Cực Phẩm Thần Y

Chương 723




Chương 723

Âm thanh to lớn vang dội làm rung chuyển cả khách sạn Hương Tạ Lệ.

Ba người Lê Thanh Vân, Mã Hồng Mai và Mã Cảnh Hồng đều bị sốc.

Thân là đại nhân vật của nhà họ Mã ở Bình Hóa, tất nhiên Mã Cảnh Hồng cũng từng nghe nói đến đại danh của “cậu Trần”, biết được cậu Trần này là thủ lĩnh tinh thần của toàn bộ thế giới ngầm của Hòa Bình. Còn Mã Cảnh Hồng ông ta lại dám sỉ nhục người phụ nữ của cậu Trần trước mặt anh, còn dám diễu võ giương ai đòi đánh gãy chân tay anh trước mặt mọi người.

Nghĩ đến đây, sắc mặt ông ta đại biến, môi tái xanh, kinh hồn bạt vía nói: “Xong rồi, xong rồi, tôi lại dám đắc tội với cậu Trần.

Con mẹ nó tôi thật đáng chết!”

Đột nhiên ông ta tự cho mình một cái bạt tay, ruột gan đều hối hận bừng bừng.

Mặc dù Mã Hồng Mai bị sốc, nhưng trong lòng cô ta vẫn rất không cam tâm.

“Tôi vẫn chưa thua đâu, nhà họ Mã cũng không thua. Tôi là vợ chưa cưới của Lục Hán Dương, đợi anh ấy quay về, tôi sẽ khiến các người từng người từng người một quỳ xuống trước mặt tôi, đặc biệt là thằng nhãi Trần Gia Bảo kia. Nó dám ra tay đánh tôi, tôi nhất định sẽ khiến nó sống không bằng chết!”

Nghĩ vậy, Mã Hồng Mai lại nhìn về phía Trần Gia Bảo, ánh mắt lóe lên một tia căm hận!

“Đúng, bây giờ chính là Trần Gia Bảo tạm thời chiếm thế thượng phong. Chờ cậu Lục Hán Dương đến đây, bất luận anh ta có là gì thì anh Trần vẫn là nhất, vẫn mạnh hơn khi đứng trước mặt nhà họ Lục, ai cũng phải cúi đầu phục tùng.”

Mã Hồng Mai nghĩ đến đây thì trong lòng cười nhạt.

Lê Thanh Vân chưa từng tiếp xúc với thế giới ngầm nên chưa nghe qua cái tên nổi tiếng “anh Trần”, vì thế vừa khiếp sợ lại vừa ngờ vực không rõ vì cái gì mà đám đàn ông hung hăng này lại cung kính với Trần Gia Bảo như vậy. Chẳng lẽ ngoại trừ là tổng giám đốc của tập đoàn Phi Thanh ra, anh còn có một thân phận khác sao?

Ánh mắt của Lê Thanh Vân sáng lên, theo bản năng nhìn về phía Trần Gia Bảo, chỉ thấy anh chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh nhạt khiến ánh mắt mọi người nhìn mình với vẻ kính sợ. Toàn thân anh toát ra một vẻ nam tính độc đáo hết sức quyến rũ khiến hai má cô ta đỏ bừng, trong lồng ngực giống như đang có chú nai nhỏ chạy loạn. Tiếp đó, cô ta nghĩ đến việc cá cược chuyện tình cảm với Trần Gia Bảo mà ngượng ngùng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ, chẳng lẽ lại cùng với Trần Gia Bảo thuê phòng sao? Mặc dù không phải không được nhưng dù sao mình quen với Trần Gia Bảo cũng khá lâu rồi, cũng đã tiếp xúc nhiều rồi….Ai da, Lê Thanh Vân à, mày đang nghĩ cái gì vậy chứ?”

Bỗng nhiên Kinh Đại Vĩ đá một cước lên người Mã Cảnh Hồng, đạp ông ta bay ra đằng trước, hừ một tiếng khinh thường rồi đi về phía Trần Gia Bảo.

Mã Cảnh Hồng kêu lên “Ai ui”, cả người toàn thân đau nhức căm tức đến cực độ nhưng chỉ tức giận mà không dám lên tiếng.

Mã Hồng Mai vội vàng đi tới đỡ Mã Cảnh Hồng dậy, ghé vào tai ông ta nói nhỏ: “Chú hai, nhịn một bước sóng yên biển lặng, Lục Hán Dương đã đồng ý với cháu rồi, nhất định đêm nay anh ta sẽ đến đây. Tính thời gian cũng sắp đến rồi, đợi sau khi anh Lục đến đây xem bọn người Trần Gia Bảo cùng với Kinh Hùng Vĩ còn kiêu ngạo nữa hay không.”

Hai mắt Mã Cảnh Hồng sáng lên, giống như thấy được tia hy vọng của việc báo thù mới nhỏ giọng nói: “Đúng, mặc dù bây giờ Trần Gia Bảo với Kinh Hùng Vĩ người đông thế mạnh nhưng dù sao đây cũng là tỉnh thành, cho dù là anh Trần của thế giới ngầm thì đứng trước mặt nhà họ Lục cũng phải giữ thể diện cho họ. Đến lúc đó xem thử Trần Gia Bảo giải quyết như thế nào đây.”

Đầu tiên Mã Hồng Mai cười đắc ý, tiếp đó lại không nhịn được tò mò mà lén nhìn Trần Gia Bảo rồi nhỏ giọng hỏi: “Đúng rồi chú hai, cháu vẫn nghe mọi người nói “anh Trần, anh Trần”, mỗi người đều nói với một vẻ kính sợ. Vậy rốt cuộc anh Trần là ai vậy?”

Mã Cảnh Hồng hơi do dự nói: “Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, sau này có cơ hội chú sẽ từ từ kể cho cháu nghe.”

Mã Hồng Mai gật đầu, mong cho chồng chưa cưới của mình nhanh chóng đến đây khiến cho Trần Gia Bảo phải quỳ xuống xin lỗi.

Kinh Đại Vĩ bước nhanh đến trước mặt Trần Gia Bảo, cười nịnh nọt: “Cậu Trần, đã lâu không gặp, phong thái của cậu vẫn như trước đây. Thật sự chúc mừng.”

Trần Gia Bảo lạnh nhạt cười, ngồi vào chỗ ghế cao nhất rồi bắt chéo chân hỏi: “Mọi người sao lại đến tỉnh thành này, rồi tại sao lại ở cùng với Mã Cảnh Hồng vậy?”