Chương 855
Sắc mặt Đồ Quảng Bình biến sắc, anh cố nhịn sự tức giận, bởi vì ba người này trước mặt đều là những người anh không chọc nổi!
Đột nhiên, Lý Tiến Hưng nhấp một ngụm rượu, rồi dựa lưng vào sô pha, hai chân vắt tréo, thản nhiên nói: “Anh về nói cho Cao Tuấn Hùng biết, cô Diệp Ngọc Trâm sẽ không gả cho anh ta, cô Diệp nguyện ý đi nơi nào, nguyện ý uống rượu cùng người nào là tự do của cô ấy, Cao Tuấn Hùng không có quyền can thiệp, nếu anh ta khó chịu, vậy thì để cho anh ta tự tới tìm tôi, tôi chờ anh ta ở chỗ này.”
Hiện tại Diệp Ngọc Trâm đang ở cùng bàn rượu với bọn họ, nếu cứ như vậy để người của Cao Tuấn Hùng mang Diệp Ngọc Trâm đi, thì chuyện này mà truyền ra ngoài, không phải sẽ bị hiểu thành anh sợ Cao Tuấn Hùng sao? Điều này tuyệt đối không thể chịu nổi!
Huống chi, Diệp Ngọc Trâm vẫn là vị hôn thê trên danh nghĩa của Cao Tuấn Hùng, hiện tại mà mượn Diệp Ngọc Trâm làm mất mặt Cao Tuấn Hùng, thì chẳng phải rất thoải mái sao?
“Xem ra, ba cậu lớn quyết tâm cản trở nhà họ Cao chúng tôi, đã như vậy, tôi không thể làm gì khác hơn là mời cậu cả Cao đến mang người về, chúng ta đi!” Cơ khóe mắt của Đồ Quảng Bình giật giật, hiển nhiên trong lòng anh ta cực kỳ tức giận, anh ta vung tay lên, rồi mang theo đám cao to rời đi trong sự tức giận.
Diệp Ngọc Trâm thở phào nhẹ nhõm, lúc này cô ấy mới phát hiện ra mình vẫn đang nắm lấy cánh tay của Trần Gia Bảo, cô ấy vội vã buông tay, sắc mặt hơi đỏ bừng, tiếp đó, cô ấy cảm kích nói với Lý Tiến Hưng và Đỗ Hân: “Cám ơn hai người.”
Đỗ Hân đắc ý nói: “Không cần khách khí, chỉ là Cao Tuấn Hùng mà thôi, còn không đáng đặt ở trong mắt cậu cả Đỗ tôi, chỉ cần có tôi ở chỗ này, cô Diệp cứ việc yên tâm.”
Lý Tiến Hưng cũng cười nói: “Thật không dám dấu diếm, vấn đề chúng tôi thảo luận tối nay vốn là chuyện ba nhà liên hợp lại, cùng chống chọi với nhà họ Tiêu và nhà họ Cao, mặc kệ có cô Diệp ở đây hay không, chúng tôi cũng sẽ đối lập với Cao Tuấn Hùng, mặt khác, nếu cô Diệp không muốn gả cho Cao Tuấn Hùng thì không thể tốt hơn, đỡ cho tương lai nhà họ Diệp bị liên lụy.”
Anh nói những lời này rất tự tin, dường như nhà họ Cao đã định trước là bị đánh bại.
Trong lòng Diệp Ngọc Trâm kinh ngạc, phía sau ba người Lý Tiến Hưng, Đỗ Hân, Tạ Quốc Hùng này, đều đại diện cho thế lực tư bản khổng lồ, nếu ba nhà này mà liên hợp lại để đối phó với nhà họ Tiêu và nhà họ Cao thì hẳn là phần thắng rất lớn, huống chi, bên cạnh còn có ngồi một Trần Gia Bảo lợi hại!
Nghĩ tới đây, Diệp Ngọc Trâm nhìn về phía Trần Gia Bảo, cô ấy nhớ tới cảnh Trần Gia Bảo chấp nhận mọi người thần phục ở thành phố Hòa Bình, thì trong mắt lóe lên vẻ sùng bái, hỏi: “Gia Bảo, anh cũng phải ra tay đối phó với nhà họ Cao và nhà họ Tiêu sao?”
Trần Gia Bảo gật đầu nói: “Đây chính là một trong những mục tiêu tôi tới thành phố Nam Định, đương nhiên, nếu ba người bọn họ có thể thuận lợi giải quyết, thì tôi đây sẽ không ra tay.”
Diệp Ngọc Trâm nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, ánh mắt cô ấy hiện lên vẻ sáng ngời, xem ra chỉ cần Trần Gia Bảo ra tay, tất cả vấn đề đều có thể giải quyết được.
Lý Tiến Hưng khẽ nhíu mày, trong lòng anh khó chịu, dường như một mình Trần Gia Bảo còn lợi hại hơn ba người bọn họ cộng lại.
Đỗ Hân càng khinh thường hừ một tiếng, sớm muộn cũng phải để Trần Gia Bảo biết, cái gì mới thật sự là trâu bò!
Tạ Quốc Hùng lại không cảm thấy có cái gì không thoải mái, anh ta nghe qua rất nhiều truyền kỳ về Trần Gia Bảo, nên biết Trần Gia Bảo nói thật, hơn nữa Trần Gia Bảo là em rể của anh ta, nên Trần Gia Bảo càng lợi hại, anh ta càng được tôn vinh.
Cũng không lâu lắm, đang lúc Đỗ Hân nhiệt tình mời rượu Diệp Ngọc Trâm và Hồng Liên, đột nhiên, phía cửa truyền đến tiếng náo loạn lần thứ hai, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Chỉ nghe một âm thanh “Bình bịch!” vang lên, cửa quán bar chợt bị đẩy ra, một nhóm người cao to mặc áo đen xông vào, có tầm mấy chục người, ai cũng như hung thần ác sát, khiến mọi người trong quán rượu sợ hãi.