Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 166: Ảo ảnh thần thể




Hai cấm chú va chạm mạnh trên trời, năng lượng cộng hưởng lan tỏa khắp đại băng nguyên!

- Đây đúng là hai quả bom nguyên tử cùng nổ mà!

Cao Lôi Hoa nghiến răng, nếu đem cái đám ma pháp sư kia đến Trung Quốc thì tốt quá. Nói không chừng, đến một ngày nào có chiến tranh thì đem cả bọn ra làm mấy cái cấm chú xuống bên đất địch thì… chậc chậc!

Không trung, Băng Sương Cự Long Furion đắc ý nhìn kiệt tác của mình! Mẹ nó, thích nhá! Mình đang ở trên cao thì mấy cái sóng xung kích này đéo là gì với mình hết! Nhưng mà, cái đám pháp sư nhân loại kia, hắc hắc! Băng Sương Cự Long chớp chớp mắt đểu cáng nhìn xuống mấy tay pháp sư dưới đất.

Ma pháp của Long tộc khác hẳn với nhân loại! Nhân loại khi phát cấm chú ra thì vẫn phải duy trì cho đến khi kết thúc. Còn Long tộc thì ném một cái ma pháp ra rồi ‘ngồi gác chân rung đùi chơi’.

Cho nên, lúc này cả đám ma pháp sư nhân loại đang tận hưởng hậu quả mà ma pháp phản ngược lại. Bây giờ, không chỉ hai vị ma đạo sĩ, mà tất cả đám người ma pháp sư này đều như thi nhau xem ai phun máu xa hơn. Tại chỗ bọn họ đứng, màu trắng của băng nguyên đã được thay thế bằng màu đỏ tươi!

Băng Sương Cự Long hài lòng nhìn đám người này, chuyện tiếp theo thì hắn khỏi lo rồi. Dư âm của cấm chú đủ làm cho đám ma pháp sư yếu ớt này tới báo danh trước mặt Băng Tuyết Nữ Thần kính yêu của chúng rồi.

***********

Phải ra tay thôi, nhìn hai cái cấm chú va vào nhau trên không rồi nổ mạnh, Cao Lôi Hoa thì thầm. Sau đó, Cao Lôi Hoa nắm chặt thanh kiếm Tài quyết bắt đầu ngưng tụ lôi nguyên tố xung quanh.

- Hả?

Đang triệu tập lôi điện thì Cao Lôi Hoa kêu lên kinh ngạc, ở chỗ này lôi nguyên tố vô cùng thưa thớt, thậm chí không đủ tạo thành một đạo lôi quang. Sao lạ vậy kìa? Cao Lôi Hoa nhăn mày, năng lượng lôi điện hình như không ngưng tụ được ở đây.

Xem ra vẫn phải ‘một tay anh làm nên tất cả’ rồi! Cao Lôi Hoa cười ha hả. Ngưng tụ lôi thần lực toàn thân chuẩn bị ra tay.

Đúng lúc này, thanh kiếm Tài quyết trong tay Cao Lôi Hoa lại rung lên vui mừng. Dường như lực lượng do hai cái cấm chú va vào nhau đã kích động thanh kiếm Tài quyết phát ra chiến ý.

- Sao vậy?

Cao Lôi Hoa vỗ nhẹ thanh kiếm Tài quyết. Thanh kiếm này là thần binh do chính tay Sáng Thế thần tạo ra lúc sáng tạo ra đại lục này, bản thân nó cũng có thần thức. Bây giờ xem ra nó có điều muốn nói với mình thì phải.

Thanh kiếm Tài quyết rung rung trong chốt lát rồi từ trên thanh kiếm truyền ra một luồng lôi quang ẩn vào cơ thể Cao Lôi Hoa. Ngay sau đó, trong đầu Cao Lôi Hoa xuất hiện một hình ảnh, chính là hình ảnh Kiếm thần La Đế xuất kiếm. Khi đó, phía sau La Đế xuất hiện ảo ảnh của Lôi thần.

Sau đó, một cỗ nhiệt lưu từ thanh kiếm Tài quyết lại truyền đến, nó mang theo một tin tức. Đó là tin tức về ‘Ảo ảnh thần thể’.

- Được rồi, chiều ý chú vậy, thử xem.

Cao Lôi Hoa vỗ nhẹ thanh kiếm Tài quyết rồi bắt đầu ngưng tụ thần lực.

Nguồn năng lượng cộng hưởng của hai cái cấm chú đã đến gần kề Cao Lôi Hoa, nhưng trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này Cao Lôi Hoa lại nhắm chặt mắt lại.

- Cao đại ca!

Trong Lôi thần kết giới, Tiểu Tam lo lắng hét lên. Cô bé không biết Cao Lôi Hoa đứng đực đó làm gì trong khi nguồn năng lượng đã kề cận! Cao đại ca sao không bồi thêm một cú chém như hồi nãy chứ? Hay là Cao đại ca chỉ chém được một lần thôi? Tiểu Tam ra sức đánh mạnh lên kết giới, nhưng kết giới của Lôi thần sao có thể hao tổn chỉ vì đôi bàn tay mềm yếu của Tiểu Tam cơ chứ? Được một lúc, Tiểu Tam sụp xuống, bất lực nhìn cấm chú đang ập xuống Cao Lôi Hoa.

