Cực Phẩm Tông Sư

Chương 91




Chương 91

Cô nam quả nữ, củi khô bốc lửa, ở chung một phòng!

Đổng Minh Nguyệt biết cơ thể mình có sức mê hoặc rất lớn với đàn ông, huống hồ Diệp Phong là một chàng trai trẻ tuổi huyết khí hưng thịnh, còn là ông chủ của mình, chỉ cầu cậu muốn, thậm chí cô ấy có thể để cậu muốn làm gì thì làm!

Làm việc trong câu lạc bộ Thanh Đằng trong thời gian dài như vậy, mặc dù Đổng Minh Nguyệt còn trinh trắng nhưng cô ấy cũng chẳng lạ gì thứ quy tắc ngầm này!

Cô ấy đã sớm biết mình có thể giữ được sự trinh trắng là vì mấy ông chủ lớn biết được kẻ đứng sau câu lạc bộ Thanh Đằng là Chiến Thiên Qua – ông trùm thế giới ngầm, vậy nên mới không dám dở trò với cô ấy!

Nhưng bây giờ, đối mặt với “yêu cầu” của Diệp Phong, cô ấy thậm chí không có tư cách để từ chối.

Bất lực, cô ấy vươn cánh tay thon dài ngọc ngà của mình ra cởi cúc sườn xám..

Ở bên kia Diệp Phong quay lưng với Đổng Minh Nguyệt mãi chẳng nghe thấy tiếng bước chân rời đi, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, cậu bất giác quay đầu lại.

Nhưng ngay giây sau, cảnh tượng khiến cậu phun máu mũi lập tức kích thích thị giác hệ thần kinh của cậu, khiến máu trong người cậu sôi trào, máu muốn phun ra!

“Ha ha!”

Chiếc váy sườn xám tôn lên đôi chân dài trượt ra khỏi cơ thể của Đổng Minh Nguyệt.

Sau đó một làn da không một tì vết trắng như sứ lộ ra trước mắt Diệp Phong.

Không thể không nói, cơ thể Đổng Minh Nguyệt vô cùng hoàn hảo, ngực phòng công mông phòng ngủ, thêm chút thịt thành béo, ít chút thịt thành gầy, cơ thể cô ấy như được tạc theo tỉ lệ hoàng kim.

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Phong sững sờ, tròng mắt co lại, miệng há hốc đến nỗi có thể nhét cả nắm đấm vào trong.

Mặc dù lúc trước cậu từng hôn Sở Mai Dung, còn từng cùng ngủ chung giường với ngôi sao lớn Đường An Ni. Nhưng đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy cảnh xuân hoàn chỉnh như này!

Diệp Phong chỉ cảm thấy máu toàn thân mình sôi sùng sục lên, tim đập thình thịch, miệng nóng lưỡi khô.

Nếu như là người đàn ông khác, e rằng đã sớm hóa thành quái thú lao thẳng đến chỗ Đổng Minh Nguyệt rồi, có điều trong thời khắc quyết định, Diệp Phong vẫn giữ được một chút lý trí, cậu lập tức quay người đi, lắp bắp nói:

“Chị… chị Minh Nguyệt, chị làm cái gì vậy?”

Nghe thấy câu này, Đổng Minh Nguyệt hơi nghi ngờ, trong lòng nghĩ mình đã làm ra chuyện xấu hổ đến mức này, Diệp Phong vẫn còn ở đây khó chịu cái gì, chẳng nhẽ muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt sao, muốn mình đẩy ngã cậu sao?

Nghĩ đến đây, gò má Đổng Minh Nguyệt ửng đỏ, dừng như có thể vắt ra máu.

“Ông chủ, ban nãy chẳng phải cậu nói rồi sao… cậu muốn nghỉ ngơi đúng không? Minh Nguyệt hầu hạ cậu nghỉ ngơi…”

Trong giọng nói run rẩy của Đổng Minh Nguyệt, ngoài vẻ xấu hổ ra còn có giọng mũi nũng nịu quyến rũ, khiến cho ai nghe thấy cũng xương cốt mềm nhũn, cả người tê dại.

Đối mặt với hàng cực phẩm như vậy, lại còn bày ra trước mặt tùy cậu xử lý, bảo không động lòng thì đúng là giả!

Nhưng Diệp Phong không phải loại động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, trên người cậu cũng không có thói xấu của mấy tên con nhà giàu.