Cực Phẩm Tông Sư

Chương 98




Chương 98

Giám đốc Đổng không đồng ý, không ngờ những ông chủ đó lại muốn động tay động chân với cô ta! Kết quả đêm hôm đó, đám người này đều bị chặt đứt tay chân, ném xuống hồ Hồ Tử, nếu không phải có người cứu thì đã mất mạng rồi!”

Nghe Hoa Anh Kiệt kể chuyện, Chu Trạch sợ hãi rụt cổ lại.

“Cho nên… Mặc dù giám đốc Đổng xinh đẹp tuyệt trần, cả thành phố Tô Hành này không đến mười nghìn thì cũng có tới tám nghìn người có hứng thú với cô ta, nhưng đã lâu như vậy mà tôi chưa từng nghe nói có người nào hái được bông hoa hồng xinh đẹp nhất này!”

Hoa Anh Kiệt vừa giơ tay lên liếc nhìn đồng hồ, vừa cười nói: “Sắp đến giờ rồi, tôi mời mọi người đi xem kịch hay!”

Sau đó, trong mắt Hoa Anh Kiệt lóe lên vẻ u ám, hắn giơ tay gọi một người phục vụ tới, ghé vào tai anh ta thì thầm gì đó, sau đó chỉ về phía Diệp Phong.

Người phục vụ lập tức hiểu ra, vội vàng đi ra ngoài.

“Reng… reng… reng…”

Đúng lúc này, điện thoại của Diệp Phong đột nhiên rung lên, cậu lấy ra xem thì hóa ra là tin nhắn của Đường Đường:

“Diệp Phong, tối nay anh rảnh không? Tôi muốn đến nhà anh chơi!”

Nhìn thấy tin nhắn này, Diệp Phong sửng sốt.

Thật ra từ hôm sau khi gặp Đường Đường, Diệp Phong đã biết thân phận thực sự của cô ấy chính là ngôi sao nổi tiếng Đường An Ni!

Khi hai người chào tạm biệt, Đường An Ni từng nói cô ấy sẽ quay lại tìm cậu, nhưng Diệp Phong cho rằng cô ấy chỉ buột miệng nói vậy, không ngờ chưa bao lâu mà cô ấy đã chủ động tìm tới.

“Tôi đang tham gia buổi họp lớp, có thể sẽ về rất muộn!” Diệp Phong trả lời.

Không ngờ, Đường An Ni rất nhanh đã trả lời tin nhắn: “Ôi! Tôi đã lâu không tham gia họp lớp, tôi có thể cùng tham gia cho vui được không?”

Diệp Phong: “À… e rằng không tiện lắm!”

Đường An Ni: “Diệp Phong, có phải anh không hoan nghênh tôi không? (icon đáng thương) (icon đáng thương) ”

Thấy Đường An Ni gửi icon đáng thương, Diệp Phong không ngờ cô ấy còn đáng yêu như vậy.

Diệp Phong: “Tôi thì không sao, nhưng Đường Đường, cô là ngôi sao nổi tiếng Đường An Ni đúng không? Nếu cô công khai xuất hiện bên ngoài, có phải sẽ có ảnh hưởng xấu không?”

Đường Đường: “Ha ha… Diệp Phong ngốc, cuối cùng anh cũng nhận ra tôi rồi sao? Lần trước anh không đếm xỉa đến tôi, suýt chút nữa khiến tôi tức giận chính mình đấy! Mau gửi địa chỉ cho tôi đi, tôi cải trang một chút là được!”

Do dự một lát, Diệp Phong vẫn gửi địa chỉ câu lạc bộ cho Đường An Ni.

Nhưng khi Diệp Phong đang chuyên tâm soạn tin nhắn, đằng sau có một người phục vụ bê một chai rượu vang trên khay, lén lút đi về phía cậu.

“Thưa anh!”

Người phục vụ đột nhiên gọi, Diệp Phong vô thức quay người lại.

Tuy nhiên, ngay sau đó, người phục vụ đã chủ động ‘tấn công’, đập mạnh khay rượu về phía khuỷu tay Diệp Phong.

“Ầm!”

“Loảng xoảng!”

Một giây sau, rượu vang trên khay rơi xuống đất vỡ vụn, rượu đỏ sẫm chảy tràn mặt sàn, ngay cả quần của Diệp Phong cũng bị nhuốm đỏ.

Lúc này, người phục vụ chỉ vào Diệp Phong, vu khống: “Thưa anh, sao anh lại đột nhiên đụng phải tôi, làm đổ chai rượu vang rồi!”