Ở bên cạnh, Tuyết Y Nhi lại có vẻ mặt rất kỳ quái, tuy có chút khẩn trương, nhưng lại có phần vui sướng. Dù sao, cũng là tranh đấu vương quyền, mà Cao Lôi Hoa lại quá mạnh. Một nam nhân mạnh như vậy lại không phải người mình thì hủy diệt là cách tốt nhất.

- Ảo giác thần thể - Lôi thần bản thể!

Mắt thấy khối băng và năng lượng cuồng bạo kia chỉ còn cách đỉnh đầu một trăm thước, Cao Lôi Hoa đột nhiên ngẩng đầu hét to!

Ngay sau đó, lôi quang màu vàng tím bất chợt co rút lại vào trong cơ thể Cao Lôi Hoa, rồi lập tức bùng phát ra ngoài.

Lôi quang phía sau Cao Lôi Hoa bắt đầu vặn vẹo, biến hình! Cuối cùng, một bóng người cao hơn mười thước do lôi quang tạo thành xuất hiện phía sau lưng Cao Lôi Hoa. Ảo ảnh này cũng nắm chặt thanh kiếm Tài quyết giống như Cao Lôi Hoa!

Là ‘Ảo ảnh thần thể’, một trong những tuyệt kỹ của Lôi thần! Ảo ảnh thần thể sau lưng này có thể phát ra sức mạnh gấp mấy chục lần của người sử dụng!

Cao Lôi Hoa giơ thanh kiếm Tài quyết một cách từ từ, tương tự, ảo ảnh sau lưng Cao Lôi Hoa cũng chậm rãi nâng thanh kiếm Tài quyết lên!

Hà, Cao Lôi Hoa thở nhẹ một hơi, sau đó nâng trường kiếm chỉ thẳng vào nguồn năng lượng dao động trên không.

- Thần quyết!

Cao Lôi Hoa hét to một tiếng, lôi quang trên thanh kiếm Tài quyết tăng vọt lên! Thanh kiếm Tài quyết tỏa ra một khí thế chưa từng có chém lên không trung, một đạo kiếm quang màu vàng tím phóng lên cao.

Ảo ảnh phía sau Cao Lôi Hoa cũng làm tương tự và tạo ra một đạo kiếm quang lớn gấp mười lần của Cao Lôi Hoa.

Kiếm quang phát ra những tiếng xẹt xẹt của lôi điện. Ở nơi được xưng là: ‘Địa phương không có lôi quang’ thì một đạo kiếm quang mang theo lôi quang màu vàng tím này dễ làm cho mọi người chú ý.

Bùm! Hai luồng kiếm quang, một nhỏ một lớn nhập vào nhau chém nổ tung cấm chú trên không.

Bụp, khối năng lượng khổng lồ liền y như bong bóng bị kim châm, chỉ trong nháy mắt đã tan biến vào hư vô.

Người trong thành Băng Cơ xa xôi đều có thể nhìn thấy rõ ràng luồng kiếm quang khổng lồ và ảo ảnh cao hơn mười trượng trên đại băng nguyên.

- Hả?!

Băng Sương Cự Long Furion thốt kinh ngạc khi thấy luồng kiếm quang này. Hơn nữa, trên mặt đất còn có một khí tức khiến hắn cảm thấy có phần quen thuộc mà xa lạ nữa. Furion khẽ lắc đầu, suy tư xem có nên xuống dưới nhìn coi là ai không.

Bởi vì nguồn năng lượng nổ tung đã che khuất cảnh ở dưới, nên Furion không nhìn thấy Cao Lôi Hoa dưới mặt đất. Vì vậy cũng không biết một kiếm kinh thiên này là do Cao Lôi Hoa chém ra.

Lúc Furion đang nghĩ xem có nên xuống dưới làm quen một chút với cường giả này không. Thì bầu trời vốn đang trống trải lại xuất hiện một màn lôi quang chói mắt. Nơi được xưng là ‘vĩnh viễn không có lôi quang’ vậy mà lại có một đạo lôi quang tự nhiên tạo thành!

Hơn nữa lôi quang này cũng không liên quan gì với Cao Lôi Hoa, Cao Lôi Hoa không có kêu gọi lôi quang.

Băng Sương Cự Long Furion nhìn thấy lôi quang này liền bỏ qua ý tưởng xuống xem người đã chém ra một kiếm kinh thiên kia. Bởi vì thời gian của hắn đã đến, hắn không thể lãng phí được! Furion liền dang rộng đôi cánh, bay về phương xa!

Vì để hoàn thành sự kiện đặc biệt này, hắn mới chạy tới nơi được xưng là ‘vĩnh viễn không có lôi quang’ này. Hy vọng có thể thành công! Furion khẽ thở dài.

Furion ở trên trời không nhìn thấy rõ bên dưới, nhưng Cao Lôi Hoa ở dưới lại thấy một điểm băng lam trên không. Lấy nhãn lực của Cao Lôi Hoa thì tự nhiên có thể thấy rõ điểm băng lam đó là cái gì rồi!

