kiếm của Cao Lôi Hoa chém xuống ma pháp trận, mặt bâng liền nồ tung. Nhát kiếm này của Cao Lôi Hoa là đã dùng hết sức, mặt băng khi bị một kiếm này của hắn chém trúng, ngay lập tức bị lôi quang đốt thành hơi nước. Toàn bộ ma pháp trận trong nháy mắt được hơi nước bao phũ. Furion đứng bên ngoài khá lo lắng.

Một lúc lâu sau, giữa làn hơi nước dày đặc xuất biện một bóng người, hình ảnh của Cao Lôi Hoa dần dần xuất hiện trong mắt Furion.

Ở trong ngực của Cao Lôi Hoa, cô bé kia đang được hắn ôm nhẹ nhàng.

- Cứu được rồi sao?

Furion hài lòng nói.

- Ừm

Cao Lôi Hoa gật đầu, mấy sợi kim tinh trên trụ băng hoàn toàn không phải là đối thủ của thanh Tài quyết, chém một cái nhẹ đã đứt ra. Nhưng cũng có một vấn đề chính là hai sợi dây xích xuyên qua xương quai xanh của cô bé, hai sợi xích này cũng chẳng biết là được làm từ cái gì, thanh Tài quyết chém cũng chẳng lay động gì.

Furion vội vàng nhìn cô bé ở trong lòng Cao Lôi Hoa. Lúc này nó đang nhắm mắt, nằm úp mặt vào ngực Cao Lôi Hoa. Miệng thỉnh thoảng lại mút ngón tay út của mình trông vô cùng đáng yêu.

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, mấy thứ thần khí kia đâu rồi?

Furion sau khi thấy cô bé không có chuyện gì thì cười hỏi.

- Hắc hắc, thần khí đây!

Cao Lôi Hoa chỉ chỉ nhẫn không gian trên tay mình:

- Cả mấy sợi xích vàng kia cũng đều ném vào đây.

Cao Lôi Hoa còn chưa biết mấy sợi xích kia là tinh kim, cũng chỉ xem chúng như là vàng thường.

- Ha ha.

Furion cười khẽ một tiếng, tỏ vẻ đã hiểu, đang chuẩn bị nói một câu gì đó thì.

Ầm ~~Một tiếng nổ vang lên...Hang động bắt đầu sụp đổ!

- Không thể nào!

Cao Lôi Hoa nói phun cả nước miếng. Cho dù mình là thần cấp, nhưng vừa nghĩ đến chuyện mình bị cả hang động sụp đổ đè lên, hắn cũng không khỏi đổ cả mồ hôi!

Ngay khi Cao Lôi Hoa và Furion chuẩn bị chạy trốn, thanh Tài quyết trên lưng Cao Lôi Hoa đột nhiên lại sáng lên một cái.

Việc sau đó lại giống như trước. Cao Lôi Hoa và Furion cảm thấy trước mặt tối sầm lại, rồi lại xuất hiện ở trên đại băng nguyên, đúng nơi mà lúc trước bọn họ đã biến mất.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Cao Lòi Hoa dụi dụi mắt, mình và Furion lại bị truyền tống ra đến đây? Nếu không phải trên tay còn có cô bé da đen này, Cao Lôi Hoa sẽ cho rằng vừa rồi mình bị thiên lôi đánh trúng rồi sinh ra ảo giác.

- Đúng là nơi này, vẫn ở chỗ này.

Furion kêu lên một tiếng. Bởi vì ở trên mặt đất còn có thể nhìn thấy loáng thoáng vài khối ma tinh bắng hệ. Với lại bây giờ mặt băng chỗ hai người Cao Lôi Hoa đang đứng rõ ràng thấp hơn đôi chút so với chung quanh, hiển nhiên là kết quả khi bị thiên lôi đánh trúng. Tuy tuyết có rơi thêm một tầng, nhưng cũng không cao hơn được so với nơi khác.

- Hai người bọn Tiểu Tam đâu rồi?

Cao Lôi Hoa ngẩng đầu, xem xét chung quanh.

- Bên kia!

Furion thấy được cách chỗ đó không xa có một bóng người nho nhỏ.

- Ôi, cũng biết dựng lều cơ đấy, xem ra chúng ta biến mất cùng khá lâu rồi.

Cao Lòi Hoa khẽ cười, hắn không biết mình và Furion biến mất không chỉ là "Một lúc" mà đã biến mất ba ngày ba đêm rồi!

Cao Lôi Hoa mỉm cười ôm lấy cô bé cùng Furion đi về phía căn lều.

Trong căn lều kia, chính là Tiểu Tam đang đặt một chân vào địa ngục rồi...