Một cự long màu băng lam - Băng Sương Cự Long Furion.

- Cao đại ca, anh không sao cả chứ, thật may quá!

Lúc lôi thần kết giới được phóng xuất, Tiểu Tam nhào thẳng vào người Cao Lôi Hoa, rồi khóc òa lên y như một bé gái, tình huống hồi nãy dọa Tiểu Tam chết khiếp, lúc khối năng lượng bạo tạc ngay trên đỉnh đầu Cao Lôi Hoa, Tiểu Tam nhắm chặt mắt không dám nhìn.

Tuyết Y Nhi cũng đi ra khỏi lôi thần kết giới, lúc này cái nhìn của nàng về Cao Lôi Hoa đã thay đổi hoàn toàn. Thực lực của Cao Lôi Hoa vượt qua dự kiến của nàng. Không biết con bé Tiểu Tam này ăn gì mà may thế, lại biết được một cường giả tuyệt thế như vậy.

- Tiểu Tam, không có thời gian náo loạn đâu, khà khà, đã phát hiện ra mục tiêu của chúng ta rồi!

Cao Lôi Hoa lau nước mắt Tiểu Tam. Nhìn Tiểu Tam cười ha hả nói.

- Phát hiện gì? Mục tiêu? Hả?! Cao đại ca. Anh nói là Băng Sương Cự Long đã xuất hiện? Đâu? Ở đâu?

Tiểu Tam khẩn trương hỏi.

- Trên trời.

Cao Lôi Hoa cười ha hả:

- Chúng ta phải đuổi theo thôi.

- Hả?

Sắc mặt Tiểu Tam trầm xuống:

- Hắn ở trên trời thì chúng ta sao đuổi theo đây. Tất nhiên là Cao đại ca biết bay rồi, nhưng em với Tuyết tỷ lại không biết bay, cho dù có biết cũng không đuổi kịp hắn đâu, long tộc bay nhanh lắm.

- Hắc hắc, chuyện muỗi này để anh lo.

Cao Lôi Hoa cười đầy thần bí với Tiểu Tam, sau đó thò tay vào ngực lôi Slime hoàng kim ra. Tiểu tử này giờ co lại chỉ bằng nắm tay, đôi cánh cũng rút vào trong cơ thể rồi chui luôn vào ngực Cao Lôi Hoa ngủ say sưa!

- Là Slime?

Tiểu Tam nghi ngờ nhìn Slime trong tay Cao Lôi Hoa, nàng còn chưa biết trình độ biến thái của Slime. Cho nên cũng không biết Cao Lôi Hoa lôi Slime ra làm gì?

Tuyết Y Nhi đứng cạnh cũng nhìn Cao Lôi Hoa đầy nghi hoặc, kỳ thật nàng không thể tưởng tượng nổi một siêu cấp cao thủ như Cao Lôi Hoa lại nuôi Slime làm thú cưng. Cái sở thích này quái đản thật. Nếu là ma sủng của cao thủ thì không có thể hình khủng thì cũng phải có năng lực đặc thù nào đó! Có ai như cái tên Cao Lôi Hoa này lại nuôi Slime làm thú cưng!

Chẳng qua, không thể phủ nhận, Slime hoàng kim này quá đáng yêu. Tuyết Y Nhi vừa nhìn thấy Slime nhỏ bé thì trong mắt lập tức lóe sáng lên. Y chang như tâm lý mấy cô gái chuộng đồ gì vừa nhỏ nhắn, xinh xắn.

- Hắc hắc, hai cô đừng có mà xem thường tiểu tử này.

Cao Lôi Hoa cười ha hả, nhấc Slime lên nói:

- Cầu Cầu, ăn cơm!

Vừa nói xong thì Slime mở bừng mắt, bật cánh bay ngay đến vai Cao Lôi Hoa, lưỡi không ngừng liếm hai má của hắn. Hai hàm răng cứ cạp cạp vào nhau ngỏ ý muốn ăn.

- Ha ha! Cái tên tham ăn tục uống.

Cao Lôi Hoa nhẹ khẩy tiểu gia hỏa ra:

- Muốn ăn cơm thì phải đợi một lát nữa, giờ có chút việc ngươi phải làm đã! Chuẩn bị nhé, trạng thái biến thân thứ nhất, Tứ Dực Ngân Phi Long!

Tiểu tử kia bất mãn kêu hai tiếng vì Cao Lôi Hoa lừa gạt tình cảm thiêng liêng của nó. Nhưng nó vẫn bay lên trên không.

Tiểu Tam và Tuyết Y Nhi khó hiểu nhìn Cao Lôi Hoa, các nàng không biết Cao Lôi Hoa định làm gì? Chẳng qua, biểu hiện tiếp theo của tiểu tử kia liền làm Tiểu Tam và Tuyết Y Nhi đứng ngây như phỗng.

Trên người Slime lóe lên một màn ánh sáng màu vàng, sau đó thân thể của nó càng lúc càng kéo dài ra… … …